Cả đêm Phó Nhiễm không ngủ, hơi thở của Minh Thành Hữu vẫn như phảng phất quanh đây, người đàn ông này, khi còn sống thì bá đạo quá mức, luôn lấy một loại mạnh mẽ không có cách nào ngăn cản nổi tiến vào cuộc sống của người khác, hôm nay, cô ngẩng đầu, duỗi tay, giống như cũng có thể cảm giác được là anh vẫn tồn tại.
Phó Nhiễm ở trong phòng hai ngày liền, Tiêu quản gia dặn bảo mẫu bưng đồ ăn lên lầu, vốn là vẫn trong thời gian ở cữ, không nên đi lại nhiều.
Chuyện như vậy, nhất định là bản thân mình quyết định, cho dù người khác có nói cũng sẽ không quan tâm.
Mấy ngày sau, Phó Nhiễm nói bảo mẫu ôm đứa bé trở về phòng ngủ chính, lúc này Hãn Hãn đã có thể vui đùa, đứa nhỏ có thể coi là niềm an ủi lớn nhất của mọi người.
Hàn Tuyển đã gọi điện thoại tới không chỉ một lần, biết là Phó Nhiễm đang trong tháng nên cũng không gọi lại nữa.
Nhưng Phó Nhiễm biết rõ, MR cần người điều hành, mặc dù trái tim còn chưa khôi phục, nhưng thực tế lại làm cho cô không thể không ngẩng đầu lên.
Sau một tháng tiếp theo, Phó Nhiễm chuẩn bị đi làm.
Cô ăn mặc chỉnh tề đứng ở trước gương, sau khi giao đứa bé cho bảo mẫu lại không yên tâm, dặn dò thêm mấy câu.
Xuống lầu thấy Minh Vanh cùng Lý Vận Linh đang ăn sáng, Phó Nhiễm đặt túi xách lên trên ghế sa lon.
"Mẹ."
Lý Vận Linh ngẩng đầu lên, nhìn thấy cô ăn mặc như vậy hơi giật mình.
"Làm sao cô ăn mặc như vậy?"
"Hôm nay con bắt đầu tới MR làm."
Lý Vận Linh nắm chặt chiếc đũa trong tay.
"Cô đi MR
Phó Nhiễm kéo chiếc ghế ra ngồi xuống, chống lại ánh mắt giống như nghi ngờ của Minh Vanh.
"Trước kia Thành Hữu đã ủy thác giao MR cho con quản lý, bây giờ con cũng hết thời gian ở cữ rồi, trải qua chuyện lần trước MR đã tốn thất rất nặng nề, con muốn giải quyết chuyện công ty thay Thành Hữu."
Lý Vận Linh cau mày, định để đũa xuống.
" Phó Nhiễm, đây thật sự là ý của Thành Hữu?"
Phó Nhiễm gật đầu.
"Đúng."
Lý Vận Linh đứng dậy, ý bảo hai người đi đến phòng khách.
Phó Nhiễm ăn hai chiếc bánh, rồi đi theo ở phía sau.
Lý Vận Linh ngồi ở trên ghế sa lon hướng Nam, sắc mặt lạnh lùng nghiêm túc.
"Tiểu Nhiễm, vậy ta cũng không ngại nói thật với cô, ta sẽ không cho cô đi vào công ty của Thành Hữu, cô nên có chút tự biết rõ, còn muốn làm con dâu của Minh gia chúng ta, cô cứ ở nhà chăm cho Hãn Hãn thật tốt, sau này ta cũng không bạc đãi cô. Nếu có ý định khác, cô nên từ bỏ đi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/hop-dong-tinh-yeu/chuong-619.html.]
Ánh mắt Phó Nhiễm nhìn thẳng vào Lý Vận Linh, trái tim lạnh đi một nửa, Minh Thành Hữu đã nói để cho cô biết ngoại trừ bản thân mình ra cũng chớ nên tin ai, cô nghĩ có lẽ còn có Minh Thành Hữu ở giữa, Lý Vận Linh sẽ không đến mức đối xử với cô như thế, xem ra hiện nay, vẫn là muốn chặt đứt mối ràng buộc này.
"Mẹ, con là vợ của Thành Hữu, con có quyền tiếp quản MR."
Minh Vanh ngồi ở bên cạnh từ đầu đến cuối không nói câu nào.
Lý Vận Linh liếc sang Phó Nhiễm
"Tiểu Nhiễm, cô đối với chuyện của công ty một chữ cũng không biết, lại nói bây giờ là lúc cần nghỉ ngơi, theo ta thấy, cứ như lúc trước đi, MR tạm thời do Minh Vanh xử lý."
Phó Nhiễm vẫn chừng mực, thấy Minh Vanh cũng không có ý muốn nói tiếp.
"Mẹ, lúc trước Thành Hữu ngã bệnh, chúng con rất cảm ơn Nhị ca đã giúp đỡ, nhưng chuyện của công ty sớm hay muộn vẫn phải làm, con hi vọng có thể mau chóng bắt đầu."
Lý Vận Linh lên tiếng hừ lạnh.
"Thành Hữu tạo dựng MR đã trải qua bao nhiêu gian khổ cô có biết không? Hiện tại tro cốt của nó còn chưa lạnh, cô liền muốn công ty, Tiểu Nhiễm, rốt cuộc là có cô lương tâm hay không?"
"Con biết MR là tâm huyết của Thành Hữu, nên mới có thể làm như vậy."
Lý Vận Linh xua tay một cái, đặt ngón tay lên trán.
"Nói gì ta cũng sẽ không đồng ý."
Phó Nhiễm muốn đứng dậy.
"Đợi chút."
Lý Vận Linh gọi cô lại.
"Ta nói cho cô biết một lần cuối cùng,
tất cả tài sản của Thành Hữu đều không có liên quan tới cô, Tiểu Nhiễm, ta cũng không muốn nói với cô việc này."
Phó Nhiễm đứng thẳng người, ánh mắt nhìn Lý Vận Linh từ trên cao.
"Mẹ, con là người vợ hợp pháp của Thành Hữu, cho nên, con cũng sẽ không buông tha."
Lý Vận Linh cười lạnh, may là bà có chút chuẩn bị từ trước.
"Chuyện cho tới bây giờ, ta cũng không cần thiết lừa gạt cô nữa, Tiểu Nhiễm, cô cùng Thành Hữu còn chưa kết hôn, đừng trách ta độc ác, ta cũng là sợ sẽ có một ngày như thế này. . . . . ."
Bàn tay Phó Nhiễm để xuôi ở bên người không khỏi nắm chặt lại.
"Mẹ, có phải mẹ chưa bao giờ coi con là người một nhà?"
"Tiểu Nhiễm."
Ánh mắt Lý Vận Linh hơi ủ dột.
"Hiện tại Thành Hữu không có ở đây, con đường sau này của cô còn dài, ai có thể bảo đảm cô sẽ không gả cho người khác? Ta có thể thay Hãn Hãn bảo vệ cũng chỉ có mỗi MR thôi."