Hôn trộm thanh mai! Thiếu niên ngang ngược khom lưng nhẹ nhàng dỗ dành) - Chương 49

Cập nhật lúc: 2025-10-18 12:34:32
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Thần bí

 

Cố Uyển: “Anh!”

 

đỏ bừng mặt.

 

Nhà họ Cố ở thành phố Quỳnh Giang cũng tiếng tăm, từng ai dám đối xử bất lịch sự với cô như .

 

Quý Huyền Tự chứ!

 

Nếu trai, là thừa kế của nhà họ Quý, chỉ với cái tính khí thối nát , ai mà thèm tự nguyện dâng hiến.

 

Ánh mắt Chu Chỉ lướt qua gương mặt Cố Uyển, cô dẫn Quý Huyền Tự bước khỏi thang máy.

 

“Này, hôm nay tất cả những quyền thế ở thành phố Quỳnh Giang đều mặt đấy.”

 

“Anh dẫn cô ngoài, sẽ c.h.ế.t mất.”

 

Cố Uyển hít sâu một , khoanh tay ngực, cằm kiêu ngạo hếch lên.

 

Nghĩ đến những gã đàn ông đầu tóc bạc phơ, béo ú trong bữa tiệc, Quý Huyền Tự mắt trông thuận mắt hơn nhiều.

 

Thậm chí với cái tính cách , Cố Uyển tự nhận thể bao dung .

 

Còn Chu Chỉ...

 

Cố Uyển đ.á.n.h giá cô từ xuống một lượt, chút do dự mà bật thành tiếng.

 

Tham gia yến tiệc như thế mà còn mặc đồng phục học sinh, e là những trong yến tiệc cô như thế nào.

 

Nực .

 

Một cô gái ngoan ngoãn từng thấy đời, lấy gì mà tranh với cô .

 

Lời Cố Uyển dứt, đầu tiên phản ứng chính là Quý Huyền Tự.

 

Cậu thiếu niên thu tay khỏi vai Chu Chỉ, thẳng , cẩn thận cài nút giữa áo khoác.

 

Chiếc áo xắn lên, chồng chất ở khuỷu tay vì uống rượu, từng lớp kéo xuống, che những múi cơ cánh tay.

 

Quý Huyền Tự vuốt phẳng những nếp nhăn áo mới nắm lấy tay Chu Chỉ.

 

“Đi thôi.”

 

Cố Uyển: “.......”

 

Chu Chỉ cúi mắt, khóe môi khẽ cong lên, .

 

Cô hiếm khi thấy Quý Huyền Tự nghiêm túc như .

 

Thật quen chút nào.

 

Quý Huyền Tự nắm tay cô bước khỏi thang máy, lập tức thu hút ánh của tất cả ở tiền sảnh.

 

Bữa tiệc tối nay vốn dĩ tổ chức dành cho thừa kế tương lai của nhà họ Quý.

 

Những đến hôm nay, một là để nể mặt Quý Sâm.

 

Hai là sớm tiếp xúc với Quý Huyền Tự, nếu tạo dựng mối quan hệ , lẽ đối tác của Quý thị trong tương lai sẽ đổi.

 

Không ai ngờ rằng, mãi cho đến cuối bữa tiệc, họ mới gặp vị thừa kế .

 

Bộ vest đen cắt may vặn, cà vạt màu xám bạc với họa tiết tinh xảo, ôm lấy cổ .

 

Mái tóc ngắn màu bạc lấp lánh những tia sáng ánh đèn, vì vẻ ngoài xuất chúng của thiếu niên mà hề lộ vẻ đột ngột, thậm chí còn tăng thêm vài phần quý phái, khiến chùn bước.

 

thừa nhận rằng, sự chú ý dành cho Quý Huyền Tự chỉ thoáng qua.

 

Cô gái mới là chú ý nhất.

 

Bộ đồng phục học sinh trái ngược với những chiếc váy hội may đo riêng, lạc lõng giữa chốn danh lợi phù hoa, toát lên vẻ tầm thường.

 

chủ nhân của bộ đồng phục sinh thật xinh và trong trẻo, tựa như đóa sen vương bùn nhơ, cũng như đóa hoa kiều diễm ẩn trong núi rừng.

 

Dù là dị loại, nhưng cô hề e ngại, trong đôi mắt bình tĩnh hề chút gợn sóng.

 

“Quý thiếu gia.”

 

“Chúc mừng chúc mừng…”

 

“Vui vẻ…”

 

Những cầm ly rượu đến chúc tụng, nịnh hót ít.

 

Số lén lút đ.á.n.h giá Chu Chỉ càng ít.

 

Một gương mặt lạ từng thấy, cứ thế đường hoàng xuất hiện trong giới , khiến thể xác định phận.

 

Trong mắt Quý Huyền Tự tràn ngập vẻ phiền não.

 

Anh cầm ly rượu khay bên cạnh, ngón tay khẽ gõ thành ly, phát tiếng kêu leng keng.

 

Anh đẩy tất cả những "trưởng bối" lộn xộn, mà thậm chí nhớ tên .

 

Chu Chỉ vẫn cùng .

 

Cố Uyển một điểm sai, thể để Chu Chỉ theo chê, bàn tán.

 

Chu Chỉ cau mày, sự bực bội trong mắt lóe lên tắt.

 

Cảnh tượng như thế hề xa lạ, giữa những lời chúc tụng qua đều là lợi ích hư ngụy, chút chân thành nào.

 

Chu Chỉ kéo cổ tay Quý Huyền Tự xuống.

 

Lấy một ly nước ép từ bên cạnh.

 

Trong giới thượng lưu, càng là cá lớn nuốt cá bé.

 

Lấy nước ép rượu, với địa vị thừa kế nhà họ Quý thì sẽ dị nghị.

 

Chỉ là nước ép còn kịp đưa cho Quý Huyền Tự, chợt lớn tiếng: “Châu đại tiểu thư, lâu gặp.”

 

Giọng theo một con đường khác, khác biệt đến mức khiến ít đầu .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/hon-trom-thanh-mai-thieu-nien-ngang-nguoc-khom-lung-nhe-nhang-do-danh/chuong-49.html.]

 

Chu Chỉ , một thanh niên mặc vest màu bạc giơ ly rượu về phía cô.

 

Mọi âm thanh nịnh nọt đều đột ngột dừng .

 

Quý Huyền Tự nắm chặt ly rượu, cùng Chu Chỉ , sắc mặt lạnh .

 

Chu Chỉ giơ ly nước ép lên, khẽ gật đầu, đó nhấp một ngụm.

 

Người cô từng gặp, nhớ tên, lẽ là qua trong công việc của công ty.

 

“Vị là…”

 

Không ít nở nụ , bắt đầu đ.á.n.h giá phận của Chu Chỉ.

 

Các quan chức cấp cao và doanh nhân ở thành phố Quỳnh Giang ai họ Châu ?

 

Còn bắt chuyện , gốc gác ở thành phố Kim Dương, hai năm gần đây mới đến thành phố Quỳnh Giang phát triển.

 

Thành phố Kim Dương…

 

Ánh mắt dò xét còn bắt đầu bao lâu, Quý Huyền Tự chắn mặt Chu Chỉ.

 

Anh lấy ly nước ép từ tay Chu Chỉ, giơ lên về phía tất cả những đang vây quanh, ngẩng đầu, uống một cạn sạch.

 

Ly rượu trong tay lấy , Chu Chỉ ngẩng đầu lên đúng lúc thấy yết hầu của thiếu niên khẽ động, cổ trắng nõn ửng hồng, khiến lòng ngứa ngáy.

Mèo Dịch Truyện

 

Cảm giác lạnh lẽo của ly sứ trong tay nhanh chóng tan biến, đó là một sự bỏng rát đến kinh .

 

“Tránh .”

 

Quý Huyền Tự gõ ngón tay ly rỗng, lạnh giọng .

 

Yêu cầu ngắn gọn, dứt khoát, ai tự chuốc lấy phiền phức, chủ động nhường đường.

 

Ngược , trai nâng ly với Chu Chỉ vây kín.

 

Không ít dò hỏi hoặc khẳng định phận của cô gái bí ẩn.

 

Từ đến nay, chuyện nhà họ Quý và nhà họ Cố chuẩn kết thông gia, gần như bộ giới đều ngầm thừa nhận.

 

Thế mà bây giờ

 

Hình như tình hình đổi?

 

Cơn gió tháng mười một lạnh thấu xương, thổi mặt , xua tan hết sự nóng bức trong căn phòng.

 

Tim Quý Huyền Tự đập càng lúc càng nhanh.

 

Ly nước ép uống qua ngọt lịm, khiến khát khô cổ họng.

 

Môi mỏng ửng hồng, cũng mang vị nước ép.

 

Anh cúi đầu, ánh mắt vô tình lướt qua đôi môi của cô gái, ánh đèn lấp lánh sắc nước.

 

Có lẽ.

 

Rất ngọt.

 

Ngọt như nước ép .

 

Quý Huyền Tự lặng lẽ nắm c.h.ặ.t t.a.y Chu Chỉ, càng lúc càng chặt.

 

“Đau đầu ?” Chu Chỉ lắc lắc tay, hai cánh tay của họ cùng lúc đung đưa, kéo theo cả bóng hình.

 

Quý Huyền Tự lắc đầu.

 

Anh tửu lượng , tửu phẩm .

 

Đi vài bước , đầu óc dần tỉnh táo.

 

Suy nghĩ trở nên hoạt bát đến mức hưng phấn.

 

nhanh, gật đầu, khẳng định.

 

Giọng khàn khàn.

 

“Đau.”

 

Chu Chỉ đưa tay , Quý Huyền Tự tự nhiên cúi , để mu bàn tay cô gái áp lên trán .

 

Vẫn còn nóng.

 

Chu Chỉ kinh nghiệm gì, cô tự nhận thấy Quý Huyền Tự chắc chắn say nhẹ.

 

Thế là cô nhẹ nhàng, đưa tay xoa xoa tóc .

 

Khẽ dỗ dành: “Về nhà em nấu canh giải rượu cho .”

 

Uống nhiều như , tỉnh dậy chắc chắn sẽ dễ chịu .

 

Tim Quý Huyền Tự đột nhiên thắt , run rẩy như kim châm.

 

Trong ký ức thời thơ ấu của , cảnh bố nấu canh giải rượu cho là một khung cảnh ấm áp.

 

Đó là một trong ít những khoảnh khắc hạnh phúc.

 

Cũng là chút ít nhận thức của về gia đình.

 

Anh Chu Chỉ cố ý trêu chọc, nhưng câu chạm thẳng tận đáy lòng, khiến tâm hồn run rẩy.

 

mà.

 

Quý Huyền Tự kéo Chu Chỉ xuyên qua đám đông, khẽ hỏi.

 

“Em nấu ?”

 

Chu Chỉ: “……”

 

Im lặng một lúc lâu, trả lời một cách thành thật.

 

“Không .”

 

 

Loading...