Hôn ước từ bé ? Đồng chí giải phóng quân ? - 275
Cập nhật lúc: 2024-10-29 13:18:52
Lượt xem: 0
Tuy rằng trong lòng Quý Hành Tung có chút buồn bực, nhưng thực sự anh cũng chưa bao giờ nghĩ đến việc muốn cản trở giao tiếp bình thường của Chương Dạng. Nếu kết hôn mà không thể qua lại với các bạn khác giới, thì thật sự không có lý do nào cả.
“Yên tâm đi, đến lúc đó em sẽ đưa anh đi cùng,” Chương Dạng bỗng nhiên mở miệng nói.
Quý Hành Tung: “Hả?”
Chương Dạng cười tủm tỉm bổ sung: “Nếu mà anh muốn đi.”
Quý Hành Tung: “…” Anh đương nhiên sẽ không muốn đi.
Anh có thể chấp nhận việc Chương Dạng cùng ăn cơm với người đàn ông khác, nhưng điều này không có nghĩa là anh có thể chấp nhận việc chính mình ngồi ăn cơm cùng với bọn họ, nghe hai người kể chuyện về quá khứ mà không có sự tham gia của anh. Chỉ cần tưởng tượng đến cảnh đó, Quý Hành Tung đã cảm thấy huyết áp của mình có chút không chịu được mà lập tức tăng lên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/hon-uoc-tu-be-dong-chi-giai-phong-quan/275.html.]
“Đến lúc em muốn đi ra ngoài, đưa địa chỉ cửa hàng gửi cho anh, anh sẽ tới đón em,” Quý Hành Tung trực tiếp cắt ngang phong thái tự nhiên của Chương Dạng.
Chương Dạng cười hì hì: “Được nha.”
Cô chưa từng nghĩ đến việc sẽ giấu giếm chuyện mình đã kết hôn. Rốt cuộc, người đàn ông mà cô chọn, khuôn mặt ấy nhìn thế nào cũng đủ để tự tin khoe ra. Thế nhưng, Chương Dạng vẫn xem nhẹ lòng ghen tị của một người đàn ông. Đôi khi, sự ghen tuông không cần thể hiện bằng lời nói, mà còn thể hiện bằng cử chỉ cơ thể, đặc biệt là trong chuyện giường chiếu. Đối với Quý Hành Tung, từ trước đến nay cô chưa bao giờ chiếm thế thượng phong.
Buổi tối, Chương Dạng bị Quý Hành Tung lấy cớ “rèn luyện,” thao luyện tới tận đêm khuya. Thậm chí, Chương Dạng cảm thấy mình đã nhiều năm không luyện tập khiêu vũ, nhưng trải qua khoảng thời gian gần đây quấn quýt bên Quý Hành Tung, sự dẻo dai của cơ thể cô đã mở ra một thế giới mới, tiến vào một trình độ khác.
Nga
Ngày hôm sau khi tới văn phòng, Chương Dạng lấy danh thiếp mà cô đặc biệt mang từ nhà tối qua ra từ trong túi xách của mình. Không phải cô muốn giấu diếm Quý Hành Tung, mà là Chương Dạng có chút sợ hãi anh. Cô lo lắng khi người đàn ông này nghe thấy cô và Giản Thanh Tùng gọi điện thoại với nhau sẽ lập tức nổi điên lên. Bình thường thì náo loạn như thế nào thì cô cũng không có sao, nhưng khi có người khác, Chương Dạng vẫn cảm thấy sự thẹn thùng của bản thân rất lớn.
Giống như ngày hôm qua, khi cô bị Quý Hành Tung đè trên ghế trong thư phòng, lưỡi đều sắp bị người ta mút đến phát đau. Cái hôn hung tàn như vậy, cô sợ rằng mình không thể nào đảm bảo không phát ra một âm thanh nào. Cô sợ, sợ mất mặt.