Hôn trộm thanh mai! Thiếu niên ngang ngược khom lưng nhẹ nhàng dỗ dành) - Chương 31:: Sữa
Cập nhật lúc: 2025-10-18 12:34:07
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Mẹ là một điên, đây là sự thật khách quan, bao giờ phủ nhận."
"Gần mực thì đen, gần đèn thì sáng, học sinh lớp 12 thì nên dồn hết sức lực việc học."
"Chu Chỉ, nghĩ ?"
Trần Chính Thanh bình tĩnh chằm chằm mắt Chu Chỉ, giọng điệu nhàn nhạt, như đang hỏi để xác nhận.
dường như sớm đoán Chu Chỉ sẽ đồng tình với quan điểm của .
Chu Chỉ: "...Vào học ."
Cô quen thuộc với Trần Chính Thanh, những lời bất nhất, thật khó hiểu.
Giáo viên Toán ôm theo tập bài kiểm tra, bước lên bục giảng đúng lúc chuông báo tự học tối vang lên.
Đêm khuya mờ mịt, tòa nhà dạy học thắp lên những ngọn đèn hy vọng.
Chờ đến khi ba tiết tự học tối kết thúc, ánh lấp lánh, như dải ngân hà điểm xuyết, ảo diệu như trong mơ.
"Anh Tự, bàn sách gì thế?" Từ Nghiêu theo dòng đến bên cạnh Quý Huyền Tự, tiện tay cầm lấy cuốn sách lòe loẹt bàn trai.
Vốn dĩ chỉ là một hành động tùy tiện, nhưng khi thấy những chữ bìa sách, sững sờ.
——《Hoa khôi Thanh thuần Yêu 》.
Trời ơi...
Từ Nghiêu khó khăn nuốt nước bọt, Quý Huyền Tự với ánh mắt đầy ẩn ý.
"Anh Tự, cũng thích loại sách ?"
Công tử nhà giàu cũng mấy cái ảo tưởng kiểu ?
Quý Huyền Tự khẽ co ngón tay, sắc mặt đổi, giọng vẫn điềm tĩnh: "Nghiên cứu một chút."
Nói một cách tùy tiện, cứ như thể thứ Từ Nghiêu đang cầm trong tay là cuốn tiểu thuyết vớ vẩn nào đó.
Mà là tài liệu học tập.
Quý Huyền Tự tắt đèn cửa , Từ Nghiêu lập tức xích gần, với giọng điệu đầy tâm tình.
"Anh Tự, cái kiểu 'học bá thích đại ca trường' gì đó, đúng là quá lên mà."
"Người cuốn sách chắc học cấp ba bao giờ nhỉ."
"Nghiên cứu loại sách , đúng là nhục IQ mà."
Từ Nghiêu một cách sảng khoái, tự cho sắp trưởng thành, coi như nửa lớn .
Loại truyện ấu trĩ và viển vông , chẳng thèm để mắt.
Tưởng Lệ Lệ từ cửa bước , ngang qua hai , lọt từng câu từng chữ Từ Nghiêu .
Tâm tư con gái luôn tinh tế và cẩn trọng.
Chỉ dựa suy diễn, mặt Tưởng Lệ Lệ hiện lên nụ đầy ẩn ý.
Quý Huyền Tự khẽ nghiến răng, còn gì, ánh mắt chợt dừng trong phòng học lớp Hai.
Người về cơ bản hết.
đèn vẫn sáng trưng, hai ở hàng đầu tiên gần .
"Cảm ơn , Chu Chỉ." Trần Chính Thanh lấy từ trong ngăn bàn một chai sữa tươi, đưa cho Chu Chỉ.
Đề nâng cao của bài kiểm tra nhỏ tối nay, quả thật là cách giải của Chu Chỉ tiện lợi hơn.
Chu Chỉ lắc đầu, dậy: "Không gì."
Giảng bài thôi mà, chỉ là chuyện nhỏ.
Tất cả các bài toán, chỉ khi tự giảng mới coi là thật sự hiểu.
Chỉ là khi dậy rời , cô vặn đối mặt với Quý Huyền Tự đang ở cửa .
Chàng trai trong bóng tối, ánh đèn trong lớp chỉ đủ chiếu sáng chân , rõ biểu cảm.
rõ tiếng lạnh đầy ẩn ý.
Bất chợt nhớ đến tối qua.
Quá khứ và hiện tại chồng chéo lên , tạo nên hình ảnh trai mà cô vẫn luôn quen thuộc.
Chu Chỉ lên tiếng: "Quý..."
Hai bóng ở cửa sớm biến mất.
"Đi cùng ? Bạn học Chu." Trần Chính Thanh dọn dẹp xong dậy, về phía Chu Chỉ.
Chu Chỉ: "Không cần."
Quý Huyền Tự nhanh, ánh đèn mờ ảo rõ ràng, che giấu cảm xúc bực bội của .
Ngay cả Từ Nghiêu, lẽo đẽo theo Quý Huyền Tự lải nhải suốt quãng đường cũng hề nhận .
Cho đến khi Quý Huyền Tự chậm , cất lời: "Bây giờ bắt đầu học còn kịp ?"
Từ Nghiêu: "Hả?"
Cậu hình như lầm .
Bây giờ bắt đầu học ?
Từ Nghiêu: "Bạn ơi, đây là lớp 12 mà..."
"Bây giờ mà hỏi câu thì chỉ thể , Anh Tự, chúc thành công nhé."
Làm gì nhiều học sinh dốt mà lật ngược tình thế như .
Còn đầy ba trăm ngày, mấy chục cuốn sách, cho dù Văn Khúc Tinh hạ phàm cũng chẳng học nổi Lý Hóa .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/hon-trom-thanh-mai-thieu-nien-ngang-nguoc-khom-lung-nhe-nhang-do-danh/chuong-31-sua.html.]
Cậu thấy Anh Tự là do mấy cuốn tiểu thuyết kiểu đó nên hỏng cả não .
Quý Huyền Tự bực , thở hắt một tiếng.
Cười cho qua.
Nỗi bực bội trong lòng vốn dĩ đến một cách đột ngột, như thể dồn nén một cục tức, chỗ để trút bỏ.
Bạn nhất ư?
Lời của thiếu nữ tối qua trở nên rõ ràng trong đầu .
Chẳng ai bạn nhất.
Không chỉ là hỏi bài thôi ?
Những bài khác thì cũng , những bài khác thì vẫn .
Thậm chí còn nhiều cơ hội hơn.
Tâm trạng hình như đột nhiên trở nên bình tĩnh, thậm chí còn chút mong đợi thầm kín.
Vậy nên...
Tối nay về bài kiểm tra toán ?
Sáng hôm , buổi tự học sớm, Tống Quân ôm hai thùng sữa tươi lớp, lớn tiếng rao: "Anh Quý mời lớp chúng uống sữa !"
"Mỗi một chai, ai cũng phần."
Trong tiếng hò reo, ít nhận sữa.
Đối với việc một công tử bột tự dưng nổi hứng việc thiện, uống thì phí, ai từ chối sữa miễn phí chứ.
Chu Chỉ siết chặt chai sữa tươi trong tay, khóe miệng khẽ cong lên.
Tranh thủ lúc học, cô cầm sữa khỏi lớp.
Trần Chính Thanh bóng lưng Chu Chỉ, nhíu mày, định dậy thì Tống Quân xán gần.
"Học bá!"
"Anh Quý nhà chúng là gửi hai chai." Tống Quân đặt hai chai sữa lên bàn Trần Chính Thanh.
Thêm chai sữa Chu Chỉ từ chối tối qua, ba chai sữa xếp ngay ngắn bàn.
Tống Quân rời , chào hỏi tiếp theo.
Ánh mắt Trần Chính Thanh rơi xuống chai sữa, phức tạp và nén nhịn.
Bàn tay giấu chiếc áo đồng phục bạc màu nắm chặt thành quyền.
Mèo Dịch Truyện
Anh cảm thấy đó là sự sỉ nhục.
Những xung quanh nhiệt tình bàn tán về Quý Huyền Tự, cái kẻ mà trong mắt là một tên phế vật ngu xuẩn và vô lễ.
Anh hiểu, loại ích gì cho xã hội?
Trần Chính Thanh khẩy một tiếng, mở hộp sữa, đổ miệng.
Chất lỏng lạnh buốt trôi xuống cổ họng, cả đều thấy lạnh lẽo.
Sớm muộn gì cũng sẽ đổi cái xã hội chỉ tiền .
Dù bước từ vùng núi, dù là một điên mắc bệnh tâm thần.
Anh vẫn là học sinh xuất sắc nhất trường.
Tương lai nhất định sẽ tạo dựng nên một vùng trời.
Ở khúc cua hành lang, Chu Chỉ thấy Quý Huyền Tự.
Thiếu niên bên lan can, gió nhẹ thổi qua, mái tóc ánh bạc khẽ lay động, như thể ánh nắng cũng quỹ đạo riêng.
Chu Chỉ siết chặt chai sữa tươi trong tay, bước lên.
"Quý Huyền Tự."
"Cảm ơn sữa của ."
Giọng của thiếu nữ nhẹ, tựa như làn gió xuân vô hình, nhưng vẫn xuyên qua tai Quý Huyền Tự.
Anh , theo thói quen châm biếm: "Đằng nào cũng thích uống, gì mà cảm ơn."
Trong lòng Chu Chỉ chút gợn sóng.
Thái độ như thế , từ khi gặp , cô quá nhiều .
Những lời châm chọc là vỏ bọc giả tạo, chỉ là khoác lác mà thôi.
Quý Huyền Tự: "Xin ."
Lời nối tiếp nhanh, để trống cho Chu Chỉ lên tiếng.
Thiếu niên đưa tay vuốt mái tóc lòa xòa trán, quầng mắt thâm quầng, toát lên vẻ chán nản khôn tả.
Anh cố ý những lời đó.
Anh chỉ là...
Sâu thẳm trong lòng vẫn còn nỗi cam lòng khó thành lời.
Về ba năm , và cả ba năm .
————
Ghi chú của tác giả:
xin thề một nữa, thành tích của nam chính sẽ lật ngược tình thế ( cũng từng là học sinh cấp ba, nếu mà lật ngược thì sẽ là đầu tiên bùng nổ).