Hôn ước từ bé ? Đồng chí giải phóng quân ? - Chương 97
Cập nhật lúc: 2024-10-10 20:21:49
Lượt xem: 30
"Bên này đều đã thu dọn xong xuôi hết rồi, chỉ thiếu mỗi đồ dùng hằng ngày thôi. Nếu như em muốn đi làm tiện hơn thì cứ dọn lại đây ở trước cũng được." Quý Hành Tung kiến nghị cho cô như vậy, mắt thấy thời tiết càng ngày càng nóng bức, đã sắp sang mùa hè rồi.
Nếu Chương Dạng dọn tới đây trước thì mỗi buổi sáng có thể nghỉ ngơi nhiều hơn một chút.
Hơn nữa giữa trưa cũng có thể trở về nhà nghỉ ngơi, dù sao cũng cách nơi làm việc rất gần.
Chương Dạng có chút do dự nhưng mà có thể nghỉ ngơi nhiều trong chốc lát có sự dụ hoặc quá lớn đối với cô.
Mỗi năm tới giữa hè cơn buồn ngủ của cô tựa hồ vĩnh viễn không thấy cuối.
"Vẫn là chờ thêm một thời gian đi." Chương Dạng biết thế nào là đúng mực, hiện giờ cô còn chưa có kết hôn với Quý Hành Tung mà dọn vào căn nhà này để ở nhiều ít sẽ có những lời đàm tiếu ra vào không hay.
Quý Hành Tung cũng không lại khuyên bảo nữa, dù sao chìa khóa cũng đã đưa cho Chương Dạng cầm rồi, chỉ cần cô muốn tới đây nghỉ ngơi thì lúc nào tới cũng được.
Ngày hôm sau khi tan làm, Chương Dạng đi ngang qua tứ hợp viện cô không khỏi nhìn nhiều vài lần.
Đây là nội dung xếp thứ hai trong số những kế hoạch của Chương Dạng.
Nội dung bản báo chí B quá mức đơn điệu, từ kết quả nghiên cứu thị trường xem ra hiện giờ "quốc vương của sách báo" chính là
《 chuyện xưa) .
Chương Dạng cũng mua không ít báo chí của nhà này, vì để mua đầy đủ hết cô còn chạy đi vài tiệm bán báo tìm kiếm.
《chuyện xưa 》 Không phải là hàng ế, ra kì nào cũng cháy hàng nên ở trong tiệm báo cũng chẳng còn bao nhiêu.
Sau khi về nhà Chương Dạng xem hết một lần số báo 《 chuyện xưa 》 minh mua về, loại tạp chí này lấy nhỏ bé nhanh nhẹn làm chủ, mỗi một bài báo có số lượng từ trong khoảng khống chế từ một nghìn đổ lại, có bài nào hơi dài một chút thì trâm trên dưới 3000 chữ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/hon-uoc-tu-be-dong-chi-giai-phong-quan/chuong-97.html.]
Độ dài này cũng phù hợp với độ dài bản B của bọn cô.
Nếu có tác giả nào viết chuyện xưa chuyên nghiệp như vậy nguyện ý gửi bản thảo tới cho báo xã bọn họ thì tốt quá, Chương Dạng chuẩn bị tăng thêm một cái chuyên mục.
Khi Liễu Viện nhận lấy danh sách liên hệ mà Chương Dạng đưa cho mình, cô liếc mắt một cái thấy được vài cái tên tác giả quen thuộc: "Ai? Này không phải là tác giả của mấy mẩu truyện ngắn hay sao?"
Chương Dạng gật đầu: "Em quen ư?"
Liễu Viện cười cười,Có mấy cái tên quen thuộc, đây là tác giả của 《chuyện xưa 》 đúng không? Mỗi một kỳ của bọn họ em đều mua hết, xem nhiều quá. Hơn nữa cái người có bút danh là Nguyên Đán này là bạn học đại học của em."
Điểm này khiến Chương Dạng thấy rất ngoài ý muốn, sau đó cô phản ứng lại kịp: "Vậy tỉ lệ em lấy được bản thảo của cô ấy có lớn không?"
Thần sắc của cô có chút chờ mong.
Liễu Viện cười cười, cái này khá là dễ với cô.
Nga
"Chỉ cần tiền nhuận bút của báo xã chúng ta giao đúng chỗ thì dễ thôi." Liễu Viện nói: "Thời đại học cô ấy soạn tạp chí cho rất nhiều báo xã và tòa soạn, hiện giờ vẫn luôn viết bản thảo cho bên 《 chuyện xưa 》, chính là bởi vì tạp chí này trả tiển nhuận bút rất cao cho nên báo xã chúng ta chỉ cần trả tiền nhuận bút đủ cho cô ấy thỏa mãn là được." Chương Dạng gật gật đầu, điều này xem như niềm vui ngoài ý muốn.
Liễu Viện nhanh chóng gọi điện thoại cho người bạn học có bút danh là Nguyên Đán này, quả nhiên, khi người này nghe được số tiền nhuận bút của các cô thì đồng ý luôn không nói hai lời.
"Vừa lúc trong tay tớ có một bản thảo sẵn sàng, vốn là chuẩn bị gửi bán cho bên
《 chuyện xưa ) , nếu như cậu đã hỏi tớ vậy đợi lát nữa tớ sẽ trực tiếp đem tới báo xã cho các cậu." Nguyên Đán ở đầu bên kia điện thoại nói như vậy, vốn dĩ cô ấy đang ở Bắc Kinh, nếu như gửi qua bưu điện có khi còn trì hoãn thời gian lâu hơn.
Lúc Nguyên Đán tới đây vào đúng lúc sắp đi ăn cơm trưa nên cô ấy ở trong phòng thường trực chờ Liễu Viện đi ra.
Ở phòng thường trực còn có người tới sớm hơn cả Nguyên Đán.