Hôn ước từ bé ? Đồng chí giải phóng quân ? - 606
Cập nhật lúc: 2024-11-02 10:37:38
Lượt xem: 1
"Giúp em." Chương Dạng nâng cằm, hơi nhướng mắt nhìn Quý Hành Tung nói. Lời này giống như tiểu tổ tông đang hạ mệnh lệnh. Khi Quý Hành Tung nghe thấy, hoàn toàn không cảm thấy mình bị "sắp xếp, chỉ đạo", anh cũng không tức giận. Ngược lại, khi nghe Chương Dạng nói như vậy, anh lập tức bước tới, dùng một tay đỡ eo thon của Chương Dạng, dễ dàng kéo khóa kéo sau lưng cô bằng tay còn lại.
"Còn muốn anh giúp gì nữa không?" Quý Hành Tung hỏi. Tiểu tổ tông kiêu ngạo nào đó "ừ" một tiếng. Dù sao ở trong lòng Chương Dạng, vừa rồi cô đã nhờ Quý Hành Tung giúp một lần, thêm một lần cũng chẳng có gì khác. Hiện tại đã có người "hau hạ" cô, vừa lúc cô cũng không muốn cử động nhiều nên đành nhận lời "phục vụ" của Quý Hành Tung như lẽ đương nhiên.
Cuộc sống duỗi tay cơm há mồm chỉ đơn giản như vậy. Ngoại trừ vào ban đêm, cô có hơi vô dụng.
Vừa ra khỏi cửa phòng ngủ, Chương Dạng ngồi ngay vào bàn ăn, đột nhiên cảm thấy không dám nhìn thẳng vào cái bàn ăn trước mặt. Lúc trước cô cùng Quý Hành Tung chỉ hồ nháo trong phòng làm việc. Nhưng sau đêm qua, không có nơi nào không có dấu vết của cô và Quý Hành Tung trong ngôi nhà này. Giờ đây chiếc bàn ăn này cũng không ngoại lệ.
Quý Hành Tung xoay người múc cơm cho cô, Chương Dạng nhìn chằm chằm vào cái bàn, trong đầu đang suy nghĩ xem liệu mình có nên đến thương trường đổi một cái bàn khác hay không. Bây giờ để cô ăn trên chiếc bàn này, cô cảm thấy có chút không chịu nổi.
Khi Quý Hành Tung ngồi xuống, anh nhìn Chương Dạng đang ngẩn người. "Nhìn cái gì vậy?" Quý Hành Tung hỏi. Chương Dạng vẫn đang nghĩ về việc thay đổi bàn ăn, khi nghe Quý Hành Tung hỏi, cô vô thức nói ra suy nghĩ của mình: "Em muốn đổi một chiếc bàn mới."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/hon-uoc-tu-be-dong-chi-giai-phong-quan/606.html.]
Quý Hành Tung: "...?"
Nga
Sau khi Chương Dạng ý thức được mình đang nói cái gì, trên mặt cô có hơi mất tự nhiên. Cô còn chưa kịp sửa lại những gì mình vừa nói thì những bên cạnh đã sâu kín lên tiếng. "Đổi cái bàn khác. Sau đó, chúng ta mỗi tuần đều phải đổi bàn sao?" Quý Hành Tung hỏi.
Chương Dạng: "?".
Cô không biết mình có hiểu đúng ý trong lời nói của Quý Hành Tung hay không, nhưng khi quay đầu bắt gặp ánh mắt của anh, Chương Dạng thấy rõ sự nguy hiểm trong ánh mắt người đàn ông, ngay lập tức cô hiểu ra những gì Quý Hành Tung vừa nói chính là ý tứ trong tưởng tượng của mình.
Trên mặt Chương Dạng lập tức nhiễm một tầng sắc đỏ: "Mỗi tuần?"
Quý Hành Tung không chậm trễ việc ăn cơm, vừa ăn vừa nghe Chương Dạng nói chuyện, còn thuận tay múc cho cô một chén canh gà: "Tối hôm qua không thoải mái sao?"