Ngọt Ngào
Từ Nghiêu: " điên mất!?"
Quý ca sống nữa ? Mau mở mắt !
John: "C.h.ế.t tiệt!?"
Bạn gái của Từ Nghiêu dám trêu chọc Quý Huyền Tự!
Giới Hoa loạn đến thế !
Phòng bao yên tĩnh, đến cả tiếng hít thở cũng thể thấy.
Châu Chỉ động đậy, cô vẫn giữ tư thế cúi , chằm chằm Quý Huyền Tự.
Trong lòng cảm thấy buồn .
Ít nhất cũng là một vị hôn phu giữ trong sạch.
Quý Huyền Tự mở mắt, trong đôi mắt đen láy tràn đầy sự khó chịu và lạnh lùng, nhưng khi rõ khuôn mặt của mặt thì đột ngột biến thành kinh ngạc.
Cơ thể đang thả lỏng đột nhiên căng cứng, chợt thẳng dậy,
"Châu... Châu Châu!"
Châu Chỉ cong môi: "Quý tổng oai phong quá nhỉ."
Đáy mắt Quý Huyền Tự đầy vẻ hoảng loạn, nhưng khóe môi kìm cong lên: "Anh cứ nghĩ... Châu Châu, em đến!?".
"Anh ý hoan nghênh em."
"Là... quá bất ngờ, quá ngạc nhiên!"
"Vậy nên lâu nay trả lời tin nhắn của là vì đang máy bay !"
"Mệt , gọi điện báo cho , sẽ sân bay đón em..."
"Lẽ về nước đón em mới đúng."
Quý Huyền Tự nhất thời nên câu nào .
Nhất thời nên bày tỏ cảm xúc nào .
Châu Chỉ nhẹ nhàng hít một .
Quý Huyền Tự quen thuộc trở .
Giống như những tin nhắn 99+ trong điện thoại.
Thật sự nhiều lời, dồn dập.
Ánh mắt Quý Huyền Tự rời khỏi gương mặt quen thuộc mặt dù chỉ một khắc, điếu xì gà kẹp tay rơi xuống đất, nóng lòng nắm lấy tay Châu Chỉ.
Nắm chặt trong lòng bàn tay.
Đây là mơ, là thật.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/hon-trom-thanh-mai-thieu-nien-ngang-nguoc-khom-lung-nhe-nhang-do-danh/chuong-4.html.]
Nhìn đôi mắt hoa đào long lanh , trái tim đang đập loạn của Quý Huyền Tự dần dần bình tĩnh .
Mèo Dịch Truyện
Như cơn mưa rào hạn hán kéo dài, mệt mỏi, phiền muộn, hung hăng, bất mãn đều dòng suối xuân chảy xiết cuốn trôi, còn dấu vết.
Quý Huyền Tự im lặng, những lời vô nghĩa của chấm dứt.
Khi , giọng điệu chuyên chú nghiêm túc: "Thật sự nhớ em, Châu Châu."
Ngày đêm nhung nhớ.
Cho nên ai thể hiểu cảm giác khoái lạc khi bất ngờ niềm vui bao trùm.
Có lẽ ánh mắt của đàn ông quá mức chuyên chú, thậm chí còn đỏ hoe, Châu Chỉ ngừng ý định trêu chọc .
Cô thuận theo lực kéo của Quý Huyền Tự, nghiêng lên đùi .
Eo thon vòng tay ôm lấy, cách một lớp vải mỏng, nóng bỏng đến kinh ngạc.
"Em cũng nhớ ."
Tay Châu Chỉ đặt lên đỉnh đầu Quý Huyền Tự, nhẹ nhàng vỗ vỗ, đầy vẻ an ủi.
Quý Huyền Tự ôm chặt cô gái trong lòng, nhưng đột nhiên đặt cô xuống ghế sofa.
Anh dậy, mấy bước mở tung cửa sổ lớn nhất phòng, giơ tay hiệu dập tắt tàn thuốc.
Không khí lưu thông, trở nên trong lành.
Quý Huyền Tự vỗ vỗ tay, ở cửa sổ đón gió, tản mùi t.h.u.ố.c lá .
Anh chút phiền muộn.
Biết Châu Chỉ sẽ đến, đụng đến một giọt rượu một điếu thuốc.
Từ Nghiêu thở phào nhẹ nhõm, dậy, nghênh ngang bên cạnh John, cảm thấy sống lưng của thể thẳng .
"Giới thiệu một chút."
"Đây là vị hôn thê của Quý ca."
Lời dứt, phát hiện ánh mắt của John trở nên ý vị thâm trường hơn.
Từ Nghiêu: " ! Không bạn gái ! Không liên quan gì đến cả!"
“Chị Chu và Quý trời sinh một cặp, thanh mai trúc mã!”
John câu câu mất, tóm là gật đầu hưởng ứng cho phép.
Không khí bắt đầu trở nên hòa hợp.
Không ít ánh mắt dò xét đổ dồn lên Chu Chỉ, tò mò, tìm hiểu.
Tình thế gần như yên bình nhanh chóng phá vỡ.
Khi Tống Quân một nữa ngẩng đầu khỏi chốn dịu dàng, bất chấp la lớn.
— “Đến đây! Mấy mẫu nam gọi hết , đến đây!”