Hôn ước từ bé ? Đồng chí giải phóng quân ? - Chương 86
Cập nhật lúc: 2024-10-09 13:53:53
Lượt xem: 20
Triệu Kiến Dân đương nhiên biết Quý Hành Tung, khả năng ở quân khu Bắc Kinh khó tìm được người không biết Quý Hành Tung.
Tuổi còn trẻ, dựa vào bản lĩnh của mình, làm đến thiếu tá, hoàn toàn chính là thiên chi kiêu tử, là con nhà người ta, là mẫu mực của quân nhân trẻ tuổi.
Nhưng anh không ngờ tới Quý Hành Tung lúc này đi qua ngồi đối diện cô gái mà anh coi trọng, hơn nữa từ cuộc trò chuyện của hai người xem ra họ có quen biết.
Triệu Kiến Dân có chút ngồi không yên.
Tuy trước đây anh với Quý Hành Tung không quen biết, nhưng hiện giờ cũng đang ngồi cùng bàn, anh ta chủ động chào hỏi:"Phó doanh trưởng Quý?"
Quý Hành Tung ngẩng đầu nhìn Triệu Kiến Dân, nhướng mày ý bảo anh có nói cái gì thì nói thẳng.
Triệu Kiến Dân thấy thế, trong lòng không khỏi có chút thấp thỏm.
Nhưng nhìn Chương Dạng ngồi bên cạnh, anh lại không muốn từ bỏ ý định.
Cho dù bỏ Chương Dạng vào một đám cô gái xinh đẹp trẻ tuổi, cô cũng nhất định là người chói mắt nổi bật nhất.
Người như vậy, anh không muốn buông tha.
"Phó doanh trưởng Quý cùng vị đồng chí này quen biết sao?" Triệu Kiến Dân căng da đầu, mỉm cười hỏi, nếu cũng chỉ là quen biết bình thường, anh còn phải nhờ Quý Hành Tung giới thiệu cho mình.
Vừa rồi khi anh tiếp xúc với Chương Dạng, anh còn có cảm giác cô không phòng bị mình, cũng không khó tiếp cận.
Quý Hành Tung ngẩng đầu, anh không hứng thú với đời sống cá nhân của đồng đội, nhưng nếu người này đánh chủ ý lên đầu Chương Dạng ....
Ngay khi ý nghĩ này xuất hiện ở trong đầu anh, Quý Hành Tung liền cảm thấy tức giận không tên.
Lúc anh không cười, bộ dáng tuyệt đối không thể gọi là bình dị gần gũi, tương phản, bởi vì lông mày sắc, lúc lạnh lùng nhìn người khác, sẽ cho người ta một cảm giác áp bức khó tả.
Giờ phút này, Quý Hành Tung nhìn Triệu Kiến Dân lạnh lùng như vậy, sau đó mở miệng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/hon-uoc-tu-be-dong-chi-giai-phong-quan/chuong-86.html.]
"Ừm, vị hôn thê của tôi, Chương Dạng." Quý Hành Tung nói.
Khi Triệu Kiến Dân nghe được lời này, sắc mặt anh ta đột nhiên thay đổi.
Anh ta chưa từng nghe việc Quý Hành Tung có vị hôn thê, cũng không biết cô gái trước mắt này chính là vị hôn thê của Quý Hành Tung.
Cho nên vừa rồi, anh ta đùa giỡn không cẩn thận đùa giỡn đến vị hôn thê của cấp trên?
Vốn dĩ Triệu Kiến Dân còn ôm may mắn, suy đoán Quý Hành Tung có phải đang nói giỡn hay không.
Nhưng sau khi Quý Hành Tung nói những lời này xong, Chương Dạng trước sau không có phản bác.
Trong lúc nhất thời, Triệu Kiến Dân cảm thấy sau lưng mình dường như đã toát ra một lớp mồ hôi lạnh.
Khi đón nhận ánh mắt của Quý Hành Tung, Triệu Kiến Dân cũng không biết có phải ảo giác của chính mình hay không, anh ta luôn cảm thấy ánh mắt vị phó doanh trưởng trẻ tuổi trước mặt khi nhìn mình không được tốt lắm.
Nga
Triệu Kiến Dân cười gượng hai tiếng, bưng chén canh lên tay, lấy canh làm rượu, đưa về phía Chương Dạng nói: "Hoá ra là chị dâu, xin lỗi xin lỗi, lúc trước em không biết..."
Chương Dạng tất nhiên sẽ không so đo với anh ta, dù sao Triệu Kiến Dân cũng không lợi dụng được gì ở chỗ cô.
Phỏng chừng còn bị kinh hách hơn là được.
Triệu Kiến Dân cảm thấy nếu mình tiếp tục ở lại ăn cơm, anh ta có khả năng sẽ bị khó tiêu, cho nên lên tiếng nói "Bên cạnh có người anh em gọi", sau đó lập tức bưng mâm bỏ chạy.
Trên chiếc bàn gỗ vuông lập tức chỉ còn chỉ Chương Dạng, Quý Hành Tung cùng Liễu Viện.
Liễu Viện vẫn chưa hoàn hồn sau cú sốc vừa rồi, chẳng sợ Triệu Kiến Dân đã rời đi, nhưng đôi mắt của cô ta vẫn còn nhìn thẳng vào Chương Dạng.
Quý Hành Tung vừa ăn sủi cảo vừa quan sát phản ứng của cô gái không quen biết bên cạnh vào mắt.
Anh âm thầm nhíu mày, tại sao ngay cả một cô gái nhỏ cũng nhìn chằm chằm vào Chương Dạng thế này?