“Nó tự rơi  khỏi túi của cô. Nói , bày  tất cả những chuyện  để  gì?”
“  .   hề  trong kẹo  thuốc…”
Cố Trường Lâm cúi  xuống, hai tay chống hai bên  , đôi mắt đen láy  chằm chằm  mặt , như thể  xé toạc lớp ngụy trang  để  thấu tận tâm can.
“Lần đầu tiên, cô lẻn  khách sạn của . Lần thứ hai, cô  màng tính mạng mà đỡ d.a.o cho . Tối qua, cô  trang điểm lộng lẫy để dụ dỗ . Nói , Kiều Nam, rốt cuộc cô  gì ở ?”
Giọng   trầm thấp,  nhanh  chậm,  như chất vấn,   như đang dụ dỗ.
 như  mê hoặc, buột miệng   sự thật.
“Những chuyện đó đúng là trùng hợp, nhưng  thật sự  tiền của .”
Anh  khựng  một chút:
“Muốn bao nhiêu?”
“Ừm… năm trăm vạn.”   mua một căn hộ thật lớn, với đầy đủ nội thất tiện nghi.
“Ngủ một đêm mà đòi năm trăm vạn,   lỗ nặng .”
“Vậy… nếu ngủ thêm vài đêm nữa thì ?”   để miệng nhanh hơn não.
Khóe môi   khẽ cong lên thành một đường vòng cung quyến rũ.
 đánh liều, rướn  hôn nhẹ lên môi  ,   thẳng  mắt  , giọng  đầy ẩn ý:
“Tối qua thế nào? Anh  vui ?”
“Anh  thể bao nuôi  như một con hoàng yến, và  đảm bảo, ngày nào  cũng sẽ  vui vẻ như .”
Vành tai   ửng đỏ, giọng  mang theo một vẻ khàn khàn khó tả:
“Cô thích  ?”
“Không.”
“Vậy   nảy sinh tình cảm với  ? Hay là  gả cho ?”
“Cũng .”
“Vậy ý của cô là, cô chỉ hứng thú với tiền của ? Chỉ  tiền thôi?”
“Phải.”
Anh  khẽ bật , trong đôi mắt sâu thẳm ánh lên những tia sáng lấp lánh, dường như vô cùng hài lòng với câu trả lời .
“Ghi nhớ cho kỹ lời cô  hôm nay. Một khi cô nảy sinh tình cảm với , hoặc  ý định  gả cho , thì đừng mong nhận  một đồng nào nữa.”
 ngây ,  mừng rỡ hỏi :
“Vậy là  đồng ý bao nuôi   ?”
“Ừ,   cô cứ ở trong tòa tháp chuông . Mỗi tháng  sẽ chuyển cho cô năm trăm vạn,  đủ ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/hop-dong-hon-nhan-toi-dao-mo-tong-tai-lai-yeu-toi-dien-cuong/6.html.]
Mỗi tháng năm trăm vạn?
Con    vượt xa sức tưởng tượng của .
  đến mức tít cả mắt, lúm đồng tiền bên má cũng hiện  rõ rệt:
“Đủ, quá đủ  ạ.”
Anh  đưa tay vuốt nhẹ lên má , căn dặn:
“Phải nhớ cho kỹ, đừng bao giờ yêu .  sẽ  yêu cô, và càng  bao giờ cưới cô.”
 nghĩ đến tờ giấy đăng ký kết hôn đang  im trong ngăn kéo ở nhà, bất giác bật  thành tiếng.
“Cười cái gì?”
“ chỉ thấy những lời    thú vị.   cũng  một điều kiện: nếu  một ngày   dừng ,   đồng ý.”
  dự định sẽ kết thúc mối quan hệ  ngay khi chúng  ly hôn.
Dù  thì, khi còn là vợ chồng, dù    trả tiền,  vẫn  thực hiện nghĩa vụ.
  khi ly hôn mà vẫn tiếp tục,  sẽ tự khinh bỉ chính , cảm thấy bản   khác gì đang bán  nhân phẩm.
Cố Trường Lâm gật đầu:
“Được.”
  nhịn  mà hỏi:
“Vậy bây giờ  chuyển tiền cho  luôn  ?”
Anh  ngừng  một giây,  bật  đầy bất lực:
“Cô đúng là…”
 cắt ngang lời  , đưa tay cởi thắt lưng áo choàng ngủ của   :
“Yên tâm,  luôn  tích cực trong cả chuyện kiếm tiền lẫn chuyện phục vụ.”
Anh  giữ tay  :
“Khoan ,     thủ tục ly hôn.”
Nụ   mặt  đông cứng .
Ly hôn ngay bây giờ ?
Vậy thì vở kịch  còn tiếp tục thế nào  nữa?
Cố Trường Lâm nhướng mày  :
“Sao thế? Ngạc nhiên vì    vợ ?”
“Không,  chỉ nghĩ…   nhất thiết  ly hôn.  tuyệt đối sẽ  để vợ   về mối quan hệ của chúng .”
Cố Trường Lâm nghiêm mặt :