Hôn ước từ bé ? Đồng chí giải phóng quân ? - 332
Cập nhật lúc: 2024-10-31 12:20:35
Lượt xem: 2
Lữ Trình cảm thấy có chút đột ngột, không kịp phòng ngừa. Dưới ánh mắt chăm chú của Quý Hành Tung, cậu ta hoảng loạn thu hồi ánh mắt của mình lại. Nếu như lúc trước, khi nghe thấy Quý Hành Tung gọi Chương Dạng, Lữ Trình còn ôm chút hy vọng rằng có thể chỉ là anh trai của cô, thì giờ đây cậu đã hoàn toàn xác định được. Ánh mắt của Quý Hành Tung tràn đầy dục vọng chiếm hữu khiến cậu không thể không cảm thấy ớn lạnh. Mỗi tấc trong ánh mắt đó như đang tuyên thệ, và ngay khi ánh mắt đó nhìn vào cậu, đã mang theo một sự cảnh cáo rõ rệt.
Ánh mắt của Quý Hành Tung khiến trong lòng Lữ Trình bỗng nhiên run lên. Chương Dạng hoàn toàn không biết cuộc trò chuyện của các thiếu niên. Ngay khi nhìn thấy Quý Hành Tung, đôi mắt cô sáng lên, chủ động bám lấy cánh tay anh và hỏi: “Sao bây giờ anh mới đến?”
Nga
Ánh mắt Quý Hành Tung vẫn còn dính trên người Lữ Trình, nghe vậy, anh cúi đầu: “Lần trước sau khi thi đấu bóng rổ, một đám người đều muốn gặp em. Hôm nay vì để thoát khỏi họ mà anh phải tiêu tốn chút thời gian.”
Chương Dạng bật cười: “Vậy ăn cùng nhau thôi.”
Quý Hành Tung cảm thấy khó mà làm được, nhưng anh không nói thẳng ra tâm tư nhỏ bé của mình, ngược lại nhìn về hướng nhóm học sinh kia một cái: “Tình huống vừa rồi là sao?”
Chương Dạng nhìn theo ánh mắt Quý Hành Tung mới phát hiện ra anh đang nhìn chằm chằm vào bóng dáng của Lữ Trình. Cô tức thì cảm thấy buồn cười, ngẩng đầu dùng vẻ mặt chế nhạo nhìn Quý Hành Tung, trêu ghẹo anh: “Như thế nào? Anh để ý ư?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/hon-uoc-tu-be-dong-chi-giai-phong-quan/332.html.]
“Là vô cùng để ý.” Quý Hành Tung nói.
Câu trả lời này khiến Chương Dạng ngẩn người: “A?” Quý Hành Tung nhìn đôi mắt ngỡ ngàng của cô và cười: “Có phải thằng nhãi ranh kia tới đây để làm quen với em hay không?”
Anh nghe rõ mọi chuyện, huống chi vừa rồi, trong một giây trước, thằng nhóc kia vẫn còn chưa c.h.ế.t tâm. Làm đàn ông, ai cũng có lòng ghen ghét, đặc biệt là khi đối diện với người mình thích, muốn cho cả thế giới biết cô gái của mình tốt, rồi lại không muốn để người khác thấy cô ấy.
Chương Dạng không nhịn được mà bật cười: “Ừm, nhưng mà không phải em đã từ chối rồi sao?”
Quý Hành Tung còn chưa kịp thể hiện nụ cười trên mặt thì đã nghe thấy người bên cạnh nói đầy tiếc nuối: “Lần này thật không khéo, không phải lúc này đã có hẹn với anh rồi sao?”
Quý Hành Tung cảm thấy huyệt thái dương mình giật giật, đau đớn, cúi đầu nhìn chằm chằm vào Chương Dạng: “Chẳng lẽ nếu đổi thời gian khác thì em có thể đồng ý sao?”