Hôn trộm thanh mai! Thiếu niên ngang ngược khom lưng nhẹ nhàng dỗ dành) - Chương 44: ---

Cập nhật lúc: 2025-10-18 12:34:19
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Dưới khu chung cư, Quý Huyền Tự rũ mắt, ánh mắt phác họa khuôn mặt thiếu nữ, khóe môi khẽ cong.

 

Trước đây thấy trường học thật phiền muộn vô vị, nhưng bây giờ ngay cả hai ngày nghỉ cuối tuần cũng thấy dài đằng đẵng.

 

"Chủ nhật gặp." Tay Quý Huyền Tự lướt qua đỉnh đầu Chu Chỉ, cuối cùng chỉ vỗ nhẹ vai cô.

 

Giọng điệu lười biếng, lộ vẻ bất đắc dĩ.

 

Chu Chỉ gật đầu: "Ừm... Chủ nhật gặp."

 

Cô ngẩng đầu, chằm chằm nụ nơi khóe môi Quý Huyền Tự, khẽ siết chặt vạt áo, lên xe.

 

Cửa xe đóng mặt, tiếng động khẽ khàng như đ.á.n.h thẳng lòng Quý Huyền Tự.

 

Uất nghẹn, thắt chặt và đau nhói.

 

Cứ thế , là chia xa ?

 

Thật sự là nỡ.

 

Quý Huyền Tự khẽ một tiếng, ý vị khó hiểu.

 

Đã là lớp 12 , nghỉ dài thế gì, chi bằng ở trường mà phấn đấu.

 

Cửa kính xe hạ xuống, lộ khuôn mặt Chu Chỉ.

 

Kể từ khi gặp , đôi mắt của thiếu nữ sâu thẳm như hồ nước thấy đáy, khô héo c.h.ế.t lặng, chẳng gợn sóng.

 

Giờ đây, trong đó cuộn trào những cảm xúc mãnh liệt, là sự lo lắng.

 

Chu Chỉ: "Đừng vui."

 

"... Đông Đông."

 

Hơi thở Quý Huyền Tự khựng trong chốc lát, rõ tiếng tim đập.

 

Mãnh liệt, sống động, tự do.

 

Chiếc xe đen biến mất khỏi tầm mắt, khóe môi thiếu niên dần thu hẹp, cho đến khi căng thẳng.

 

"Thiếu gia, chúng đến đón ngài về biệt thự cổ."

 

Hàng chục vệ sĩ mặc đồ đen từ bốn phương tám hướng ùa đến, vây kín Quý Huyền Tự.

 

Người dẫn đầu đeo kính râm đen, tai Bluetooth, tay siết chặt thành nắm đấm.

 

"Thiếu gia, mời."

 

Quý Huyền Tự: "... Hừ."

 

Thiếu niên rũ đầu, mái tóc bạc lòa xòa che khuất mí mắt, lu mờ ánh mắt lạnh lẽo đang đè nén.

 

Sự hung hăng dâng trào, lan khắp trăm mạch.

 

Quý Huyền Tự nhấc mí mắt, liếc với vẻ như , tay khẽ ấn đốt ngón tay trái, phát tiếng kêu giòn tan.

 

Vệ sĩ dẫn đầu lập tức cảnh giác, cong chân , đột nhiên rút cây gậy dài từ phía .

 

"Thiếu gia, khó chúng ."

 

Giằng co hồi lâu, Quý Huyền Tự đột nhiên lạnh, vẻ mặt lộ chút chán chường, buông tay: "Đi."

 

Một chữ khô khốc bật , đè nén sự cam lòng và oán hận.

 

Lễ trưởng thành?

 

Thật nực .

 

Chu Chỉ tìm một quán lẩu gần khu chung cư, ăn khóa học trực tuyến.

 

Chi nhánh Ireland niêm yết chứng khoán, Chu Nghị thể sắp xếp thời gian đến thành phố Quỳnh Giang.

 

Mặc dù trong điện thoại, cô rằng đừng lo lắng.

 

đột nhiên một yên tĩnh , sự cô đơn giống như biển sâu cuộn sóng, chòng chành phiêu bạt, thấy điểm cuối.

 

Ba năm nay, rõ ràng thời gian ở một là nhiều nhất.

 

Giờ đây cảm thấy từng giây từng phút đều khó khăn.

 

con lớn lên, thì luôn học cách một .

 

Biệt thự lưng chừng núi lớn nhất thành phố Quỳnh Giang chính là biệt phủ cũ của nhà họ Quý.

 

Kiến trúc phong cách Gothic, tựa như tòa cổ thành thời Trung Cổ ở Tây Âu, uy nghiêm lạnh lẽo.

 

Âm nhạc du dương từ biệt thự sáng đèn vọng , lan xa tít tắp.

 

xe sang đậu quảng trường đài phun nước biệt thự.

 

Chính khách, doanh nhân, ngôi ...

 

Những nhân vật lớn bình thường khó gặp, ở đây thể thấy khắp nơi.

 

Trong sàn đấu danh lợi khổng lồ, chén ngọc đưa qua rượu mừng tràn đầy.

 

Quý Sâm ở tầng hai, một tay vịn lan can, chỉ vài câu phát biểu nhận một tràng vỗ tay tán thưởng.

 

Lễ trưởng thành nghĩa là tập đoàn Quý thị khổng lồ , sẽ dần dần giao cho Quý Huyền Tự, tròn mười tám tuổi.

 

Đáng tiếc, chủ nhân thật sự của buổi tiệc, mãi lộ diện.

 

Quý Sâm rời khỏi tiền sảnh, lập tức sầm mặt, thang máy lên, đến tầng bốn, tiếng nhạc xập xình đinh tai nhức óc.

 

"Quý Huyền Tự!"

 

Quý Sâm một cước đạp văng cánh cửa dày nặng của căn phòng cuối hành lang tầng bốn, ánh đèn lờ mờ, khắp nơi tràn ngập thở thối nát.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/hon-trom-thanh-mai-thieu-nien-ngang-nguoc-khom-lung-nhe-nhang-do-danh/chuong-44.html.]

 

E rằng tất cả các công tử bột của thành phố Quỳnh Giang đều tụ tập ở đây.

 

Khoảnh khắc Quý Sâm xuất hiện, tiếng nhạc cắt, ngay cả ánh đèn cũng trở bình thường.

 

"Chào Tổng giám đốc Quý."

 

"Chào chú Quý."

 

"Tổng giám đốc Quý..."

 

Những tiếng chào hỏi vang lên ngừng, khác với dáng vẻ phóng túng bất kham .

 

Tất cả đều dậy.

 

Chỉ Quý Huyền Tự sofa, hai ngón tay nhấc chai rượu, ngẩng đầu Quý Sâm, kéo dài giọng điệu: "Tổng giám đốc Quý, oai phong thật đấy."

 

"Mày!" Quý Sâm nghiến răng nghiến lợi, cố nén giận những khác, "Ra ngoài ."

 

Không ai phản bác, ai nán , hơn mười nối đuôi , còn chu đáo đóng cửa .

 

Triệu Thế Kiệt, chút bất hòa với Quý Huyền Tự, liếc thêm hai cái, trong lòng thấy thoải mái hơn nhiều.

 

Căn phòng rộng lớn, khắp nơi tràn ngập mùi cồn, lẫn với nước hoa hàng hiệu, tả nổi là ngọt ngấy.

 

"Quý Huyền Tự, mày đúng là đồ bùn nhão trát tường!" Quý Sâm bước nhanh đến mặt Quý Huyền Tự, ông hận thể chỉ thẳng mũi mà mắng té tát.

 

Ba năm !

 

Thời kỳ phản nghịch cũng quá dài !

 

Rõ ràng đây ngoan ngoãn hiểu chuyện, vẫn luôn là niềm tự hào của ông .

 

Quý Huyền Tự tiện tay ném chai rượu, nó vững vàng thẳng bàn, thủy tinh va chạm với đá cẩm thạch phát tiếng kêu giòn tan.

 

"Vậy thì ông sinh thêm một đứa ."

 

Quý Huyền Tự tựa sofa, nụ nhuốm vẻ lạnh lẽo, chạm đến đáy mắt.

 

Không đợi Quý Sâm gì, châm biếm: "Nghe Anh, chúc mừng ông, thể sinh một đứa con lai."

 

Quý Sâm hít sâu một , hạ giọng: "A Tự, đó chỉ là một tình thôi."

 

"Con là đứa con duy nhất của nhà họ Quý, sẽ ai thể lay chuyển vị trí của con."

 

Quý Huyền Tự: "Ông , việc gì tìm mấy lý do đường hoàng như ."

 

Quý Sâm: "Quý Huyền Tự!"

 

Cho dù ông thắt ống dẫn tinh, Quý Huyền Tự dù cũng là con của vợ khuất, nghĩ đến tình cũ ông cũng sẽ tùy tiện đổi phận thừa kế của Quý Huyền Tự.

 

Không khí căng thẳng.

 

Quý Sâm thỏa hiệp: "Hôm nay là lễ trưởng thành của con, con nhất định lộ diện."

 

"Ta thế là để dọn đường cho con tiếp quản Quý thị."

 

Quý Huyền Tự: "Không thèm."

 

Quý Sâm: "......"

 

Tức đến đau ngực.

 

Điện thoại của trợ lý gọi đến vô , ông còn một buổi đấu thầu tham gia ở Anh vài giờ nữa.

 

Giữa trăm công nghìn việc mà còn sắp xếp thời gian để tổ chức lễ trưởng thành cho Quý Huyền Tự, thằng nhóc con ơn.

 

Quý Sâm đồng hồ, chỉ Quý Huyền Tự lạnh giọng : "Tự lo liệu ."

 

Nói xong liền bước nhanh rời .

 

Ông thời gian ở đây mà cãi cọ vô nghĩa với Quý Huyền Tự.

 

Quý Huyền Tự ngẩng đầu, uống cạn chai rượu trong tay.

 

Vị cay nồng lan tỏa trong khoang miệng, cồn tê liệt thần kinh, tạm thời loãng sự hung hăng khó thoát khỏi đáy lòng.

 

Ánh mắt lướt qua vẻ châm biếm.

 

Cửa mở, Từ Nghiêu thò đầu .

Mèo Dịch Truyện

 

Quý Huyền Tự ngẩng cằm, giơ tay.

 

"Vào ."

 

"Uống rượu."

 

Thế là tiếng nhạc vang lên, vẫn là những quen thuộc.

 

Thậm chí còn thêm vài cô gái xinh và các thiếu niên, khí dần đẩy lên cao trào.

 

Khu chung cư cây xanh , Chu Chỉ xích đu bên bồn hoa ngẩng đầu bầu trời .

 

Mặt trăng ẩn trong đám mây nào, còn thì càng thưa thớt.

 

Đều là cùng một bầu trời, ở trường học rõ ràng cô thấy cả một dải ngân hà rực rỡ.

 

Rời khỏi trường học ngược còn thấy bầu trời đêm đẽ nữa.

 

Điện thoại trong túi rung lên, phát tiếng động.

 

—— Ong ong.

 

——————————

 

Xin mạn phép hỏi một câu yếu ớt, độc giả mới nào hai tập ?

 

 

Loading...