Hôn ước từ bé ? Đồng chí giải phóng quân ? - Chương 37
Cập nhật lúc: 2024-10-04 13:09:54
Lượt xem: 26
Chương Dạng nhợt nhạt cười cười:"Vâng, con đang chuẩn bị đi xem, tìm công việc, bằng không thì ba nuôi con sao?"
Lời này vừa ra, trên bàn cơm lập tức yên lặng trong một thời gian ngắn, sau đó thì bất luận là Chương sư trưởng hay Chương Ngũ đều không hẹn mà cùng nhau bật cười.
Nga
Tâm trạng tốt của Chương sư trưởng gần như đều biểu hiện trên mặt, không che giấu chút nào.
"Tốt tốt tốt." Ông liên tục nói ba từ tốt, tuy rằng khi ông dạy dỗ đứa con trai duy nhất trong nhà thì ông luôn nghiêm khắc quá mức, nhưng mà lúc đối với Chương Dạng thì hoàn toàn trái ngược: "Như thế nào không thể nuôi con? Nuôi con cả đều đều được." Chương sư trưởng nói.
Khi nói xong những lời đó, cảm xúc của ông còn rất kích động, bưng bát cháo loãng trước mặt uống từng ngụm từng ngụm, che dấu hốc mắt hiện tại có điểm phiếm hồng.
Chỉ cần con gái đồng ý ở lại, còn nguyện ý nhận ông là ba, thì cho dù là nuôi cả đời thì tính là cái gì? Vốn dĩ là ông đã thua thiệt cô quá nhiều.
Sau khi ăn xong, Chương Dạng lên lầu thay quần áo.
Trong số quần áo của cô thì sườn xám là chủ yếu, đủ loại kiểu dáng sườn xám thủ công, tất cả đều là mẹ vơ vét khắp nơi trên thế giới đưa cho cô.
Hôm nay phải đi đến Qúy gia, vì để thể hiện sự tôn trọng, nên Chương Dạng lựa chọn một chiếc sườn xám tơ tằm hoa la màu nguyệt sắc, trên chiếc váy chỗ vòng eo có một bụi hoa hải đường có màu hồng nhạt chiếm cứ một chút, nhưng điểm này họa tiết làm cho sườn xám thoạt nhìn đoan trang đại khí lại có vài phần thiếu nữ thanh tú đáng yêu, thanh nhã mà linh động.
Lúc ở nhà Chương Dạng không có vấn tóc, nhưng mà hôm nay đi ra ngoài nên không thể quá tùy ý.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/hon-uoc-tu-be-dong-chi-giai-phong-quan/chuong-37.html.]
Cô dùng kẹp tóc làm bằng phỉ thúy để buộc tóc thành một búi tóc thấp, một đầu tóc giống như lông quạ được quấn lên một cách nhẹ nhàng cẩn thận.
Phỉ thúy được mãi dũa làm thành mặt dây chuyền hình hoa hải đường, nhẹ nhàng mà treo trên chiếc cổ trắng tuyết của cô.
Khi đi đường thì nó chuyển động một cách nhẹ nhàng, trông vô cùng duyên dáng.
Chương Dạng sửa soạn phải tốn một chút thời gian, trong khi đó hai người Chương Ngũ và Chương sư trưởng không cần thay quần áo, cho nên đã sớm mặc quân phục ngồi ở trên so pha chờ Chương Dạng.
Trong khoảnh khắc khi Chương Dạng từ trên lầu bước xuống, hai người đồng thời ngẩng đầu lên, trong mắt đều hiện lên vẻ kinh ngạc và tán thưởng.
Chương sư trưởng lại càng vừa lòng gật đầu, khuê nữ nhà mình nhìn thế nào cũng thấy đẹp.
Ông không phải là người thích so sánh ganh đua, nhưng mà tại thời điểm này, trong lòng ông lại không nhịn được cảm thấy con gái của bản thân, chính là thủy linh xinh đẹp hơn mấy cô gái khác trong đại viện.
Mà Chương Ngũ cũng cảm thấy như vậy, chẳng qua là còn nhiều hơn một câu.
Chương Dạng như vậy, thì người thô bạo dã man như Qúy Hành Tung sao có thể xứng đôi cơ chứ?
Chân Chương Dạng đã không có việc gì, mang đôi giày cao gót đầu nhọn yêu thích của bản thân, đoạn đường cong ưu nhã tinh tế của mắt cá chân được lộ ra, cốt cảm đến cực điểm.