Hôn trộm thanh mai! Thiếu niên ngang ngược khom lưng nhẹ nhàng dỗ dành) - Chương 82: (Đã sửa) ---
Cập nhật lúc: 2025-10-18 12:35:05
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Ông nông dân biến thái nuôi gà và thỏ chung một chỗ.”
“Người quản lý hồ bơi thiểu năng bơm nước xả nước.”
“Đứa trẻ tăng động chạy chạy giữa ba điểm A, B, C.”
“Cô em gái bệnh kiều ngoài sớm, nhưng cố tình chậm chờ trai đuổi kịp.”
“Học sinh ngốc nghếch luôn rơi mực những chỗ quan trọng!”
Giọng Từ Nghiêu lên bổng xuống trầm, dứt lời, liền thấy một tiếng lạnh từ đầu dây bên .
Cậu gãi đầu khiêm tốn: “Anh Quý, mấy cái là em lướt Tiểu Hồng Thư lúc bài tập thấy đó.”
“Viết đúng quá chừng!”
Mèo Dịch Truyện
Quý Huyền Tự: “Ừ.”
Anh phủ nhận, nhưng hiện tại còn việc quan trọng hơn.
“Gửi cho bản đáp án.”
Quý Huyền Tự thỏa hiệp. Cứ thế . Bây giờ chỉ thể tự mừng học sinh ban xã hội. Không cần những câu hỏi trả lời ngắn như chính trị, lịch sử, địa lý.
Ban tự nhiên, đêm ngày khai giảng, vẫn thể với một ngọn đèn, một cây bút, mà tạo nên kỳ tích.
Chu Chỉ rửa nho, bưng thì thấy thiếu niên đối diện bàn đang cắm cúi . Chép nhanh thật. Lời khen đến môi, Chu Chỉ nuốt trở . Vì vẻ như đang mỉa mai.
Quý Huyền Tự ngẩng đầu, chút chán nản vuốt mớ tóc mái. Anh đột nhiên ngả lưng ghế, hai tay rũ xuống vô lực, mất hết sức lực.
“Chu Chỉ.”
“Chắc ‘ thẳng’ .”
Cổ thiếu niên thon dài, khi căng thẳng đột ngột, gân xanh nổi lên, yết hầu chuyển động. Khiến thể rời mắt.
Chu Chỉ chỉ một cái, vội vàng dời mắt .
“Nằm .” Cô đối diện Quý Huyền Tự, đặt đĩa nho giữa hai . Học hành bao giờ là tiêu chuẩn để đ.á.n.h giá một con . Vì , theo cô, Quý Huyền Tự vốn nên lo lắng bực bội vì những chuyện .
Quý Huyền Tự: “……”
Anh thẳng dậy, Chu Chỉ. Ánh nắng chiếu lên gương mặt cô gái, đặc biệt dịu dàng, khiến cả tâm trạng bực bội cũng trở nên yên bình.
“Chu Chỉ.”
“Đừng nuông chiều .”
“Nằm thẳng” . Chu Chỉ nên nghiêm khắc với như Quý Thâm. mong Chu Chỉ vô cớ thiên vị như hôm nay. Con thật đúng là một sinh vật phức tạp.
Chu Chỉ hiểu sự rối rắm giữa hai lông mày thiếu niên, khẽ . Cả hai gì nữa, nhưng khí đặc biệt thoải mái và yên tĩnh.
Mùng tám tháng Giêng, bộ phim kinh dị t.h.ả.m họa sử thi công chiếu — “Khai giảng”.
“Thưa cô, em quên mang bài tập , nhà em ở quê ạ.”
“Em… em ôi! Sao thiếu mất mấy tờ đề cương .”
“Em cố ý , chỉ là khi khai giảng nhà em cháy, cặp sách cứu ạ.”
“Vâng, nó thanh thản, em quỳ xuống nức nở ạ.”
“Em thật sự ! Thật đó!”
“Câu điền từ tại A, B, C ạ, ừm… bởi vì… bởi vì nó thiện ạ.”
“……”
Lớp trưởng thu bài, giáo viên chủ nhiệm kiểm tra bài, đều tránh khỏi một trận gà bay ch.ó sủa. Những chuyện tương tự, những lời tương tự vang lên đồng thời ở các lớp khác .
Thế , nhiều giáo viên chủ nhiệm thể chịu nổi nữa, bước lên bục giảng lớn tiếng quát: “Các em đúng là khóa học sinh tệ nhất mà từng dạy!”
Đến đây, vở kịch lớn hạ màn trong bầu khí im phăng phắc.
Khi Từ Nghiêu phạt ngoài cửa sổ, thể tin nổi mà Quý Huyền Tự.
Tại bài tập của Quý xong !
Không thể cùng hoạn nạn, thế còn là em gì nữa!
Cậu gầm thét trong lòng xong, Tống Quân của lớp bên cạnh bê ghế ngoài để bù bài tập.
Từ Nghiêu Tống Quân một cái, cảm thấy ấm áp trong lòng.
Lớp ba, Trần Chính Thanh đến trường.
Nhìn chiếc ghế trống, ít trong lớp thì thầm to nhỏ.
Dù , chuyện nhà họ Trần cũng là tin tức nóng hổi ở thành phố Quỳnh Giang trong kỳ nghỉ đông .
Đồn ầm lên khắp nơi.
Điều ghê tởm nhất là, bản thông báo đầu tiên của cơ quan chức năng khẳng định hành động thiện nguyện của nhà họ Trần.
Sau , dư luận phản đối quá nhiều, áp lực, thông báo xóa bỏ và điều tra .
Hiện tại, sự việc vẫn kết quả.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/hon-trom-thanh-mai-thieu-nien-ngang-nguoc-khom-lung-nhe-nhang-do-danh/chuong-82-da-sua.html.]
“Chắc chắn là buôn , tuyệt đối là buôn .”
“Theo thì cái tên Trần Chính Thanh cũng đấy chứ, như tên của học thức.”
“Haizz, mà thì , nếu kết án… Trần Chính Thanh thể thi công chức nữa ?”
“Bị thần kinh , thi công chức với chả thi công chức… Người là sinh viên Đại học Yến Kinh đấy!”
“Chẳng lẽ cuộc đời chỉ mỗi con đường thi công chức thôi ?”
Ngô Nhã những lời bàn tán , tâm trạng chẳng chút xao động.
Chuyện nhà cô đủ rối ren , còn tâm trí mà quan tâm chuyện của khác.
Tan giờ tự học tối, Chu Chỉ và Tạ Tịnh Văn cùng về ký túc xá.
Trăng trời to tròn, những dải mây mỏng manh lững lờ trôi, nhẹ nhàng bồng bềnh, đến lạ thường.
Chỉ khi trong trường, mới cảm thấy ngắm bầu trời cũng là một việc vô cùng thú vị.
Khi Trịnh Vân Khinh xong bài toán cuối cùng, cô thấy Lương Mộc Dã đang đợi cô ở cửa.
Cả hành lang dường như chỉ còn hai họ, tĩnh lặng lạ thường.
Trịnh Vân Khinh hít sâu một .
WeChat của Lương Mộc Dã cô vẫn bỏ chặn.
Cuộc trò chuyện của họ vẫn dừng ở những tin nhắn chúc mừng năm mới qua SMS.
“Vân Khinh, em vẫn chịu tha thứ cho ?” Lương Mộc Dã theo Trịnh Vân Khinh, giọng điệu chút trầm buồn.
Lớn lên cùng từ thuở bé.
Trước đây bao giờ nghĩ rằng gia đình Trịnh Vân Khinh sẽ chuyển .
Cũng như bây giờ, từng nghĩ rằng và Trịnh Vân Khinh sẽ chia tay.
Trịnh Vân Khinh: “…Không .”
Thật đó chỉ là một chuyện nhỏ, nhưng vô chuyện nhỏ luôn chồng chất thành những vấn đề thể bỏ qua.
Chia tay lâu như cô bình tĩnh .
Họ là học sinh lớp 12.
Họ cần suy nghĩ nhiều vấn đề hơn.
Chẳng hạn như tương lai.
Cô thấy tương lai giữa cô và Lương Mộc Dã.
Lương Mộc Dã: “Chúng thể ? Anh hứa sẽ nữa.”
“Anh nghĩ chúng nên kết thúc như thế .”
Anh Trịnh Vân Khinh, giọng điệu chân thành.
Trịnh Vân Khinh chợt dừng , cô đối mặt với Lương Mộc Dã: “Anh nghĩ chúng nên kết quả như thế nào?”
Lương Mộc Dã: “Kết hôn.”
Ý nghĩ tồn tại từ khi hai thầm yêu , bao giờ đổi.
Trịnh Vân Khinh: “Anh từng nghĩ về tương lai ?”
“Anh bài tập, giảng, nghĩ đến tương lai của chính ?”
“Anh nghĩ đến tương lai giữa chúng ?”
Họ còn là những đứa trẻ nữa.
Lương Mộc Dã: “, học kém, nhưng con chỉ con đường học vấn duy nhất.”
“Quý Huyền Tự học hành tệ như , Chu Chỉ vẫn hề ghét bỏ .”
Trịnh Vân Khinh: “……”
Trịnh Vân Khinh nhất thời cạn lời, cô tức đến bật : “Quý Huyền Tự, Quý Huyền Tự…”
“Anh giống.”
Lương Mộc Dã: “Anh trừ tiền thì gì mà giống chứ! Trịnh Vân Khinh, cho cùng em vẫn ghét bỏ bằng những đó đúng ?”
Trịnh Vân Khinh: “Thôi , đến đây thôi.”
Không còn gì để , giao tiếp cùng tần .
Học vấn là con đường duy nhất.
…
Trịnh Vân Khinh thở dài một .
Thà đau ngắn còn hơn đau dài.
Được , chúc ngủ ngon.