Hôn ước từ bé ? Đồng chí giải phóng quân ? - 238
Cập nhật lúc: 2024-10-23 18:52:52
Lượt xem: 3
Ba Võ nghe thấy xung quanh toàn những lời phàn nàn, ánh mắt hung ác nham hiểm dữ tợn, đột nhiên ông ta quay đầu lại, nhìn mấy người đầu tiên lên tiếng, lạnh lùng nói: "Các người sợ cái gì! Lão Võ tôi đây khi nào thì có biện pháp kiếm tiền mà từng quên các người chưa? Khi gặp thời điểm khó khăn, có khi nào mà tôi vứt bỏ mọi người chưa? Cho dù là có cảnh sát tới, chẳng lẽ chúng ta không có biện pháp à? Trở về cầm lấy vũ khí đi. Ngoài ra, nhốt người phụ nữ đã đến làng hôm nay lại, tôi không tin nếu thực sự có cảnh sát tới thì có thể thấy c.h.ế.t mà không cứu. Các người vội cái rắm."
Với tiếng gầm trấn áp của ba Võ, đám đông xung quanh đang hỗn loạn bỗng bình tĩnh hơn, họ như tìm được người tâm phúc, lại lần nữa tập trung lại, nghe theo sự điều phối của cha Võ.
Cha Võ dẫn đầu đám người hùng hổ đi về phía trong nhà. Trên đường đi, ông ta còn không quên dặn dò vài lần đám người kia: "Chỉ cần không nhìn thấy tờ giấy, đều không được nổ súng, trước tiên bình tĩnh xem tình huống gì xảy ra, không cần dọa bọn họ, thay vào đó là đi tìm tờ giấy."
Lúc trước còn chưa có thuốc giả ở thôn Võ gia, trong thôn thật sự rất nghèo, mỗi nhà đều sống trong ngôi nhà nhỏ bằng đất. Đừng nói có thịt ăn, ngay cả gạo cũng không mấy nhà có mà ăn.
Đằng sau thôn Võ gia là núi lớn, ngày trước không có đồ ăn thì các thợ săn trong nhà đều vào rừng núi đánh bắt động vật hoang dã. Sau đó, những chiếc s.ú.n.g săn này được giữ lại chứ không nộp lên trên.
Nga
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/hon-uoc-tu-be-dong-chi-giai-phong-quan/238.html.]
Đặc biệt là khi thôn Võ gia bắt đầu hoạt động trái pháp luật, đây là bảo vật tổ tông để lại có thể bảo mạng, càng không được vứt bỏ. Nói không chừng đến một thời điểm nào đó, bọn họ sẽ cần đến những thứ vũ khí này để giữ mạng sống.
Nếu không phải vì chính quyền cấp trên quản lý chặt chẽ chuyện này, cha Võ không có cách nào nhờ người tìm mối để mua thêm súng, nếu không bây giờ ở thôn Võ gia mỗi người phải có một khẩu súng.
"Đầu tiên cứ trốn đi." Quý Hành Tung nghe vấn đề của tiểu Dương, nghĩ ngợi, mở miệng giải thích: "Tuy nói người ở thôn Võ gia không có khả năng không biết anh lẻn vào đây, nhưng một khi chuyện bọn họ hoặc chuyện lão hắc mang theo người đến sau rừng bị phát hiện, sẽ có người trở về báo tin, vậy cậu cùng Chương Dạng chính là con tin giữ mạng của họ."
Bây giờ Chương Dạng vẫn còn xem như khách ở thôn Võ gia, nhưng khi đề cập đến tiền với tính mạng, lấy cô làm kẻ c.h.ế.t thay là chuyện bình thường.
Sắc mặt Tiểu dương căng thẳng, tim đập nhanh.