Hôn ước từ bé ? Đồng chí giải phóng quân ? - Chương 112
Cập nhật lúc: 2024-10-12 16:15:20
Lượt xem: 6
Số tiền này mượn từ hai năm trước, lúc đó Tạ Du Diễm muốn mở rộng xưởng nhưng không xoay vòng tài chính được cuối cùng lại tìm được Chương sư trưởng.
Chương sư trưởng cũng phúc hậu, không nói hai lời đã cho người ta mượn tiền.
Quay vòng tài chính nhiều lắm cũng chỉ mất thời gian nửa năm thôi nhưng Chương sư trưởng nói là chuyện làm ăn buôn bán rủi ro cao, dù sao nhà mình cũng không tính là thiếu tiền nên số tiền này chỉ cần trả hết trong vòng hai năm là được.
Nào biết mấy năm nay cũng không thấy Tạ Du Diễm trả cho nhà mình một đồng tiền nào cả.
Chương Dạng cũng không muốn dùng ác ý để phỏng đoán người khác, nhưng người dì cả này của cô lúc trước vì muốn ông ngoại bà ngoại giao lại nhà máy cho bà ta mà trong tối ngoài sáng khiến mẹ cô gánh không ít tiếng xấu, nói mẹ cô cố ý lấy chồng xa tận Bắc Kinh chính là vì không muốn nuôi dưỡng cha mẹ già, chỉ có người con gái lớn ở lại Vô Tích là bà ta mới là người đáng tin nhất.
Nga
Kết quả khi cô ở nước ngoài có một lần tan học trở về nghe thấy Tạ Du Thanh đang gọi điện thoại ở trong phòng.
Sau này Chương Dạng mới biết được rằng khi đó ông bà ngoại đã qua đời, dì cả không nói bất cứ cái gì cho mẹ cô biết hết, sau khi xử lý xong hết tài sản rồi thì mới gọi điện thoại tới đây hỏi Tạ Du Thanh để đòi tiền.
Số tiền này đương nhiên là đã gửi qua rồi.
Dưới nhận thức của Chương Dạng, người chị gái của mẹ cô này nếu có thể bán tình thân của mình đi để đổi lấy tiền thì nhất định bà ta sẽ chủ động đem đi bán.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/hon-uoc-tu-be-dong-chi-giai-phong-quan/chuong-112.html.]
Chương Dạng không theo kịch bản ra bài, lời nói kinh người, Tạ Du Diễm tuy cũng được coi là người từng trải qua sóng gió cũng phải ngây ngẩn cả người.
"Trả tiền?"
Chương Dạng vô cảm nói: "Đúng vậy, chẳng lẽ là dì cả quên mất sao?"
Tạ Du Diễm thật đúng là thiếu chút nữa đã quên mất, hoặc là nói, bà ta thật sự không có tính toán trả lại.
Hiện giờ Chương Dạng trực tiếp nói thẳng ra như vậy nên sắc mặt cũng không quá đẹp.
"Khả năng, tạm thời còn phải chờ thêm một đoạn thời gian nữa."
Chương Dạng cũng không d.a.o động:"Không phải là dì đã bán nhà máy đi rồi sao? Một cái nhà máy lớn như vậy hẳn là bán đi cũng phải có hai vạn nhỉ?"
Tạ Du Diễm: "Số tiền kia đều đã đem đi gửi định kì 5 năm ở ngân hàng rồi, giờ lấy ra như thế nào được?"
Chương Dạng nghe thấy lời này xong thì thiếu chút nữa tức tới bật cười.