Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Hôn ước từ bé ? Đồng chí giải phóng quân ? - Chương 67

Cập nhật lúc: 2024-10-08 11:16:25
Lượt xem: 36

Sau khi Quý Hành Tung rửa chén xong, lúc này mới mang theo nồi không về nhà.

Anh vừa vào cửa liền thấy mẹ mình ngồi trước TV ánh mắt đầy ẩn ý nhìn anh.

"Hạ Hạ ổn không?" Bà Quý hỏi.

Quý Hành Tung gật đầu.

"Một mình con bé sao?"

"Ừm" Quý Hành Tung cất nồi xong, chuẩn bị lên lầu, nhưng lại cảm thấy ánh mắt của mẹ vẫn đang đuổi theo mình, Quý Hành Tung có chút bất đắc dĩ quay đầu lại hỏi: "Mẹ à, còn chuyện gì nữa sao?"

Quý phu nhân vui sướng hài lòng nhìn chiếc đồng hồ trên trên vách tường, bà cho rằng con trai mình đi nhà lão Chương nhiều lắm chỉ được mười phút, nhưng bà không nghĩ tới lại gần một giờ.

Nhất là sau khi biết trong giờ này chỉ có hai đứa trẻ ở một mình, Quý phu nhân không khỏi mỉm cười.

Đứa con trai đầu gỗ của bà hiện tại thông suốt rồi đúng không? Trước đây nhìn thấy mấy cô gái trẻ là thằng nhóc muốn tránh mặt, nhưng giờ nó đã biết cách trò chuyện với người khác

"Không, không có gì, con nhanh lên phòng nghỉ ngơi đi." Quý phu nhân vừa lòng nhìn bóng dáng Quý Hành Tung nói.

Nga

Quý Hành Tung không hiểu ra sao, trong lòng anh vẫn có chút việc nên cũng không hỏi nhiều.

Ngày hôm sau khi Qúy Hành Tung tới quân đội thì đã giữa trưa, nên anh ở đấy ăn cơm luôn.

Ngay khi mà Qúy Hành Tung cầm giấy với bút đi tới nhà ăn thì không ít người cảm thấy kinh ngạc.

Đặc biệt là khi Qúy Hành Tung đi tới bên cạnh bọn họ, thấy Qúy Hành Tung đang đến thì trên mặt những người này đều lộ ra vẻ mờ mit.

Qúy Hành Tung dường như không cảm giác được những ánh mắt đánh giá đó ở trên người mình, anh ngồi xuống một cách nghiêm túc rồi mở miệng, sau đó lần lượt đưa ra những câu hỏi đã chuẩn bị trước trong cuốn sổ.

"Gần đây có tạp chí nào thích đọc không?"

"Giải trí cũng được, thích thể loại nào?"

"Cảm thấy tương đối hứng thú với đề tài nào?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/hon-uoc-tu-be-dong-chi-giai-phong-quan/chuong-67.html.]

Mọi người đều cho là bọn họ nghe nhâm, câu hỏi này nghe thế nào thì cũng không giống như một kẻ cuồng huấn luyện có thể hỏi ra.

Nhưng cố tình lúc này Qúy Hành Tung vẫn là một bộ dạng nghiêm túc xin thỉnh giáo, mọi người đều rất ngạc nhiên, nhưng họ cũng phối hợp với nhau mồm năm miệng mười mà thảo luận với nhau.

"Nhất định là 《 chuyện xưa 》 rồi, tôi có cất giấu một quyển trong ngăn tủ, mỗi khi đi WC thì sẽ cầm đi đọc."

"Báo chí à? Ngoại trừ 《tiền tuyến quân sự 》, thì bình thường tôi còn rất thích xem《 bát quái Cảng Thành 》 nội dung là mấy chuyện bát quái để giải trí, rất kích thích."

"Tôi khá thích xem 《 nhật báo đa thành 》 , nhà này mỗi kỳ đều sẽ đăng một ít truyện cười, giải trí một chút."

Qúy Hành Tung ngồi nghe.

Mấy cái đó bản thân anh cũng không hiểu rõ về tên cho lắm, nhưng động tác tay lại rất nhanh, ghi tất cả mấy cái tên tạp chí và báo chí lại.

"Quý ca, anh hỏi cái này làm cái gì?" Binh lính dưới trướng Qúy Hành Tung thấy thế thì tò mò cúi đầu hỏi.

Tay Qúy Hành Tung tạm dừng cầm bút một chút, ngẩng đầu lên:"Giúp đỡ người khác."

Câu trả lời này khơi dậy sự hứng thú của nhóm người xung quanh, ngày thường Qúy Hành Tung huấn luyện rất là nghiêm khắc, cho dù là ngày thường anh cũng khá dễ nói chuyện, nhưng mà hầu như không có người nào làm phiền anh ấy những chuyện không liên quan như vậy.

Lúc này, Qúy Hành Tung đã thu thập xong "sở thích của mọi người" và rời khỏi nhà ăn, nhưng cuộc thảo luận về việc nhất cử nhất động của anh vẫn chưa kết thúc.

"Ai có gan lớn mà đi làm phiền phó đoàn?"

Sau khi câu hỏi này được nêu ra, gần như tất cả những người lính vừa chứng kiến hành vi bất ngờ của Qúy Hành Tung đều lần lượt tham gia thảo luận.

"Chẳng lẽ là thủ trưởng? Không phải chứ? Thủ trưởng cần mấy tin tức này làm cái gì?"

"Có thể hay không là vì kiểm tra đột xuất?"

"Chắc không tà môn như vậy đâu? Kiểm tra đột xuất có cần thiết phải xem chúng ta thích đọc tạp chí gì không? Hơn nữa tôi cất trong kỹ rồi, chắc cũng không có vấn đề gì chứ?"

"Chẳng lẽ là phòng đọc muốn tăng thêm sách báo mới?" "Nhưng đây không phải là việc của phó đoàn của chúng ta mà, phải không? Hơn nữa, cậu cảm thấy phó đoàn sẽ giúp đỡ trong mấy việc này sao?"

Mọi người tò mò mà thảo luận hơn nửa ngày, nhưng cuối cùng cũng không thể thảo luận ra một kết quả nào cả.

Loading...