Hợp Đồng Tình Yêu - Chương 281

Cập nhật lúc: 2025-03-28 11:25:19
Lượt xem: 3

Vưu Ứng Nhụy xách theo túi lớn túi nhỏ đi vào phòng khách, ở cửa thấy trước tủ giày đặt một đôi giày ngăn nắp, cô ngẩng đầu lên nhìn lại, đập vào mắt là một hình ảnh hoàn toàn có thể dùng từ vui vẻ hòa thuận để hình dung.

 

Phó Tụng Đình đang đánh cờ cùng Minh Thành Hữu, Phạm Nhàn cùng Phó Nhiễm đứng ở bên cạnh hai người, Phó Nhiễm đang cầm chén cà phê, thỉnh thoảng khom lưng tựa như đang nói gì đó với Minh Thành Hữu, thỉnh thoảng lại không nhịn được, lại đưa tay ra.

 

Minh Thành Hữu vỗ nhẹ mu bàn tay cô.

 

"Nhìn nửa ván trước bị em hủy thành cái dạng gì, em lại có ý tốt quay lại tàn phá sao?"

 

"Anh tránh ra, tự tôi hạ đi?"

 

Phó Nhiễm không phục.

 

"Không được."

 

Vưu Ứng Nhụy chỉ có thể nghe giọng nói của Minh Thành Hữu, bởi vì bị Phó Nhiễm che khuất, hoàn toàn không thể thấy mặt của Minh Thành Hữu.

 

Phạm Nhàn cười yếu ớt, giọng nói vui vẻ.

 

"Tiểu Nhiễm, cha con khó gặp phải đối thủ được, con ở đây chỉ quấy rối thêm."

 

Loại không khí này, ngay cả Vưu Ứng Nhụy đứng ở cửa ra vào cũng cảm thấy ao ước.

 

"Vưu tiểu thư."

 

Má Trần đi ra từ phòng bếp nhìn thấy cô, vội chào hỏi. Phạm Nhàn cùng Phó Nhiễm lần lượt ngẩng đầuMinh Thành Hữu cũng nâng lên theo, chỉ lướt qua trên mặt cô, sau đó bình tĩnh né tránh.

 

"Ồ, Nhụy Nhụy tới."

 

Phạm Nhàn đặt ly cà phê trong tay xuống đi tới.

 

Má Trần giúp một tay đem túi đồ lớn nhỏ xách đi vào, Vưu Ứng Nhụy tiến lên thân mật khoác cánh tay Phạm Nhàn.

 

"Mẹ, con mang quà năm mới tới đây."

 

"Tới thì tới là được rồi, còn mang nhiều đồ như vậy đồ."

 

Phạm Nhàn lại hỏi.

 

"Ăm cơm tối chưa?"

 

"Con cùng mấy người bạn ăn ở bên ngoài rồi."

 

Vưu Ứng Nhụy buông cánh tay Phạm Nhàn ra, bước mấy bước đi tới cửa sổ.

 

"Cha."

 

"Nhụy Nhụy tới."

 

Phó Tụng Đình ngẩng đầu, sắc mặt cũng không thấy thay đổi bao nhiêu.

 

"Hi, Tiểu Nhiễm."

 

Ánh mắt Vưu Ứng Nhụy vội vàng lướt qua Phó Nhiễm nhìn về phía Minh Thành Hữu.

 

"Tam Thiếu cũng ở đây."

 

Phó Nhiễm mở miệng chào hỏi, Minh Thành Hữu thấy tình hình thật tốt thừa thắng xông lên, hắn cũng không ngẩng đầu.

 

"Nhìn đi, tài nghệ của em về sau cũng đừng đánh cờ nữa, mất mặt

 

Vưu Ứng Nhụy sửng sốt, Phó Nhiễm ý thức được là đang nói cô.

 

"Mắc mớ gì tới anh."

 

Từ đầu đến cuối ánh mắt Minh Thành Hữu cũng không nhìn sang cô.

 

Vưu Ứng Nhụy đứng ở bên cạnh Phó Tụng Đình, thấy bọn họ đánh xong một ván, Phó Tụng Đình không chịu buông qua, nói là còn phải chơi tiếp.

 

"Hăng hái cao độ của ba người đâu rồi."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/hop-dong-tinh-yeu/chuong-281.html.]

Phạm Nhàn cũng không biết là đang nói chuyện với cô con gái nào.

 

"Nhìn coi, một người lớn tuổi còn so tài cùng người trẻ tuổi đấy."

 

Minh Thành Hữu xê dịch vào bên trong, nháy mắt ý bảo Phó Nhiễm.

 

"Em tới?"

 

"Tới thì tới."

 

Phó Nhiễm không có chỗ nào để đặt chén cà phê, thuận tay đưa cho Minh Thành Hữu.

 

"Cha, nhưng cha phải cho con chút mặt mũi nha."

 

"Không cho."

 

Phó Tụng Đình dứt khoát từ chối.

 

"Hai đứa đánh với một mình ta còn muốn xin khoan dung."

 

Vưu Ứng Nhụy mím chặt môi lại, đang lúc hung hăng dùng sức cắn môi, cô đi tới bên cạnh Phạm Nhàn.

 

"Mẹ, chúng ta đi lên lầu

 

"Được."

 

Hai người lên cầu thang đi tới trên lầu, Phạm Nhàn đẩy phòng của Vưu Ứng Nhụy ra.

 

"Con xem một chút, mỗi ngày má Trần đều sẽ quét dọn, mẹ suy nghĩ chăn đệm ga gối cái gì cũng đổi cho con, con gái, nhất định phải đi theo mốt mới đi."

 

Vưu Ứng Nhụy đi vào, không yên lòng đi một vòng.

 

"Mẹ, không cần thay đổi, con ít khi được tới đây ở một đêm, huống chi qua hết năm còn muốn đi Italy, chờ con học xong rồi hãy nói."

 

"Cũng tốt."

 

Phạm Nhàn cầm điều khiển từ xa mở máy điều hòa không khí ra.

 

Vưu Ứng Nhụy đi tới trước bàn đọc sách, thấy văn bằng lúc đi học cùng quyển nhật ký vẫn còn nguyên, trong tấm ảnh là một gương mặt một nữ sinh, lúc rời Phó gia cô cũng chỉ mới vừa hai mươi.

 

Cô vươn tay cầm khung hình lên, làm bộ như không chút để ý nói.

 

"Mẹ, Tam Thiếu thường tới đây sao?"

 

"Cũng không có, lần trước hắn tới nhà nói muốn bắt đầu cùng Tiểu Nhiễm lần nữa, Tiểu Nhiễm cũng không cho hắn câu trả lời chắc chắn, lần này Thành Hữu đến cũng là chúc tết."

 

Phạm Nhàn nói xong, đột nhiên nhớ tới Vưu Ứng Nhụy đã từng có tình cảm với Minh Thành Hữu.

 

" Nhụy Nhụy, con. . . . . ."

 

Vưu Ứng Nhụy biết ý của bà.

 

"Mẹ, cũng là chuyện

 

"Vậy thì tốt, vậy thì tốt."

 

Trong lòng Phạm Nhàn thôi lo lắng, dù sao hiện tại Vưu Ứng Nhụy cũng có cuộc sống mới, mà Minh Thành Hữu lại chỉ thích Phó Nhiễm.

 

Vưu Ứng Nhụy mở ngăn kéo bàn đọc sách ra, bên trong sắp xếp rất gọn gàng, cô lại sửa sang lại một lần nữa.

 

"Mẹ, Tam Thiếu muốn cùng Tiểu Nhiễm hợp lại mà nói, mẹ cũng đồng ý phải không?"

 

"Mẹ với cha con đều để Tiểu Nhiễm quyết định, dù sao chuyện của người trẻ chúng ta không nên tiếp tục tham dự."

 

"Cũng đúng. "

 

Vưu Ứng Nhụy rút ra tấm hình lúc còn nhỏ.

 

"Nhưng là mẹ chưa có nghĩ qua, nếu như Tiểu Nhiễm cùng Tam Thiếu một lần nữa, sợ rằng áp lực dư luận sau này thật không nhỏ đâu đấy."

 

Phạm Nhàn nhăn mày lại lo lắng.

Loading...