Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Hợp Đồng Tình Yêu - Chương 620

Cập nhật lúc: 2025-05-05 11:31:38
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Nhưng Hãn Hãn cũng là con của con."

 

"Bây giờ còn coi là như vậy, sau này thì sao đây?"

 

Chóp mũi Phó Nhiễm chua xót, màn kịch này cô đã sớm ngờ tới, đã có chuẩn bị tâm lý, nhưng lúc đối diện vẫn cảm thấy rất tàn nhẫn.

 

Hôm nay Minh Thành Hữu không có ở đây, ngôi nhà này, đã sớm không phải nhà của cô.

 

"Minh Vanh."

 

Lý Vận Linh hướng người con bên cạnh, nói.

 

"Từ hôm nay trở đi, con sẽ tiếp quản MR."

 

"Mẹ."

 

Mở miệng trước cả Minh Vanh, Phó Nhiễm cảm thấy giọng nói của cô mang theo sự tỉnh táo không thể tưởng tượng nổi.

 

"Con đã đi lấy giấy đăng kí kết hôn với Thành Hữu rồi."

 

Lý Vận Linh không quan tâm.

 

"Tiểu Nhiễm, cô coi mình là Vưu Ứng Nhụy thứ hai sao?"

 

Bóng dáng Phó Nhiễm lướt qua khay trà đi lên lầu, Lý Vận Linh nhìn thấy bóng lưng của cô biến mất trong tầm mắt.

 

"Con xem một chút, con xem một chút, rõ ràng thật sự sẽ có ngày này, ta đã sớm nói qua cô ta trở lại bên cạnh Thành Hữu lần nữa, động cơ không hề đơn giản."

 

Minh Vanh như có suy nghĩ, nhìn chỗ đi lên lầu hai.

 

Khi Phó Nhiễm đi xuống, Lý Vận Linh nghe được tiếng bước chân, buông tay chống trán ra, nâng tầm mắt lên thấy cô, sắc mặt thay đổi.

 

"Thì thế nào?"

 

Phó Nhiễm đi tới trước mặt bà, đem lấy giấy đăng kí kết hôn của cô và Minh Thành Hữu đưa cho Lý Vận Linh.

 

"Ngày Thành Hữu xuất viện, bọn con đi dân chánh cục đăng kí rồi, ngài không tin có thể đi điều tra."

 

Tay phải Lý Vận Linh còn dừng lại bên cạnh gương mặt, bà nheo mắt lại, nhận lấy tờ giấy màu đỏ trong tay Phó Nhiễm.

 

Minh Vanh cũng không khỏi giật mình, Lý Vận Linh mở giấy đăng kí kết hôn ra, nhưng trên nét mặt cũng không có bất kỳ thay đổi nào.

 

"Các người đã lĩnh chứng, tại sao không nói cho trong nhà biết?"

 

Phó Nhiễm ngồi trở lại chỗ đối diện bà.

 

"Mẹphải mẹ nói Lý luật sư sẽ làm sao? Nếu cũng thừa nhận quan hệ của con và Thành Hữu, cũng không cần thiết phải làm như vậy."

 

Lý Vận Linh ném giấy đăng kí kết hôn đi, trong tay Phó Nhiễm còn cầm một phần tài liệu khác.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/hop-dong-tinh-yeu/chuong-620.html.]

 

"Đây là văn bản khi đó Thành Hữu đã kí, sau này chuyện của công ty cũng giao cho con toàn quyền xử lý."

 

Phó Nhiễm đem những văn bản đó bỏ vào trong túi.

 

"Nếu không có chuyện gì khác, con đi MR trước."

 

Lý Vận Linh nhức đầu nhắm mắt lại, một hồi lâu sau mới mở miệng.

 

"Như vậy còn dám nói trước đó cô ta không bày mưu tốt sao?"

 

Sắc mặt Minh Vanh cũng u ám, lên tiếng an ủi.

 

"Mẹ, công ty của Thành Hữu giao cho cô ta, hiện tại là danh chính ngôn thuận, mẹ cũng đừng quá quan tâm."

 

Đến rất khuya Phó Nhiễm mới trở về, thay xong giày ở cửa trước đi vào phòng khách, Tiêu quản gia khoác áo ngủ ra đi ngoài.

 

"Thiếu phu nhân, tôi cho chuẩn bị đồ ăn khuya cho cô."

 

"Không cần đâu."

 

Phó Nhiễm không yên tâm, cô lên lầu đi đến phòng trẻ, đứa bé đang ngủ ngon lành, Phó Nhiễm không nhịn được cúi xuống hôn, cô cẩn thận ôm con trở về gian phòng của mình, tắm rửa xong đi ra ngoài, cô đứng ở trước cửa sổ sát đất, đã hơn một tháng.

 

Hẳn là, đã có tin tức.

 

Mỗi đêm đều ở đây vượt qua đau khổ dày vò, trái tim Phó Nhiễm đã sớm mệt mỏi đến nỗi quên đập lên, trong tay nắm chặt chiếc điện thoại lúc trước Mạch Sanh Tiêu đưa cho cô, gần như chưa bao giờ rời khỏi người cô.

 

Nhưng đã lâu như vậy, ngay cả một cuộc điện thoại cũng không có.

 

Cô mở ra, đem tất cả chức năng lật qua xem một lần.

 

Đột nhiên lòng bàn tay cảm thấy rung rung, đầu tiên cô cho là ảo giác, cố nén xúc động sau đó nhìn thấy một dãy số xa lạ trên màn hình.

 

Trái tim Phó Nhiễm đập rộn ràng, ngón tay run rẩy ấn hướng nút trả lời.

 

"Alo?"

 

Bên trong là một giọng nam cảm thấy xa lạ, vô cùng chân thật, anh hướng về phía Phó Nhiễm nói một câu.

 

Tay trái cô che miệng, khó có thể miêu tả nét mặt cô lúc này, đối phương đã sớm ngắt điện thoại, Phó Nhiễm lảo đảo, dựa lưng ào cửa sổ sát đất sau đó từ từ ngồi xuống, điện thoại di động cũng đánh rơi bên chân.

 

Đôi tay cô ôm c.h.ặ.t đ.ầ.u gối, nhưng đứa bé còn trong phòng, cô không dám khóc thành tiếng.

 

Ai ở cữ cũng mập, kể từ khi mang thai Phó Nhiễm cũng không mập lên, hiện tại càng thêm gầy, có lúc cả đêm không ngủ được, trong lòng thủy chung có nhớ thương, cô nhìn về Hãn Hãn nằm trên giường, từ lúc nó ra đời cho đến nay, ngay cả ba cũng không được gặp một lần.

 

Phó Nhiễm không ngừng nghẹn ngào, cô há miệng dùng sức cắn đầu gối, dùng sức rất mạnh, nước mắt như vỡ đê, đau đớn nơi da thịt làm các dây thần kinh càng ngày càng rõ ràng, ý thức cũng bình tĩnh trở lại.

 

Người khác nhìn vào, có thể sẽ cho là cô vì chuyện của Minh Thành Hữu mà đau lòng.

 

Nhưng chỉ có Phó Nhiễm biết rõ, cô đang, là rất vui mà khóc!

Loading...