Hôn ước từ bé ? Đồng chí giải phóng quân ? - Chương 73
Cập nhật lúc: 2024-10-08 14:13:07
Lượt xem: 27
Quý Hành Tung còn chưa nói lời nào thì Chương Dạng đứng ở một bên cũng đã mở miệng trước:" Em nói chuyện kiểu gì thế?" Chương Dạng nhìn em trai nhà mình, cô còn không có biết chút "ân oán" lén lút mấy năm nay của Chương Ngũ và Quý Hành Tung, chỉ là nghe ngữ khí vừa rồi của Chương Ngũ liền cảm thấy không quá hữu hảo, không khỏi che chở "ân nhân" của mình hai câu:"Anh ấy tới nhà của chúng ta còn chưa có ăn cơm chiều nên chị giữ anh ấy ở lại ăn cơm."
Những lời này rơi vào lỗ tai Chương Ngũ lại chạy trật trọng điểm.
"Giữ anh ta ở lại ăn cơm? Chị làm?" Chương Ngũ hỏi.
Nga
Chương Dạng gật đầu: "Đúng vậy." Cô vẫn còn chưa nghe ra có gì không ổn cả, chỉ vào phòng bếp:"Em đã ăn cơm chưa?"
Đương nhiên là Chương Ngũ đã ăn cơm rồi, chẳng qua hiện giờ…
"Còn chưa đâu." Chương Ngũ nói chuyện mà mặt không đổi sắc, chị anh ta đã về nhà thời gian dài như vậy nhưng anh ta đều luyến tiếc để chị mình xuống bếp làm một bữa cơm, kết qua ai ma ngờ được rằng thế nhưng để Quý Hành Tung được tiện nghi.
Chương Dạng có chút nghi hoặc nhưng mà cô cũng không có nghĩ nhiều:"Vậy em đi rửa tay đi sau đó tới ăn cơm luôn." Ngay sau đó cô còn lẩm bẩm một câu: “Bộ đội mấy người là chuyện như thế nào vậy? Đều không cho ăn cơm chiều sao?”
Chương Ngũ: “...”
Quý Hành Tung: “...”
Một người giả vờ chưa ăn còn một người thật sự chưa ăn, nhưng lý do đều là việc khó có thể mở miệng được, dứt khoát đều làm bộ như chẳng nghe thấy cái gì hết cả.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/hon-uoc-tu-be-dong-chi-giai-phong-quan/chuong-73.html.]
Đương nhiên là Chương Ngũ không có khả năng thật sự để Chương Dạng nấu cơm cho mình ăn, anh trực tiếp vào phòng bếp rửa tay sau đó đổ hết số mì còn dư lại trong nồi vào chén lớn, tùy tay cầm lấy một đôi đũa rồi đi ra khỏi phòng bếp.
Chương Dạng đi ở phía sau anh hô "trời ạ" một tiếng, Chương Ngũ bưng chén quay đầu lại, vừa dùng đũa gắp mì nhét vào trong miệng vừa hàm hồ không rõ hỏi: “Làm sao vậy?”
Chương Dạng nhìn anh như vậy thì không nhịn được trợn trắng mắt.
Hiện giờ cô mới phát hiện tuy rằng là cặp song sinh nhưng Chương Ngũ tuyệt đối không có một chút xíu nào gọi là hưởng thụ cuộc sống cả.
"Không có việc gì cả." Chương Dạng nhịn xuống:"Em cứ ăn cơm trước đi."
Chương Ngũ nghiêng đầu một cái, cặp mắt kia còn có chút nghi hoặc rất rõ ràng nhưng mà Chương Dạng đã lười chẳng muốn giải thích nữa.
Quý Hành Tung lại cảm thấy được một chút, anh nghĩ tới trước khi Chương Ngũ vào cửa chính mình vốn có ý định bảo lấy một đôi đũa lúc này nuốt hết tất cả vào trong bụng, thành thật mà cầm lấy cái nĩa Chương Dạng đưa cho.
Bỏ vào miệng có một hương vị độc hữu của bơ vàng.
Nhưng mà đối với những người ngày thường không có thói quen dùng bơ chiên thịt bò mà nói có lẽ sẽ cảm thấy có chút chán ngấy.
Đặc biệt là loại khẩu vị này, đối với người này là mật đường nhưng đối với người kia lại là kẹo đắng.
Đối với Quý Hành Tung mà nói, món mì sợi này có mùi rất thơm nhưng mà trăm phần trăm dạ dày người trong nước sẽ không hoan nghênh cho lắm.