Trong lúc chờ Trần  ,   ở bồn hoa  lầu, nhai viên kẹo cao su mà cha   đưa.
Ông   coi trọng  gặp mặt  giữa  và Cố Trường Lâm.
Không chỉ thuê  trang điểm và  tóc cho , đến cả  thở cũng   đảm bảo thơm tho sạch sẽ.
Khoảng mười phút ,  bắt đầu cảm thấy cơ thể nóng ran lên, một cảm giác vô cùng khó chịu.
 gọi điện cho Trần, định hỏi    xử lý xong việc .
Điện thoại   kết nối,    thấy giọng  lạnh của Cố Trường Lâm từ đầu dây bên :
“Cái loại  như Kiều Phong, đem cả con gái ruột  bán để cầu vinh,   tư cách hợp tác với nhà họ Cố.”
“Từ nay về , dù là ông   con gái ông  tìm đến, đều  cần gặp.”
“Để đỡ  ảo tưởng rằng con gái ông  ở chỗ  là thứ gì đó quý giá lắm, bán một   đủ, còn  bán  bán  mãi.”
Trần đáp “Vâng” một tiếng,  mới  sang hỏi :
“Có chuyện gì ?”
Lúc , đôi môi   khô khốc, mặt đỏ bừng,   như  một ngọn lửa đang cháy rực trong huyết quản, cảm giác như sắp nổ tung đến nơi.
 chợt bừng tỉnh — cha    và Cố Trường Lâm “gạo nấu thành cơm”, viên kẹo cao su  thực chất chính là thuốc kích dục.
Nghĩ đến việc  và Cố Trường Lâm dù  cũng là vợ chồng,   từng ngủ với ,  cắn răng bảo Trần đưa điện thoại cho  .
“Em  trúng thuốc …   thể giúp em, giống như em  từng giúp   ?”
Năm phút .
Trần lái xe, còn  và Cố Trường Lâm  ở hàng ghế .
Cơ thể  nóng như lửa đốt, cảm giác như  vô  con kiến đang bò trong xương, ngứa ngáy đến tận tủy.
Lý trí của  gần như  tan biến, chỉ còn  bản năng nguyên thủy nhất.
 nhào tới ôm chầm lấy Cố Trường Lâm,  hôn    tìm cách cởi quần áo của  .
Anh  nghẹn thở một nhịp,  đẩy  , giọng  mang theo lời cảnh cáo:
“Cô mà còn động tay động chân nữa,  sẽ ném cô xuống đường ngay lập tức.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/hop-dong-hon-nhan-toi-dao-mo-tong-tai-lai-yeu-toi-dien-cuong/4.html.]
 ấm ức đến phát :
“Không     sẽ giúp em ?”
“  giúp, là đưa cô đến bệnh viện rửa ruột.”
Nhớ đến  say rượu đến mức   rửa ruột, chiếc ống  luồn từ mũi  thẳng  dày, máy bơm nước    hút , cứ thế lặp  lặp , khiến    như  lật tung từ trong  ngoài.
 vội lắc đầu nguầy nguậy để phản đối:
“Em  rửa! Nếu   giúp thì em sẽ  tìm  đàn ông khác.”
“Tùy cô.” Giọng   lạnh như băng.
Sự uất ức và khó chịu dâng lên đến đỉnh điểm,  buột miệng mắng:
“Đồ khốn nạn, em là…  tình của  cơ mà!”
Phải,   cố tình đổi từ “vợ” thành “ tình”.
 nhớ như in lời   dặn trợ lý Trần, rằng  cho phép  tìm đến   nữa.  sợ nếu     chính là cô vợ  danh nghĩa,    những  giúp mà còn  thể đòi  năm mươi vạn tệ  cho.
Cố Trường Lâm trừng mắt  :
“Cô mà còn ăn  bậy bạ nữa,  sẽ nhổ lưỡi cô .”
Người  đồn rằng    tay cực kỳ tàn độc, mới hai mươi bảy tuổi  nắm trong tay cả giới hắc bạch ở Hải thị.
 thật sự sợ hãi.
 vội gọi cho cô bạn  Kỷ Dao, kể rõ tình hình  quyết định sẽ đến nhà tìm  trai cô  — Kỷ Phàm, để nhờ giúp đỡ.
Trần  dám tự ý  đổi lộ trình,  sốt ruột đến mức  nhảy  khỏi xe.
Cố Trường Lâm giữ chặt lấy bàn tay đang mở cửa của , giọng  mất hết kiên nhẫn:
“Đến chỗ cô  .”
Nói xong,   buông tay  ,   lùi hẳn về một góc.
Bên trong chiếc xe kín như bưng.
Không một ai lên tiếng.
Chỉ  , khổ sở nghiến răng chịu đựng,  thở gấp gáp nặng nề vang vọng trong  gian tĩnh lặng…