[HP] Sao Nỡ Làm Muggle Giữa Thế Giới Phép Thuật - Chương 276: Ảo giác
Cập nhật lúc: 2025-11-30 03:53:54
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ysmerith, 06.2017
Giáng Sinh đầu tiên ở Ysmerith trải qua ở tầng 13 còn Giáng Sinh thứ 2 Giselle chắc đón . Tầng 11 cũng chỉ gồm những “gian phòng” 9m2 như cũ nhưng một điều khác là Giselle đưa phòng thí nghiệm nữa.
Điểm cộng là thí nghiệm lên thể nữa.
Còn điểm trừ ư, cô thí nghiệm lên tinh thần.
Cô gái còn xác định ngày đêm thời gian trôi qua bao lâu nữa, cô bắt đầu xuất hiện ảo giác dù đang ngủ. Phải, cô khẳng định là ngủ, bảo cả con ma Amon canh chừng giúp nhưng chẳng hiểu cứ qua hai đưa cơm là cô sẽ bắt đầu xác định thực tại nữa.
Ban đầu chỉ là những ảo giác như góc phòng là Amon mà là con Peeves đang hí hoáy vẽ bậy lên bảng, thì là con ma Jack The Joker đang cố biến một con thỏ từ cái mũ ảo thuật gia. Thà rằng chỉ là nhầm lẫn về bóng ma cũng , nhưng đó Amon bỗng hóa thành cái bóng đen gớm ghiếc của giám ngục, và nó từ từ bay tới... bay tới há cái miệng ghê tợn chỉ là một trống bên cái gọi là hai hốc mắt... chuẩn ban cho Giselle nụ hôn thần c.h.ế.t.
Cô gọi thần hộ mệnh để chống nhưng cũng như thuở ở Hogwarts cô phù thủy chẳng thể gọi một làn sương bạc nữa chứ chi đến một thần hộ mệnh vô hình. Cô tìm đủ loại bùa khác để thế nhưng dĩ nhiên cãi sách giáo khoa , chỉ bùa thần hộ mệnh mới thể đ.á.n.h đuổi giám ngục mà thôi. Giám ngục càng đến gần, hi vọng sống sót thoát khỏi Ysmerith trong cô càng trôi . Mê cung tầng 11 dường như kéo dài vô tận, 9m2 căn phòng mà cô ở như hóa thành một lồng giam giữ vững chắc như keo một lối thoát. Cô nghĩ, là sống mãi ở đây luôn, từ từ quên mất bản tên là Giselle Gibson mà chỉ là GVM-011-ATW, quên tháng ngày quên ánh nắng mặt trời cháy bỏng da và ánh trăng dịu nhẹ cùng tiếng dế kêu râm ran những đêm hè.
Nụ hôn của giám ngục tới, linh hồn cô thực sự ăn mất nhưng theo sự xuất hiện ngày càng tăng của ảo giác giám ngục mà héo mòn tâm trí lẫn linh hồn cô. Ý chí chống cự của cô gái ngày càng yếu ớt, càng phân rõ thực tại ảo giác. Đến tháng thứ 2 kể từ khi lên tầng 11, dù con ma Amon biến ấm từ lâu nhưng Giselle vẫn cứ thấy giám ngục đang truy đuổi trong căn phòng 9m2. Ngay cả dũng khí cầm lên đũa phép chống chọi cô cũng còn nữa...
Sang tháng thứ 3, cô gái chỉ sụt cân đến chỉ còn da bọc xương dù khẩu phần lương thực vẫn như cũ, còn thể vững mà run rẩy dựa vách tường. Thời gian gặp ảo giác càng dài, thời gian tỉnh táo càng ít Amon dù cố hết sức chuyện giúp cô giữ tinh thần cũng thể. Nó chui ấm quăng hết thứ mà Giselle đem theo, , khi Ysmerith cô dùng bùa gian để mở rộng gian trong cái ấm sự giúp sức của Amon, nên thực tế cô phù thủy đem theo tất cả gia tài phép thuật của chứ mỗi cái ấm ếm .
Cô từng bái phục chính vì sự lanh trí , cũng từng tự hỏi Ysmerith phát hiện , ai từng dùng thủ thuật như cô để lách luật , bản Ysmerith rõ điều đó nhưng vẫn để xem như lợi thế của “tự nguyện”. Tuy nhiên bất kỳ vật phẩm phép thuật gì bỗng nhiên thể giúp cô phù thủy học bùa thần hộ mệnh thể thế bùa để giúp cô chống chọi với sự xuất hiện ngày càng dài của ảo giác giám ngục.
Vì thế con ma Amon, ngoài việc bay khỏi cái ấm để trò chuyện cùng cô chủ, giờ đây thêm hoạt động là cố quăng hết những vật phẩm trong cái tổ của với hi vọng mong manh thứ gì đó thể giúp Giselle. Chỉ còn Amon hi vọng thôi chứ ngọn lửa hi vọng trong cô lụi tàn từ lâu.
Cùng với sự suy yếu của cô gái ảo giác càng nâng cấp lên, ngoài giám ngục Giselle bắt đầu thấy tiếng bạn bè gọi tên . Ban đầu là ba má, má Matilda dặn cô nhớ ăn uống đầy đủ, mặc quần áo ấm , trời lạnh . Ba Hanz hỏi cô chọn trường đại học , định học ở Anh ở Trung Quốc, nếu thích vật lý cổ điển thể giống Harris học khoa học vật liệu. Rồi ba bảo học ngành như Hai thôi chứ thể trường cũng bắt chước theo lông bông ba cái ngành sáng tạo nghệ thuật gì đó.
Đôi lúc là giọng của chú Chong, lâu cô giọng của chú. Chú bảo chú gặp cháu, Sophia Liu , nhưng bà nhắc gì đến cháu cả. Rồi chú thở dài giọng nhẹ tênh, cháu Selly đừng hận cháu, những ngày cuối đời Sophia sống khổ tâm lắm, những quyết định sai lầm cũng là dễ hiểu. Giselle hét lên với chú Chong: Chú nhắn với Sophia rằng cháu quan tâm bà , cũng như cái cách bà quan tâm đến cuộc đời cháu .
Rồi chú Chong biến mất, hóa thành giọng nghiêm nghị của giáo sư Conner. Bà giáo hỏi, trò Gibson trò gì ở đây ? Tại trò bỏ học Hogwarts trong khi chỉ còn năm cuối cùng thôi? Tại trò tự đặt hiểm nguy thế . Giọng giáo sư Conner xen lẫn những quan tâm ẩn giấu qua cặp kính của bà, Giselle đem chút sức lực ít ỏi còn của mà hét lên: Giáo sư Conner, cô dạy em bùa thần hộ mệnh ? Hay cô giúp em gọi thần hộ mệnh xua giám ngục cô?
bà giáo chỉ buồn bã lắc đầu, trò Gibson, nguyên lý của bùa thần hộ mệnh trò thuộc lòng, chỉ thiếu một bước nữa thôi nhưng bước là mấu chốt sống còn. bước sang cái cõi mà thể ảnh hưởng đến cõi của trò nữa , chỉ trò tự giúp chính thôi.
Phải , chính mắt Giselle thấy ngôi mộ của giáo sư Conner ở nghĩa địa Hogwarts tận sâu lòng đất mà. Cũng chính mắt cô thấy ánh chớp xanh lá lóe lên đ.â.m thẳng n.g.ự.c bà giáo giữa Rừng Cấm.
Ai cũng c.h.ế.t và Giselle Gibson cô cũng chuẩn cùng họ.
Mắt cô dần khép , thở yếu ớt, giọng ai đó gọi tên , Selly Selly Selly. Đừng gọi nữa, cô chuẩn sang thế giới bên gặp họ đây.
Selly Selly.
Đừng gọi nữa.
Selly Selly.
Là giọng của Ryu-chan. Ryu-chan đó , em chuẩn sang thế giới bên -
Khoan.
Khoan . Tại cô thấy giọng của Ryu-chan trong khi vẫn còn sống mà?
Selly Selly.
Ba má, chú Chong, giáo sư Conner c.h.ế.t ảo giác mới cô thấy giọng họ mà?
Vậy Ryu-chan là ?
Giselle bừng tỉnh, chút ít sức lực cuối cùng mở đôi mắt nặng trĩu, thấy ngay mũi là một thứ gì đó lóe sáng lên. Con ma Amon thì gấp gáp bay xung quanh cô cố gắng la hét: “Cô chủ tỉnh tỉnh! Cô chủ xem chiếc gương! Xem chiếc gương!”
“Selly! Selly! Tỉnh táo em. Selly cầm gương lên!” Từ trong chiếc gương đôi giọng Ryu-chan vang lên đầy lo lắng.
Đến khi thấy gương mặt ôn hòa của qua tấm gương Giselle mới tin đây là sự thật chứ ảo giác. “Ryu-chan ?”
Anh cũng như cô, đang mặc bộ quần áo “tù nhân” với khung nền cũng hệt như “phòng giam” của cô .
“Anh đang ở Ryu-chan?”
“Tầng 11,” giọng trai vẫn đầy lo lắng, cô chỉ còn sức úp mặt xuống sàn mà chuyện với qua tấm gương, gầy chỉ còn da bọc xương, má môi trắng nhợt, mắt thâm quầng đủ tỉnh táo. “Selly , quan trọng bây giờ là giúp em chiến thắng ảo giác.”
“Ryu-chan,” cô như thấy, chỉ yếu ớt tự . “Sao cũng bắt đây ?”
“Selly! Selly! Kể , em thấy gì trong ảo giác mà em nông nỗi ?”
“Em tưởng cũng giống như ba má...”
“Selly! Selly!”
“Cô giám ngục ám trẻ ạ!” Con ma Amon chỉ thể gấp gáp trả lời , nó dám bay quá gần vì sợ cô nhiễm lạnh thêm, chỉ thể chúi nhủi đầu từ bên trần xuống. “Cô chủ gọi thần hộ mệnh, Amon cách nào giúp cô chủ .”
“Selly, Selly em đó ?”
“Ryu-chan,” cô quá mệt mỏi với thực tại .
“Selly em còn nhớ chúng hẹn về Nhật xem hoa đào ?”
“Phải , hoa đào...”
“Anh chỉ ngửi chút hương hoa thoang thoảng, em còn bảo sẽ miêu tả hoa đào như thế nào cho mà ?”
“Phải ...”
“Em còn kể ở nhà Phố Bát Giác cây ngô đồng mà.”
“Ngô đồng... lá mùa thu...”
“Selly em còn ngắm ngô đồng nở mùa thu mà.” Giọng Ryu-chan như chiếc chuông gọi hồn Giselle trở về, kéo hi vọng về thể thoi thóp của cô. “Tỉnh táo em! Chúng thể khỏi đây, với em cùng ngắm hoa đào mùa xuân, ngắm ngô đồng mùa thu mùa đông về rừng Shirakami tìm cáo ba đuôi nhé.”
, cô vẫn còn hi vọng, Ysmerith thể là chung kết cuộc đời cô . Không, cô sống mạnh mẽ kiên cường, để thoát khỏi nơi , tìm về với bạn bè với cô yêu, còn lời hứa hẹn sẽ ngao du khắp thế gian cùng bạn tâm giao nữa mà.
Giselle ký ức nào đủ hạnh phúc để gọi thần hộ mệnh nhưng Ryu-chan thắp lên hi vọng tương lai cho cô. Hôm qua và hôm nay trọn vẹn nhưng ngày mai sẽ là một ngày mới, với hoa đào, với cây ngô đồng, với tiếng dế kêu ngoài ruộng lúa, với niềm hạnh phúc khi cô còn cầm đũa phép của .
Phải , đũa phép của cô .
Cây đũa gỗ thủy tùng rơi bên cạnh, khi chủ nhân chộp lên nó truyền đến nóng tỏ ý vui vì cô để nó rời khỏi bàn tay.
“Xin mày, xin mày, tao sẽ buông mày nữa.”
Cây đũa truyền đến tâm tình động viên, Giselle bỗng nhớ cái ngày mà cây đũa bay véo tay ở Tiệm đũa Dimitriadis, niềm vui vỡ òa khi rốt cuộc chúng cũng tìm đến . Rồi một hôm cuối tháng 7 ở căn nhà Gibson khi con cú mèo gõ mỏ cửa sổ phòng ngủ, mang đến bức thư niêm phong huy hiệu Hogwarts. Hôm đó, cô là phù thủy, cô đây là thế giới giống Harry Potter và cô chỉ là một Muggle ngoài cuộc, cô sắp sửa đến Hogwarts học phép thuật. Và đầu tiên giữa muôn vàn trời, tòa lâu đài kỳ ảo hiện mắt bọn trẻ năm 1, một thánh địa phép thuật chỉ xuất hiện trong những truyện cổ tích xưa cũ. Cũng đêm đó, cô và tóc bạch kim sóng vai cùng cái Nón Phân Loại, tuy cũng căng thẳng nhưng cứ thì thầm bên tai cô “Đừng sợ”. Và cái nón rách te tua la lên “Gryffindor!” chính thức đưa cô gái thế giới diệu kỳ.
Tại cô ký ức hạnh phúc cơ chứ. Cô là phù thủy, cô đũa phép, đó chẳng là niềm hạnh phúc nhất đời . Dẫu cũng vì lẽ đó mà cô đang gánh chịu những bất hạnh nguyền rủa đây, nhưng bao ký ức vui vẻ và tương lai rạng ngời cũng là vì cô là phù thủy, chẳng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/hp-sao-no-lam-muggle-giua-the-gioi-phep-thuat/chuong-276-ao-giac.html.]
“Expecto Patronum!”
“Expecto Patronum!”
“EXPECTO PATRONUM!”
Tháng thứ 4 ở tầng 11, khi suýt c.h.ế.t Giselle cuối cùng cũng gọi một làn sương bạc mờ ảo để đuổi giám ngục ảo giác. Lần đầu tiên ảo giác tự biến mất mà buộc biến mất.
Khi bước bước đầu tiên, chuyện dễ dàng hơn nhiều. Ảo giác giám ngục còn ảnh hưởng nhiều đến Giselle như nữa, cô dần lấy ý thức về thực tại khi Amon và Ryu-chan liên tục chuyện trò cùng cô.
“Anh bắt đây Ryu-chan?”
“Không, là tự nguyện. Cũng như em đấy thôi.”
“Em tự nguyện.”
“ em chọn đây trong khi em lựa chọn khác là mà ?”
Dù tiêu cự nhưng Ryu-chan cứ như thực sự đang Giselle qua chiếc gương đôi . Anh vẻ Ysmerith muộn hơn cô mấy tháng, ban đầu ở một tầng khác nhưng khi chúng ở cùng tầng 11 thì hiệu lực của tấm gương đôi trở , bắt đầu gọi tên cô trong khi tấm gương tít đáy ấm , Amon ngay lập tức quẳng tấm gương cho cô.
Mọi thứ thật trùng hợp đến vặn . Như thể bàn tay sắp đặt của phận bảo rằng Giselle Gibson vẫn thể c.h.ế.t, cô còn thành nhiệm vụ của ở thế giới thể rời .
“Vậy tại đây chứ Ryu-chan?”
“Đến khi về Nhật mới Goda là một trong những gia tộc giữ gìn bí mật về Ysmerith. Đến thời kỳ tuyển chọn, các gia tộc chư hầu quyền đề cử nhân tuyển, nên chọn tham gia.”
“Thời kỳ tuyển chọn? Nhân tuyển?”
“Đừng nghĩ nhiều Selly, em chỉ cần em cần vượt qua những thử thách .”
“Chứ đây là kế hoạch thí nghiệm phi nhân tính gì ?”
“Selly, , chủ động và động khác . Em chủ động chọn Ysmerith khác với em ép . Em chủ động vượt qua thử thách chứ em đang bắt thí nghiệm gì cả.”
Phải, Ryu-chan đúng. Bị bắt tham gia cuộc chạy đua mê cung khác với chủ động tìm đường. Cô lôi đến thế giới là động, nguyền rủa bẩm sinh cũng là động nhưng cô quyền tự chọn lựa con đường của , cuộc sống của , chẳng . Bất hạnh của cô một nửa là do động khách quan thể đổi nhưng chẳng một nửa là do cô tự chọn lấy .
Còn hiện tại, cũng là cô chọn đây để cứu Von, để thoát khỏi bàn tay chi phối của Gideon Morgenstern, thoát khỏi tình cảnh chọn phe nào thì cô còn than trách gì với các thử thách ở đây. Chẳng cô lường đến độ thông minh đột xuất nhét hết tất cả tài sản của cái ấm đấy .
Khi ảo giác giám ngục và giọng của c.h.ế.t còn bào mòn tinh thần Giselle nữa, cô bắt đầu tìm kiếm nguồn phát . Amon bay khỏi căn phòng , Giselle cũng thoát ngoài , cô gặp ai ở tầng nhưng chắc chắn cái ác mộng là do bùa phép đặc trưng của ai đó. Cô thậm chí nghĩ đó là kỹ năng mà ma lực bản nguyên mang .
nếu ai đến mở cửa đưa cô ngoài như ở tầng 13, cô chỉ thể vòng vòng trong diện tích 9m2 , chống chọi ảo giác cũng chẳng thể thoát .
Khoan. Khoan .
Giselle một nữa suy yếu. Cô để ảo giác giám ngục ảnh hưởng tiếp khi làn sương bạc mà cô phóng dần dần cạn kiệt. Amon tiếp tục lo lắng kêu gào khắp nơi. Và trong khoảnh khắc cô thấy giọng của ba má, Giselle tự Diffindo c.ắ.t c.ổ tay chính .
Máu túa nhanh. Cô gái thoi thóp, mất ý chí cầu sinh cùng thể yếu nhược, sự sống càng trôi nhanh hơn. Từ từ, từ từ, cô gái bất động, con ma Amon vì chủ nhân c.h.ế.t cũng từ từ tan biến...
Không qua bao lâu, gian phòng mới mở từ phía bên ngoài.
Và ngay khi cửa mở, tia phép phóng tới nhanh hơn cả tốc độ của ánh sáng, kẻ bên ngoài đổ gục xuống sàn.
Đó là một nữ ma cà rồng ăn thịt, cô nhận vì màu mắt đỏ đậm đang trợn trừng .
CRUCIO. Giselle chẳng nhiều gì với kẻ suýt g.i.ế.c .
“Làm thế nào để vượt qua tầng ?”
“Cô vượt qua 3 . là đầu tiên, nhiệm vụ điều khiển ảo giác.”
“Làm cô tạo ảo giác ?”
“Là năng lực của ma cà rồng, năng lực cá nhân.”
“Ma cà rồng nào cũng năng lực thế ?”
“Không, chỉ ma cà rồng ngọn lửa thôi.”
“Ngọn lửa là gì?”
“Thứ giống ngọn lửa của phù thủy các đấy.”
Giselle mở mắt trái Revelio lên, đúng là trong não của ả ma cà rồng cũng một ngọn lửa đỏ như máu. Vậy đúng thật là năng lực của ma lực bản nguyên, phù thủy , ma cà rồng cũng .
“Nếu giờ g.i.ế.c cô thì ?”
“Không... đừng... thù oán gì với cô cả, chỉ theo yêu cầu nhiệm vụ thôi.”
“Hãy cho thông tin gì đủ giá trị để đổi mạng của cô .”
“ phòng của 2 ở .”
“Dẫn .”
Tầng 11 là các thí nghiệm về tâm trí, Giselle đến kết luận như thế khi con ma cà rồng thứ 2 năng lực mê hoặc. Bùa mê nhiều trường phái lắm, dòng m.á.u Veela cũng là một dạng bùa mê, kiểu âm nhạc kiến trúc ở lâu đài Wubār khi xưa cũng là một dạng mê hoặc quyến luyến rời nơi sa mạc đó. Còn gã ma cà rồng mê hoặc bằng cách xâm nhập giấc mơ tạo một ảo mộng mà đó khát cầu nhất, nạn nhân tỉnh dậy nữa.
May đồng đội bán .
À , giờ thì hai con ma cà rồng hợp sức để đ.á.n.h trả cô phù thủy.
À , là một cô phù thủy đang giận dữ hung bạo vì giam cầm quá lâu.
Và kết quả là Giselle g.i.ế.c c.h.ế.t luôn hai con ma cà rồng.
Không bằng Avada Kedavra, chỉ là bằng Sectumsempra cắt gọt bén ngót cần cổ cả hai.
Mọi thứ chóng đến cũng chóng . Khi nhận bản gì, cô gái c.h.ế.t trân bất động hai xác đó. Dẫu là ma cà rồng thì cũng là sinh mệnh, cô từng đau đớn vì suýt tước mạng sống mà giờ đây cô thẳng tay thực hiện hành động man rợ đó lên kẻ khác.
“Selly! Selly!”
Là giọng Ryu-chan đang gọi cô. Anh cần cô, cũng đang giam giữ ở tầng 11 . Cô chạy tìm kẻ tạo thử thách thứ ba. Là một chiết tâm sư bẩm sinh hệt như Ryu-chan nhưng khiếm thị. Có lẽ vì thế mà năng lực chiết tâm của còn mạnh hơn cả Ryu-chan nên thoát .
Thấy Giselle đến tấn công não bộ cô ngay lập tức. Lần con rắn Vee đất dụng võ. Nó còn chỉ quẩn quanh bảo vệ trong não bộ cô nữa, nó men theo liên kết xâm lấn sang cả não bộ của .
“AHHHHH!”
Tiếng thét t.h.ả.m thiết, m.á.u chảy từ lỗ mũi, hốc mắt và lỗ tai của . Vee càn quét ý thức tâm trí, ngang ngửa một bùa lú loại mạnh hủy hoại não bộ. Đến khi Vee no nê trở về, chiết tâm sư mất bộ ý thức. Nhìn cảnh tượng đó, Giselle c.h.é.m thêm một Sectumsempra nữa tiễn đưa luôn.
Cô gái cứu Ryu-chan. Anh đưa lên tầng 10 còn cô lên thẳng tầng 9, thoát kiếp vật thí nghiệm trở thành thành viên Level 1. Vì thử thách ở tầng 10 cô thành luôn - là yêu cầu g.i.ế.c .