Hôn trộm thanh mai! Thiếu niên ngang ngược khom lưng nhẹ nhàng dỗ dành) - Chương 60: An ủi ---

Cập nhật lúc: 2025-10-18 12:34:43
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Im lặng.

 

Cả hai đều lời nhận , nhưng khí trở nên căng thẳng và sắc bén.

 

Như những mảnh đá vụn bên vách đá cheo leo, nguy hiểm tột cùng.

 

Chỉ cần sơ suất một chút, sẽ là vực sâu vạn trượng, tan xương nát thịt.

 

Chu Chỉ là đầu tiên dời mắt .

 

Cô vẫn dũng khí đối mặt với chuyện .

 

Như thể nước mắt trào từ khóe mắt, chảy dài xuống, lạnh lẽo và đắng chát.

 

Chu Chỉ đưa tay lên, ngón cái lau dòng lệ má, mặc cho mái tóc dài hai bên buông xõa, che biểu cảm của cô.

 

"Chu Chỉ..."

 

Quý Huyền Tự gọi một tiếng.

 

Anh dễ dàng buông s.ú.n.g đầu hàng.

 

Tiếng chuông tan học vang lên, ở tầng ba căng tin dần đông hơn.

 

Tiếng thở dài thoát từ miệng thiếu niên.

 

Quý Huyền Tự thỏa hiệp dậy.

 

Thôi .

 

Chỉ là một cái tên thôi mà.

 

Anh tiến về phía Chu Chỉ, đưa tay định kéo cổ tay cô.

 

Người đông quá.

 

Sẽ ngày càng đông.

 

Bánh kem họ thể về lớp ăn.

 

thiếu nữ như điện giật mà đột ngột hất tay , khi lùi chiếc ghế phát tiếng động chói tai, như một vết sẹo cứa trái tim .

 

Bất ngờ kịp phòng , nhưng cơn đau rõ ràng.

 

Chu Chỉ siết chặt cổ tay , theo bản năng lùi hai bước.

 

Ánh mắt của thiếu niên cô dường như nhiều sự kinh ngạc hơn, theo đó là sự tự giễu và nỗi buồn vô tận.

 

"..."

 

Chu Chỉ ngẩng đầu, Quý Huyền Tự.

 

Lời giải thích đến miệng .

 

Trốn tránh.

 

Não bộ đang trốn tránh, trái tim cũng đang trốn tránh.

 

Bạn bè, sở thích, ký ức ngày xưa đều đang trốn tránh.

 

Chỉ Quý Huyền Tự, gắn bó sâu đậm nhất, bén rễ trong cuộc sống quá khứ của cô, là cô trốn tránh.

 

những gì cô thể , cũng chỉ đến thế thôi.

 

"Cho chút thời gian." Chu Chỉ đầu, ánh mắt lướt qua những học sinh đang , giọng khẽ.

 

Quý Huyền Tự: "......"

 

Anh im lặng.

 

Chiếc bánh kem mặt tan nát, vết nứt của mối quan hệ đổ vỡ cũng hiện rõ ràng đến .

 

Bốn chữ "ngụy tạo hòa bình" quả là một trò đùa .

 

Chu Chỉ hít sâu một , cô xách cặp sách lên, ngẩng đầu Quý Huyền Tự: "Xin ."

 

"Chúc mừng sinh nhật."

 

Quý Huyền Tự dường như vui.

 

cô cũng vui.

 

Sinh nhật mà cô bù đắp cho Quý Huyền Tự hỏng mất .

 

mỗi một tấc khí ở đây đều khiến cô cảm thấy ngạt thở, bí bách, cô khao khát rời .

 

Quý Huyền Tự tại chỗ, thiếu nữ rời .

 

Rồi cô .

 

Chu Chỉ c.ắ.n chặt đôi môi tái nhợt, cô hít sâu một , xuống.

 

Cô đưa tay, cắt lấy nửa miếng bánh.

 

Tiếng quần áo cọ xát vang lên, thiếu niên xuống đối diện cô, bưng nửa miếng bánh còn .

 

Kem tan chảy trong miệng, ngọt đến đắng.

 

" từng oán trách , Quý Huyền Tự." Chu Chỉ đặt dĩa xuống rời .

 

Dù là ba năm bây giờ.

 

Trong lòng cô, đó chỉ là một trận cãi vã bình thường.

 

Là bạn bè, sẽ lúc bất đồng ý kiến.

 

Mãi đến khi thiếu nữ rời , mới ngẩng đầu lên, đối diện trống rỗng.

 

Sự bực bội và cáu kỉnh sắp nuốt chửng .

 

Quý Huyền Tự dựa lưng ghế nhưng hề thật sự thả lỏng, động tác của cứng ngắc.

 

Mãi đến mười mấy phút , khi trong nhà ăn ngày càng ít , mới khẽ "ừ" một tiếng, là đáp câu nào của Chu Chỉ.

 

Thực sự cho cô, là bẻ gãy đôi cánh của cô.

 

Mà là bảo vệ, ở bất kỳ lúc nào cũng cho cô chỗ dựa, hỗ trợ cô.

 

Ba năm nay nghĩ thông suốt .

 

từng nghĩ nhận là Chu Chỉ.

 

Lần ở phòng y tế, và nữa.

 

Vừa ngẩng mắt lên, thấy một đang cầm bánh crepe ngang qua mặt .

 

"C.h.ế.t tiệt!"

 

Lương Mộc Dã lẩm bẩm c.h.ử.i rủa.

 

Mèo Dịch Truyện

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/hon-trom-thanh-mai-thieu-nien-ngang-nguoc-khom-lung-nhe-nhang-do-danh/chuong-60-an-ui.html.]

Gần đây vốn phiền phức, ăn cơm mới xếp hàng xong về lớp học càng phiền hơn.

 

Hai mươi phút giờ ăn cơm.

 

Trường học coi học sinh là robot chắc!

 

Bây giờ bệnh dày, tất cả đều là do ba năm cấp ba ăn uống mà .

 

"Lương Mộc Dã."

 

Giọng lạnh lùng, trầm thấp của thiếu niên đột nhiên vang lên phía , khiến Lương Mộc Dã thoáng chốc cảm thấy như thấu xương.

 

Lương Mộc Dã nhanh chóng đầu , ánh mắt đầy cảnh giác.

 

Gì thế?

 

Gần đây hình như chọc giận Quý Huyền Tự.

 

Lương Mộc Dã thiếu niên vẫy tay với , ngập ngừng tới.

 

Cảm thấy như con ch.ó gọi đến xua .

 

Thôi .

 

Lương Mộc Dã nén xuống sự sỉ nhục trong lòng, giọng mang theo sự đề phòng rõ rệt: "Có chuyện gì?"

 

Đại thiếu gia tìm thì chuyện gì chứ.

 

"Nói chuyện chút."

 

" và Trịnh Vân Khinh?"

 

Khi Lương Mộc Dã thấy yêu cầu của Quý Huyền Tự, gần như thể tin nổi.

 

Quý Huyền Tự tò mò đến thế ?

 

Hóng chuyện còn nhảy nhót mặt chính chủ ?

 

Lương Mộc Dã liếc qua những đường gân xanh tay thiếu niên, nuốt một ngụm nước bọt.

 

Được thôi.

 

Không .

 

"Chia tay ." Lương Mộc Dã nghiến răng nghiến lợi, buông một câu như .

 

"Chúng đây là hàng xóm."

 

"Lớn lên cùng từ nhỏ, cũng coi như thanh mai trúc mã."

 

Việc trút giận một khi bắt đầu, sẽ như nước lũ vỡ đê tràn .

 

Thất tình lâu như , bao giờ ham tâm sự như hôm nay.

 

Nắm đ.ấ.m của Quý Huyền Tự siết chặt, khớp ngón tay trắng bệch.

 

Nghe Lương Mộc Dã kể những điều , dường như đều căng thẳng.

 

Thanh mai trúc mã.

 

Bốn chữ đó khiến trái tim cảm giác như siết chặt .

 

"Nhà cô tiền , nên chuyển ."

 

"Ngày chuyển nhà, chúng ở bên ."

 

Lương Mộc Dã thở dài thườn thượt: " chẳng qua là tự phụ một chút, công bằng mà , cô thật sự thể chuyện đó ."

 

" chỉ là nghi ngờ một chút thôi thì gì sai, cớ gì giữ mãi buông như ."

 

"Con thì sẽ đổi thôi."

 

" coi thường ."

 

Nói vài câu là kết thúc chủ đề , Lương Mộc Dã cảm thấy chút EMO lúc nửa đêm.

 

Cậu tìm chút an ủi từ Quý Huyền Tự, nhưng thấy thiếu niên mặt như đột nhiên trút gánh nặng, thở phào nhẹ nhõm.

 

Quý Huyền Tự dậy, dọn dẹp rác bàn.

 

Ít nhất, giữa và Chu Chỉ sẽ tồn tại vấn đề gia cảnh khác biệt quá lớn.

 

Còn về sự tự phụ.

 

Anh cũng .

 

Chuyện năm đó lẽ đơn giản như vẫn thấy.

 

nên cứ mãi ép buộc Chu Chỉ.

 

Đáp án, cũng thể tự tìm.

 

Anh bao giờ nghi ngờ tình cảm của Chu Chỉ dành cho .

 

quan tâm .

 

Cũng như quan tâm cô .

 

"Này bạn, an ủi một chút ?" Lương Mộc Dã trợn mắt há mồm.

 

Quý Huyền Tự kể chuyện tình cảm, lẽ là đang tìm cảm giác ưu việt ở chỗ .

 

Theo lẽ thường, dù là qua loa một chút cũng chứ.

 

Quý Huyền Tự ôm cặp tài liệu hai bước, trở .

 

Anh thẳng mắt Lương Mộc Dã: "Cậu dựa mà suy đoán về cô ?"

 

Lương Mộc Dã há hốc mồm, nửa ngày nên lời.

 

Cậu cứ nghĩ Quý Huyền Tự sẽ giống như những bạn mà chơi cùng, buộc tội Trịnh Vân Khinh một cách khó hiểu.

 

dựa mà suy đoán?

 

Dựa việc họ lớn lên cùng từ nhỏ, quá hiểu Trịnh Vân Khinh.

 

Một kẻ ích kỷ tinh vi.

 

"Anh em, chuyện cũng , nhưng cô thì chút vấn đề nào !"

 

Lương Mộc Dã vội vàng đuổi theo Quý Huyền Tự luyên thuyên một hồi.

 

.

 

Cậu thấy Trịnh Vân Khinh đúng là khó hiểu hết sức.

 

Chẳng qua là nhà tiền , coi thường mà thôi.

 

Tìm cớ gì chứ.

 

 

Loading...