Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hạ Vy giật nhẹ cổ tay, nhưng Trần Minh vẫn giữ chặt, buông.
“Anh gì?” Cô hạ giọng, cố giữ bình tĩnh.
Trần Minh cô, ánh mắt tối . “Em rõ mà.”
Hạ Vy lên tiếng.
Bầu khí giữa họ căng thẳng đến mức chỉ cần một cái chớp mắt cũng thể vỡ tan.
Cô thể cảm nhận thở của , sự hiện diện của quá rõ ràng, đến mức khiến cô thể giả vờ như gì xảy .
“Em đang sợ ?” Trần Minh đột nhiên hỏi.
Hạ Vy cắn môi, đáp.
“Sợ gì?” Anh cúi đầu, giọng mang theo chút trêu chọc. “Sợ sẽ tổn thương em? Hay là sợ em thể rời khỏi nữa?”
Lồng n.g.ự.c cô siết .
Cô sợ điều gì ư?
Chẳng ngay từ đầu cô đặt ranh giới ?
Chẳng ngay từ đầu cô nhắc nhở bản nên bất kỳ tình cảm gì với ?
đến bây giờ… cô còn thể tình cảm với ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/hop-dong-hon-nhan/chuong-46-chay-den-khi-nao.html.]
Hạ Vy đẩy , nhưng tay đủ sức.
Trần Minh siết nhẹ cổ tay cô, kéo cô gần hơn.
“Hạ Vy.” Anh gọi tên cô nữa, như một lời cảnh báo.
Cô hít sâu một , ngẩng đầu lên. “Em chơi trò nữa.”
Ánh mắt tối . “Trò gì?”
“Trò đuổi bắt.” Cô thẳng . “Em chạy nữa, cũng đuổi theo nữa.”
Anh im lặng vài giây, đó bật , nhưng nụ đó hề mang theo chút vui vẻ nào.
“Thế em gì?”
Cô .
Cô thật sự .
Cô chỉ nếu cứ tiếp tục như thế , cô sẽ còn đường lui nữa.
Trần Minh cô chằm chằm, đó buông cổ tay cô , nhưng ngay lập tức đặt tay lên eo cô, kéo cô sát .
“Vậy thì đừng chạy nữa.” Anh chậm rãi, giọng trầm thấp như một câu thì thầm bên tai. “Vì dù em chạy đến , cũng sẽ tìm thấy em.”
Hạ Vy cảm giác như tim rơi xuống một vực sâu.
Cô thể chạy, nhưng cô chạy đây?
Chạy bao xa mới thể thoát khỏi ?