[HP] Sao Nỡ Làm Muggle Giữa Thế Giới Phép Thuật - Chương 271: Xác định (1)

Cập nhật lúc: 2025-11-25 12:01:11
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vì ngủ khá nhiều nên sáng hôm cô dậy sớm, vệ sinh xong thì chọn một bộ quần áo bình thường nhất sào đồ để mặc. Trong lúc cô gái ngủ gia tinh dường như việc hết công suất thì , dời thêm hàng mấy sào quần áo đặt trong phòng đồ mà ban đầu vốn chỉ quần áo nam của Von, chất thêm những chai lọ mỹ phẩm đủ thứ trần đời, và bồn tắm thì sáng chuẩn sẵn. Thảm trải sàn cũng mới, ấm và càng êm hơn, còn cái tủ đặt bức tranh to tổ bố của hai đứa một bình hoa Iris màu tím tỏa hương thơm dịu. 

Khi Giselle từ nhà vệ sinh , cô tiến gần ngửi hoa mới phát hiện thấy góc của khung tranh chữ gì đó, kỹ thì là:

“I love her, and that’s the beginning and end of everything.” (*)

Dưới nữa một dòng nhỏ hơn:

07:07 07.07.1999

Phù thủy thuần huyết mà cũng trích dẫn The Great Gatsby nữa ư.

Thế là một sáng nọ, cô gái ngẩn ngơ ngửi hương hoa diên vĩ mới hái, ngắm bức ảnh thời thanh xuân vườn trường của cùng lời trích dẫn đầy tình tứ của gã tình si.

Rồi Giselle suy nghĩ một lát, nhà vệ sinh thử tìm một mùi nước hoa Iris. Trước giờ cô ít khi dùng nước hoa, lúc học ở Hogwarts , đến Ysmerith càng , lẽ giờ là lúc nên tạo thói quen mới. Cuối cùng cô gái xịt một ít Serge Lutens Iris Silver Mist lên cổ tay và gáy, tự đỏ mặt với mới mở cửa khỏi phòng.

Dinh thự vắng lặng lạnh lẽo, những tác phẩm điêu khắc và tranh ảnh nghệ thuật Muggle hiện diện khắp nơi, Giselle đồ rằng Von mua căn nhà chắc cũng mua luôn bộ sưu tập của chủ cũ, vì cô nghĩ thời gian sưu tầm nghệ thuật Muggle. Dinh thự là tổ hợp của những vật phẩm phép thuật và phi phép thuật, nửa gothic u ám nửa cổ điển sang trọng, đối với Giselle mà là một sự kết hợp rối rắm theo một quy chuẩn nào. lẽ nó sẽ gây ấn tượng với những vị khách Muggle nếu đến thăm, hoặc cả những vị khách phù thủy quá bài xích văn hóa Muggle.

Cơn tan hoang vì vụ đột kích của thần sáng hôm qua sửa sang hảo. Thật vài bùa Reparo với các tổn thất phi phép thuật thôi, còn tổn thất vì bùa chú và lời nguyền nhiều đến , dù gì cũng là thần sáng chứ đám Sứ giả Thần c.h.ế.t phóng nguyền như cơm bữa .

Giselle thơ thẩn ngắm mấy bức tranh mà hôm qua kịp xem, cô chẳng hiểu gì về nghệ thuật cả nhưng ngắm chúng cũng một niềm vui thú nhất định. Mải ngó một bức tranh vẽ một chấm xanh lá xa xa nền đen mà nếu thấy trích dẫn bức hình trong phòng ngủ thì Giselle sẽ chỉ nghĩ đây là bức ảnh tôn vinh Slytherin nào đó mà thôi.

Đến khi cô giật ngó thấy Von Montgomery tựa tường say sưa , ánh mắt mê đắm kiêng dè gì dán chặt đôi mắt bờ môi làn tóc cô.

I love her, and that’s the beginning and end of everything.

Thấy cô , Von bằng giọng trầm thật dịu dàng. “Em dậy sớm .”

“Hai hôm nay em ngủ nhiều lắm ,” cô đáp.

Thấy cô gái tràn ngập phòng thủ như tối qua nữa, Von thử tiến tới gần nắm lấy tay cô. Giselle để yên cho nắm, bàn tay to lớn với những vết chai sạn cà ngứa lòng bàn tay mềm mại nhỏ nhắn của cô. Rồi từ từ đưa tay lên, khẽ hôn xuống mu bàn tay xăm kín những ký tượng Runes của cô.

“Je t’aime… ma princesse, mon seul rayon de lumière. Je t’aime en mourir, même si ton cœur reste fermé pour l’instant.” (**)

“Von,” cô nũng nịu. “Em tiếng Pháp mà.”

Trái tim Von rơi tuột xuống địa ngục khi cô rốt cuộc cũng dùng chất giọng nũng nịu dỗi hờn đó ngân tên , ngẩng lên cùng lúc ngửi thấy mùi nước hoa cô. Bàn tay nắm lấy tay cô càng siết chặt, ánh mắt say sưa cô.

“Ăn sáng cùng nhé?”

Cô đồng ý, để yên cho nắm tay dắt đến phòng ăn. “Anh mua dinh thự khi nào ?”

Sở dĩ Giselle nghĩ đây là tài sản truyền từ đời ông cha Montgomery vì nơi trang trí quá pha tạp quá nhiều đồ vật tượng trưng của Muggle.

“Cuối 2020, từ một tay triệu phú chủ công ty tổ chức sự kiện phá sản vì lockdown.”

Ngay khi Von xong từ lockdown, tinh ý nhận Giselle lặng một chút.

cô lên tiếng trêu ghẹo tự nghi ngờ phút giây đó thật chỉ do tưởng tượng .

“Anh chuyện khác gì Muggle cả.”

“Phải update thôi, ăn với họ mà.”

thích thú với cách dùng từ của , tiếng như chuông gió cùng mùi nước hoa Iris mà cô vì mới thoa lên, cơn táo bạo trong lòng rốt cuộc cũng dịu đôi ba phần.

Khi hai bước phòng ăn thấy cả đám gia tinh lăn xăn tới lui, đếm thấy bao nhiêu con gia tinh Giselle trừng mắt. “Anh tới 5 con gia tinh cơ á?”

“Là bên Anh điều qua,” Von kéo ghế cho cô. “Anh đang định điều thêm. Bên gia tinh rảnh rỗi nhiều lắm.”

“Còn điều qua thêm nữa á?” Cô lầm bầm. “ là tư bản bóc lột mà!”

Anh xuống chủ vị, còn cô thì bên , khuỷu tay duỗi thẳng là thể nắm lấy bàn tay cô. 

“Anh trả lương gia tinh đầy đủ thiếu xu nào, nộp báo cáo hàng năm với S.P.E.W đấy.”

S.P.E.W là Hiệp hội thúc đẩy quyền lợi gia tinh, khi Giselle đầu tiên tới cô ngớ một chốc. Đến khi hồi thần tự hỏi nên báo cho họ giữa Đại Tây Dương một nơi đến 23 gia tinh đang việc nhỉ.

Sợ là báo xong mai S.P.E.W dẹp tiệm luôn chứ.

“Thế tại gia tinh vẫn chịu việc cho ?”

Von với giọng đương nhiên. “Đó là đặc tính của giống loài, gia tinh sống để việc cho gia chủ, phù thủy chúng nên tước đoạt lẽ sống của họ.”

Giselle trợn mắt: “Lý lẽ thuần huyết!”

Gương mặt cô gái tinh nghịch đáng yêu, nét kiều diễm cách nào che giấu, Von ngẩn ngơ ngắm cô đến tận khi cô ngại ngùng mặt mới hồi thần.

Merlin ơi cô như một nữ thần.

Gia tinh dọn lên mặt Giselle dĩa trứng Benedict còn bốc khói, một dĩa bánh pancake cao ngất chảy syrup vàng óng nào là bánh mì bơ Pháp, thịt xông khói, trứng ốp la. Cái bàn ăn dài để đầy các món ăn sáng kiểu Mỹ trong khi chỉ hai ăn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/hp-sao-no-lam-muggle-giua-the-gioi-phep-thuat/chuong-271-xac-dinh-1.html.]

Thấy vẻ mặt của Giselle Von ngay cô đang nghĩ gì. “Em thể kén ăn nữa , từ giờ sẽ giám sát ăn uống của em.”

“Gia trưởng!”

“Cái gì cơ?”

“Anh gia trưởng!”

Rất chậm rãi Von Montgomery bật , nheo mắt như một con thú săn mồi nguy hiểm, cô đầy tham lam. “Darling , thể cho em thấy ngay thứ càng gia trưởng hơn...”

Cô gái thấy tai nóng bừng, dám nữa bắt đầu chiến đấu với đồ ăn. tên Slytherin ăn mà cứ mãi cô như thể thứ đang nhai nuốt chính là bờ mi khuôn miệng cô chứ miếng trứng ốp nào cả.

Thế là Giselle tính bài chuồn, bao nhiêu dũng khí ban sáng tiêu hết sạch, cô ăn nhanh lẹ uống hết cốc cacao sữa chuẩn chui phòng , nhưng hình như cô quên nơi đó vốn là ổ của tên rắn xảo quyệt mà. Cô chuồn cơ chứ.

“Selly em đang bàn tính cái gì.”

“Gì là gì chứ?” Mắt cô lúng liếng.

Von nhàn tản lau miệng vụt nắm lấy bàn tay cô, nửa như nỉ non nửa như đe dọa. “Em thể trốn nữa .”

“Em trốn... em về phòng .”

Tiếng xảo quyệt vô cùng. “Tốt thôi, đưa em về.”

Anh bạn từ phòng ăn đến phòng ngủ cách tới mấy dặm trường mà cần đưa với đón. 

Giselle chỉ dám kháng nghị trong lòng thế thôi, tay cô vẫn bàn tay nắm chặt rời đây nè. “Anh bận việc của chớ, em thể tự mà.”

“Việc của là em, Selly, việc gì quan trọng hơn em cả.”

Cô gái bĩu môi, mấy câu cưa cẩm sến sẩm truyền hình chiếu đầy, đang phản bác thì cũng đột ngột, Von Montgomery dậy bước tới bên ghế cô đang , quỳ chân để miệng ngang tầm với bàn tay cô buông thõng, hôn lên mu bàn tay lòng bàn tay, đó ngước lên cô đầy khát khao.

“Selly chúng bắt đầu nhé. Hãy cho một cơ hội để yêu em, em?”

Cả Giselle run rẩy, cô từ chối, cuộc đời cô là một đống hỗn loạn thể đèo bồng thêm chuyện tình ái gì nữa, nhất là với Von Montgomery. chút ý chí tỉnh táo ít ỏi thắng nổi những Runes đang kêu gào lưng cô, Trực giác và Dục vọng bảo rằng sẽ là một món mỹ vị hấp dẫn trong cuộc đời cô, Sức mạnh và Quyền lực gào rằng Montgomery sẽ hiến dâng cả thế giới đến chân cô, còn Tri thức và Trí tuệ dù bình tĩnh thì cũng bình tĩnh mà rằng linh hồn liên kết còn những khía cạnh khám phá.

Và thế đấy, cô thấy môi bật thốt lên: “Được.”

Chỉ một từ thôi, quỳ chân ôm chặt lấy cô đang ghế, mang theo chút nức nở run rẩy mà khẽ thì thầm: “Cảm ơn em Selly. Anh yêu em, sẽ dùng cả đời để yêu em.”

Thuở 14 ngây thơ cũng chuyện cả đời, 14, 24, 34... thế sự vô thường, chúng xa năm 17 tuổi, đến bây giờ 7 năm 5 tháng 16 ngày biền biệt cô mới thể trở về, 24 tuổi , lời hẹn ước 10 năm hóa cũng chỉ là trò đùa trẻ con. Vậy 10 năm tiếp theo thì thế nào? Chúng thể bên trọn vẹn .

Giselle nghĩ tiếp nữa, từ khi cô lựa chọn khắc Runes-báng-bổ lên , chọn theo con đường thì thể đầu nữa. Lẽ dĩ nhiên chọn một đồng hành đủ khả năng mới mang đến càng nhiều lợi thế hơn, bản cô cũng rõ điều đó.

Thế thôi, chung quy cũng chỉ một đáp án đấy thôi.

Niềm vui lấp lánh trong mắt Von khi dậy kéo cô dậy luôn, thử ôm lấy cô khẽ khàng. Thấy Giselle đẩy , vòng tay ôm chặt nuốt chửng cô vòm n.g.ự.c rộng rãi của , để mái tóc bắt đầu dày của cô buông lơi chiếc áo sơ mi màu trắng bạc, ngửi thấy mùi Iris là hương nước hoa chính mùi hương của cô thoang thoảng.

Giselle lắng trái tim Von Montgomery gọi lên từng nhịp, hòa cùng tiếng thì thầm tên cô tóc, bỗng thấy những năm qua bôn ba thử thách rốt cuộc cũng tìm kết điểm, cô trở về nép vòng tay .

Giữa lúc tình cảm thắm thiết mùi mẫn như thế, một con cú bỗng nhiên từ ngoài bay , thả xuống bàn ăn một phong thư màu đỏ sẫm. Von chẳng quan tâm vẫn ôm chặt lấy cô nhưng Giselle ngó thấy lá thư giãy khỏi vòng tay .

“Kệ nó-”

“Là thư sấm đó Von.”

“Kệ nó!”

Cô gái cầm thư lên, ngay lập tức nó biến thành một cái miệng đỏ lòm bay lên hét mặt cô mà cũng là hét mặt Von.

“Cậu mà trả lời cú của tớ nữa là tớ sẽ Floo tới dinh thự c.h.ế.t tiệt của thằng Montgomery đấy Selly!”

Đó là giọng của Matt chỉnh âm to hết cỡ, đinh tai nhức óc vang khắp phòng ăn. Nhìn cái miệng-thư tự c.ắ.n xé lấy , Giselle bỗng buồn chịu . Cô bật khanh khách, ngả lòng Von lớn. Còn thì lầm bầm tóc cô cái gì mà: “Đám Gryffindor phiền phức thích chõ mũi việc của khác.”

Tiếng của cô gái vẫn như trong ký ức ám ảnh mỗi đêm, Von Montgomery siết chặt lấy cô, cảm nhận bả vai cô run rẩy vì , mùi hương vương làn tóc mây vẫn dịu dàng như , bỗng thấy cuộc đời vẫn đối với bao. 

Cô vẫn còn đây, cô trở về bên vòng tay , vẫn cho cơ hội để yêu cô một nữa.

Lần , sẽ để cô rời khỏi nữa.

Không bao giờ.

---------

(*) “Anh yêu em, và đó là khởi đầu cũng là kết thúc của thứ trong đời .”

Trích trong chương 6, The Great Gatsby (1925), F. Scott Fitzgerald

(**) “Anh yêu em… công chúa của , tia sáng duy nhất của cuộc đời . Anh yêu em đến mức thể c.h.ế.t vì em, dù ngay lúc đây cửa sổ trái tim em vẫn còn đóng kín.”

(***) Iris là hoa diên vĩ. Mình thấy cả hai từ đều nên sẽ dùng đan xen trong truyện.

SPEW trong bộ truyện gốc do Hermione thành lập. Sang truyện nhân vật nên để là ai thành lập cả, xem như một tổ chức phi chính phủ từ .

Loading...