Hôn ước từ bé ? Đồng chí giải phóng quân ? - Chương 150
Cập nhật lúc: 2024-10-18 17:26:21
Lượt xem: 23
Chương Dạng còn không có trả lời, Ninh Tu Tư dùng vẻ mặt như sắp hỏng mất nhìn những đồng nghiệp khác trong văn phòng, sau đó không thể tin nổi mở miệng ra hỏi: "Không thể nào? Các người đều biết hết? Chỉ có mỗi mình tôi không biết sao?" Anh ta cảm thấy vô cùng bi thương, rõ ràng ở trong văn phòng này anh ta là người quen biết Chương Dạng đầu tiên mà.
Chương Dạng nhất thời cạn lời, chỉ có thể cười gượng hai tiếng với Ninh Tu Tư.
Bất luận là Liễu Viện hay là Chu Vĩ đều thuộc về trường hợp ngẫu nhiên gặp phải Quý Hành Tung.
Sau khi giải thích hai câu, Chương Dạng lại nghĩ tới lời mà Chu Vĩ nói, cô có chút kinh ngạc: "Buổi tối hôm đó anh thấy à?"
Nếu là như vậy thì không biết Chu Vĩ có nhìn thấy Thái Lệ hay không.
Chương Dạng cũng không hề muốn bị đồng nghiệp hiểu lầm chút nào, khi cô thấy Chu Vĩ gật đầu cũng đã chuẩn bị tốt mà giải thích hai câu: "Vậy hẳn là anh cũng nhìn thấy..." Cô còn đang tự hỏi xem nên xưng hô như thế nào với Thái Lệ, nhưng như là Chu Vĩ đã biết cô muốn nhắc tới ai vậy, chủ động ngăn lại những câu Chương Dạng sắp nói ra.
"Thái Lệ sao? Tôi có thấy." Chu Vĩ nói vô cùng bình thản, sau đó chủ động đối diện với ánh mắt Chương Dạng, giải thích cho cô nghe: "Thật ra người như Thái Lệ có một số phương diện khá giống với tôi, có chút kiêu ngạo, nếu sau này cô gặp được cô ấy thì đừng chấp nhặt làm cái gì cả, không đáng để chính mình tức giận đâu."
Anh ta vừa nói xong lời này thì mọi người trong văn phòng đều sôi nổi nhìn về phía anh ta, tựa hồ giờ phút này mọi người đều cảm thấy kinh ngạc về lời nói của Chu Vĩ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/hon-uoc-tu-be-dong-chi-giai-phong-quan/chuong-150.html.]
Phải biết rằng một người có lòng tự trọng quá cao và quá mức kiêu ngạo nói ra được những lời này có bao nhiêu không dễ dàng.
Nga
Chu Vĩ nhận thấy được ánh mắt của đồng nghiệp xung quanh, từ trước còn có khả năng khiến anh thấy bị đ.â.m trúng lòng tự trọng, cảm thấy nan kham, nhưng mà hiện giờ, anh cảm thấy những ánh mắt dính trên người mình lúc này tựa hồ cũng chẳng có gì ghê gớm cả,
Phản ứng của Chương Dạng còn tính là khá nhanh, khi cô nghe được lời Chu Vĩ nói thì gật đầu hơi mỉm cười với anh ta: "Cảm ơn, tôi sẽ nhớ kỹ."
Chu Vĩ nhìn cô một cái, anh ta quá hiểu biết Thái Lệ, vốn dĩ anh ta còn muốn hỏi một chút xem Chương Dạng có chỗ nào có hại hay không, nhưng rất nhanh anh ta đã nghĩ tới sự cường thế mà Chương Dạng biểu hiện ra trong yến hội khiến anh ta bỗng dưng có chút tín nhiệm, có lẽ, trước mắt Thái Lệ căn bản không phải là đối thủ của Chương Dạng.
Từ trước anh ta không cảm thấy tính cách của Thái Lệ có vấn đề gì cả chẳng qua đó là do anh ta cảm thấy là một người đàn ông thì nên bao dung lấy tính cách của cô gái mình yêu, nhưng hiện giờ không giống vậy nữa.
Ước chừng trải qua chuyện trong hội giao lưu tuần trước kia, sau khi Chu Vĩ về nhà, vốn dĩ tâm tình vì chuyện của Thái Lệ và Trần Hồng Tinh mà bối rối nhiều ngày tại đêm đó bỗng dưng anh ta lại bình thường trở lại.
Giống như là những lời Chương Dạng nói vậy, hiện giờ không phải có rất nhiều người coi thường báo xã bọn họ hay sao? Vậy phải làm ra chút thành tích để cho mọi người nhìn xem, sau này báo chiều của bọn họ không phải chỗ mà ai cũng có thể trèo cao được.
Thấy chuyện mình kết hôn chẳng phải là bí mật gì trong cái văn phòng này nên Chương Dạng lại giải thích hai câu với tất cả mọi người: "Tôi và chồng tôi ngày thường đều tương đối bận rộn cho nên tạm thời còn chưa có tổ chức tiệc cưới, khi nào tổ chức tiệc cưới khẳng định là sẽ mời mọi người." Mà khi nói tới hai chữ "chồng tôi" này Chương Dạng còn cảm thấy có chút xa lạ, nhưng mà tựa hồ trong lòng cũng không có bài xích.
Đến nỗi kẹo mừng cưới, trong khoảng thời gian này căn bản cô không hề ra khỏi cửa nơi nào mua kịp được? Chỉ có thể chờ hai người nữa rồi bổ sung vào.