Hôn ước từ bé ? Đồng chí giải phóng quân ? - Chương 115
Cập nhật lúc: 2024-10-12 16:17:34
Lượt xem: 9
Nhưng điều này không đại biểu trong lòng anh không có suy nghĩ gì, đặc biệt là chiều nay khi anh ở bệnh viện sau khi thấy Chương Dạng bị thương thì suy nghĩ này vẫn luôn tồn tại ở trong lòng.
"Dì ạ, vừa rồi dì nói Chương Dạng kiều quý về sau không có gia đình nào sẽ thích. Việc này không nhọc dì phải lo lắng đâu. Mẹ tôi vô cùng thích cô ấy, mà tôi cũng vậy." Quý Hành Tung nói gằn từng chữ một, thẳng tới một câu cuối cùng, anh bất động thanh sắc đè lại chút cảm giác vi diệu không giống bình thường ở trong lòng.
Ánh mắt Quý Hành Tung vô cùng nghiêm túc, anh mặc kệ trước mặt Tạ Du Diễm có cái phản ứng gì, nói tiếp: "Cho nên, mong về sau dì đừng có dùng cái suy nghĩ tự cho là đúng của mình để đi quản thúc Chương Dạng. Ba cô ấy và người nhà tôi đều vô cùng thích dáng vẻ hiện tại của cô ấy. Cô ấy là vị hôn thê của tôi, chuyện lúc này dì làm tổn thương cô ấy, chính bản thân Chương Dạng không muốn truy cứu, nhưng nếu như còn có lần tiếp theo nữa thì tôi cũng không có dễ nói chuyện như cô ấy đâu."
Lời này của Quý Hành Tung nghe hàm súc lại lễ phép, nhưng hiện giờ Tạ Du Diễm nghe vào trong tai quả thực khiến bà ta cảm thấy khuất nhục còn hơn mắng thẳng vào mặt bà ta.
Nga
Những lời này nghe qua như đang nói chuyện quy củ, nhưng ý tứ cảnh cáo cũng ập ngay vào mặt.
Bà ta vốn dĩ còn cho rằng mình có thể giật giây kiếm cho con gái mình đối tượng liên hôn, thế nhưng...thế nhưng đây lại là vị hôn phu của Chương Dạng?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/hon-uoc-tu-be-dong-chi-giai-phong-quan/chuong-115.html.]
Chuyện này khiến bà ta đột nhiên cảm thấy nan kham và không chỗ dung thân.
Tuy rằng người đàn ông trước mắt còn không biết tính toán trong nội tâm của bà ta, nhưng mà lúc này cũng đủ để Tạ Du Diễm cảm thấy trước mắt không còn ánh sáng.
Quý Hành Tung không biết Tạ Du Diễm có ý tưởng gì trong lòng, anh khách khí tiễn người đi ra tới cửa sau đó thì xoay người rời đi.
Lúc này ở trong phòng khách nhà họ Chương, bầu không khí cũng không có bởi vì Tạ Du Diễm đã rời đi mà hòa hoãn hơn.
Trong lòng Chương Dạng thầm thở dài, cô thấy Chương sư trưởng cứ nhìn chằm chằm vào mắt cá chân cô rồi nhíu chặt mày thì duỗi tay đè chặt huyệt thái dương.
Cô thật sự không cảm thấy hôm nay bị thương chút xíu này tính là cái gì nhưng hình như ba cô không hề cho rằng như vậy.
"Ba, trên đường dì cả tới đây không có tìm ba để nói chuyện gì khác sao?" Chương Dạng dứt khoát nói sang chuyện khác.