Hôn trộm thanh mai! Thiếu niên ngang ngược khom lưng nhẹ nhàng dỗ dành) - Chương 29: ---

Cập nhật lúc: 2025-10-18 12:34:05
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Ánh sáng

 

Thật đúng là tình thế xoay chuyển bất ngờ.

 

Khi Chu Chỉ bất ngờ câu , trái tim treo lơ lửng của ít cuối cùng cũng tan nát.

 

Mẹ kiếp!

 

Chuyện thể cho qua ?

 

Nhẹ nhàng bỏ qua ?!

 

Ngay cả Quý Huyền Tự, khi ngẩng đầu Chu Chỉ, vẻ mặt cũng ngạc nhiên, một lúc khóe môi cong lên một cách khó hiểu : "Con ch.ó chắc chắn ?"

 

Nếu hiểu Chu Chỉ, thể nghi ngờ cô giả vờ say để cố ý xem trò của .

 

Chu Chỉ gật đầu, khi đôi mắt cong cong, toát từng sợi ngọt ngào: "Đừng chơi nổi nha, Đông Đông."

 

Đông Đông.

 

Hai chữ lạnh lẽo, từ miệng cô thốt kèm với hương hoa xuân nở rộ, bao bọc cả trái tim .

 

Đã lâu ai gọi như .

 

Quý Huyền Tự nụ mặt cô gái cho lóa mắt, kể từ khi trùng phùng, đây là đầu tiên thấy Chu Chỉ như .

 

Chân thật, rạng rỡ, hề gánh nặng.

 

Bàn tay Quý Huyền Tự đặt đầu gối vô thức siết chặt, đốt ngón tay trắng bệch nhô .

 

Trong mấy chục giây im lặng , những khác bàn , đều thấy những cảm xúc khác gương mặt đối diện.

 

Tạ Tịnh Văn gần nhất đến nỗi dám thở mạnh.

 

kéo Chu Chỉ, bảo cô đừng quá.

Mèo Dịch Truyện

 

Mấy năm nay Quý Huyền Tự tính tình ương ngạnh, tiếng đồn xa, ngày thường họ thấy còn ước gì vòng.

 

Việc bắt đại ca trường học tiếng ch.ó sủa vẫn quá táo bạo .

 

Giữa sự im lặng, sóng ngầm cuộn trào, Cố Uyển thực sự chịu nổi những ánh mắt dò xét cả công khai lẫn bí mật đang dán chặt , như khoét một cái lỗ .

 

"Chu đồng học, đủ đó."

 

"Yêu cầu quá tổn thương lòng tự trọng khác."

 

Cố Uyển khẽ chạm mũi, phá vỡ sự im lặng ngượng ngùng , bộ sự chú ý dồn khuôn mặt Quý Huyền Tự.

 

Chu Chỉ đưa yêu cầu khó chịu và khó khác như , Quý Huyền Tự sẽ nghĩ gì?

 

Cố Uyển chút mong đợi, cô mong đợi Quý Huyền Tự sẽ tức giận, bỏ và mắng Chu Chỉ điều.

 

So với đó, cô , mặt giải vây cho Quý Huyền Tự, sẽ trông thật thấu hiểu.

 

Khi Cố Uyển chuyện, giọng điệu nhẹ nhàng và hòa nhã, chợt toát lên vẻ nắm chắc phần thắng, thần sắc trở như ban đầu, bày tư thái kiêu ngạo.

 

Chu Chỉ đặt tay lên ghế, cúi , cất tiếng lớn: "Cố đồng học cô đúng là vô vị mất hứng."

 

"Cô!" Mặt Cố Uyển trắng bệch tái xanh.

 

Lời thốt như một chiếc boomerang đ.â.m ngược , càng khiến cô cảm thấy sỉ nhục.

 

là Chu Chỉ!

 

Chu Chỉ , ngay đó cúi đầu ghé sát tai Quý Huyền Tự: "Gâu gâu gâu."

 

Trong lòng cô là một niềm sảng khoái hiếm .

 

Thực cô mới là khao khát sự náo nhiệt nhất, sự cô đơn bao bọc cô quá lâu, nơi nào để trút bỏ.

 

Có lẽ vì Quý Huyền Tự ở đây, cô dường như tìm niềm vui thuở , dù cho phần lớn những trong phòng bao hôm nay đều ý đồ .

 

Ngày xưa...

 

Chu Chỉ nheo mắt , những hình ảnh mơ hồ nhanh chóng lướ qua, sự náo nhiệt và niềm vui ồn ào vang vọng trong tâm trí.

 

ít khi hoài niệm quá khứ.

 

Không .

 

Mà là dám.

 

Quý Huyền Tự đầu Chu Chỉ, cách quá gần, rõ hàng mi cong vút của cô gái, nhịp thở chậm nửa nhịp.

 

Đôi mắt sáng lấp lánh men say, kéo theo cả men say của .

 

"Gâu gâu gâu."

 

Quý Huyền Tự khẽ mở đôi môi mỏng, giọng lạnh lùng thốt ba chữ , đó là lời đáp Chu Chỉ.

 

Chu Chỉ .

 

Quý Huyền Tự biểu cảm đầu trai mặt trắng bệch.

 

Chàng trai khó khăn hít một , mở miệng mấy nhưng thành lời.

 

Quý Huyền Tự lên tiếng: "Được ?"

 

Giọng đột ngột lạnh lùng hề ý hỏi han.

 

Chàng trai lùi nửa bước, trong lúc căng thẳng, bật tiếng "Gâu" một tiếng.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/hon-trom-thanh-mai-thieu-nien-ngang-nguoc-khom-lung-nhe-nhang-do-danh/chuong-29.html.]

Tiếng rộ lên đột ngột xua tan bầu khí kỳ lạ.

 

Trò chơi tiếp tục.

 

Cố Uyển chỉ cảm thấy lạnh lẽo, cô còn chú ý đến trò chơi mắt nữa.

 

Trong phòng bao mười mấy , mười mấy cái miệng, về trường cô sẽ những lời đồn đại như thế nào, cô thể tưởng tượng nổi.

 

Không chỉ ...

 

Cố Uyển thậm chí còn cảm thấy ngay lúc , những ánh mắt lướt qua cô đều chứa đầy sự chế giễu.

 

Những gì cô đêm nay, chẳng khác nào một kẻ hề.

 

Ngược , Lương Mộc Dã, khi Quý Huyền Tự đến, tâm trạng hơn nhiều, vui vẻ khi thấy những kẻ bợ đỡ chịu lép vế.

 

Kể từ khi họ bắt đầu lên kế hoạch nhắm Chu Chỉ, Lương Mộc Dã chờ đợi khoảnh khắc .

 

Một buổi khai mạc náo nhiệt, đến cuối cùng đều biến thành những nụ gượng gạo.

 

Khi đề nghị giải tán, tất cả đều thở phào nhẹ nhõm.

 

Chu Chỉ vỗ vai Quý Huyền Tự, trai đang tựa lưng ghế liền dậy rời .

 

Một căn phòng quen .

 

Nếu Chu Chỉ ở đây, cũng sẽ kiên nhẫn lâu đến .

 

“Tạm biệt!” Chu Chỉ nắm lấy vạt áo Quý Huyền Tự, đầu nở nụ với Tạ Tịnh Văn, giọng trong trẻo, tựa như viên đá lạnh rơi siro, tan chảy ngọt ngào.

 

Tạ Tịnh Văn vẫy tay, mặt vẫn còn kinh ngạc.

 

Chu Chỉ tối nay khác biệt, gần như lật đổ nhận thức của cô.

 

Trong khoảnh khắc ngẩn , chỉ một Tạ Tịnh Văn.

 

Tim Quý Huyền Tự đột nhiên ngừng đập, đó đập mạnh mẽ.

 

Anh Chu Chỉ, khẽ siết ngón tay, ánh mắt dừng bàn tay cô gái đang nắm lấy tay .

 

May mắn đến sớm, lúc mới cảm nhận .

 

Ngẩng đầu lên nữa, vặn đối diện với đôi mắt Chu Chỉ.

 

Rất , cũng sáng.

 

Chính chút ánh sáng từng xua bụi trần và bóng tối trong quá khứ của .

 

"Đi thôi." Khi Quý Huyền Tự , khóe miệng nhếch lên.

 

Hai từ cũng đủ để phác họa tâm trạng .

 

Trước khi , Quý Huyền Tự về phía Cố Uyển, đôi mắt đen trầm tối lạnh lẽo, ẩn chứa sự hung dữ.

 

Hai nối gót rời khỏi phòng bao, những còn càng chen chúc ngoài.

 

Những mang lòng lấy lòng Cố Uyển đến dự tiệc đều hối hận xanh cả ruột.

 

Có những chuyện phiếm, còn bằng .

 

Rất nhanh, căn phòng bao vốn náo nhiệt chỉ còn Cố Uyển và Ngô Nhã.

 

Cố Uyển ngay ngắn tại chỗ cũ, một tay siết chặt ly , sắc mặt xanh mét.

 

hiểu!

 

Mối quan hệ lợi ích giữa các gia đình thượng lưu vốn phức tạp, mà Quý Huyền Tự dám khó cô vì một nữ sinh chuyển trường đáng kể như !

 

Ban đầu cô định xem trò của Chu Chỉ.

 

Giờ đây cô trở thành trò lớn nhất!

 

"Chị Uyển, đừng tức giận."

 

Ngô Nhã hít sâu một , cẩn thận bước về phía Cố Uyển.

 

"Cút!"

 

Ngay giây đó, ly rượu trong tay Cố Uyển ném thẳng vai Ngô Nhã, đó rơi xuống đất phát tiếng vỡ tan loảng xoảng, vỡ thành từng mảnh thủy tinh.

 

Cố Uyển đập tan tất cả những gì bên cạnh .

 

bao giờ khác xem thường đến thế, bẽ bàng đến mức tìm một cái lỗ mà chui xuống.

 

Cái khuôn mặt giả tạo của Chu Chỉ.

 

Cả Cố Dương nữa!

 

Chỉ cần nghĩ đến giọng điệu dửng dưng nhưng đắc ý của , cô thấy ghê tởm nôn .

 

Ngô Nhã ôm vai, gì, lặng lẽ rời khỏi phòng bao.

 

Nỗi nhục nhã lan tràn trong lòng, một thứ gì đó đè nén xuống.

 

Mơ màng rời , rẽ ở góc rẽ gặp Trịnh Vân Khinh và Lương Mộc Dã đang cãi vã giằng co.

 

Ánh mắt ba giao , nhanh chóng rời .

 

Ngô Nhã hít sâu một .

 

Con đường phía tối tăm vô vọng, cô luôn dừng ở đây.

 

 

Loading...