Hôn trộm thanh mai! Thiếu niên ngang ngược khom lưng nhẹ nhàng dỗ dành) - Chương 27: ---
Cập nhật lúc: 2025-10-18 12:34:03
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đông Đông
Trong căn phòng tối mờ, rèm cửa sổ hắt chút ánh sáng neon lấp lánh, sự phồn hoa náo nhiệt của thành phố luôn hiển hiện rõ ràng hơn ban đêm.
Thiếu niên nửa tựa đầu giường, trầm mặc hòa bóng tối.
Hôm qua khi khỏi văn phòng, liền trực tiếp trèo tường quán bar.
Cơn say tan hết, nhưng nỗi bực dọc trong lòng vẫn như chực trào .
Chu Chỉ...
Quý Huyền Tự thầm gọi hai chữ trong lòng, nụ mỉa mai khóe môi thể nào che giấu.
Anh từng nghĩ cô sẽ biến mất khỏi cuộc đời , giống như bây giờ cũng từng nghĩ cuộc hội ngộ chờ đợi bấy lâu đáng hổ và xa lạ đến .
Cái tên đổi, cách xưng hô xa cách, tính cách khác biệt...
Cùng với những thông tin thể tra cứu, những cuộc điện thoại thể gọi trong suốt ba năm qua.
Thực ngay từ đầu gặp mặt, xông lên chất vấn.
hỏi gì đây?
Trong chốc lát, nghĩ , hiểu nổi, nhưng sợ hãi, sợ hãi rằng sẽ như lời cô ba năm , từ nay về đường ai nấy , còn gì để .
Trốn tránh.
Đó là suy nghĩ duy nhất của .
Trong bóng tối, vang lên vài tiếng khẽ đầy ẩn ý, đột ngột tiếng chuông điện thoại chói tai cắt ngang.
Quý Huyền Tự máy, bật đèn ngoài.
Nước lạnh tạt mặt, lặp lặp nhiều .
Dường như chỉ như mới thể dập tắt nỗi chua xót luẩn quẩn trong lòng, tiếng nước dần nhỏ .
Quý Huyền Tự trong gương với vẻ mặt vô cảm.
Thực tế, trốn tránh chẳng ích gì, hiện tại là kết quả tồi tệ nhất .
Ba năm .
Đã từng nghĩ, từng nhớ, dĩ nhiên cũng từng oán hận.
“Đừng tự hạ thấp .”
Quý Huyền Tự lên tiếng, giọng khàn vang vọng.
Anh trở thành một con ch.ó chỉ cần cho một chút ngon ngọt liền đắc ý quên , vẫy đuôi van xin.
Tiếng chuông điện thoại bên giường vang lên.
Liên tục ngừng, cứ như thể đến già cũng chịu ngừng.
Thiếu niên khẽ mắng thầm, bước nhanh đến bên giường, giọng đầy khó chịu và bực bội.
"Alo!"
"Đông Đông!"
Hai giọng vang lên gần như cùng lúc.
Trái tim đang đập của Quý Huyền Tự đột nhiên ngừng , các ngón tay dần siết chặt, đốt xương trắng bệch.
"Em đang ở Winelive, thể đến đón em ?"
Dưới ánh mắt của hơn chục , Chu Chỉ mở miệng hỏi.
Đầu dây bên chìm im lặng lâu.
Sau đó đợi Chu Chỉ thêm lời nào, cúp máy.
"Học bá, bạn đáng tin cậy gì cả."
"Cái thời mà ai gọi là Đông Đông chứ! Cái tên quê mùa thế......"
"Cúp máy nhanh ."
Sau một hồi im lặng, lên tiếng trêu chọc, giọng điệu khỏi mang theo vài phần mỉa mai.
Điện thoại gọi ba mới bắt máy.
Không gì cúp.
Đây đúng là nể mặt.
Thì ngay cả mỹ nữ như Chu Chỉ cũng lúc lòng .
Cố Uyển khẽ lắc ly rượu trong tay, giọng điệu đầy ẩn ý: "Xem quan hệ cũng chẳng cả."
Như là nhất, lỡ như thật sự đến đón, tối nay sẽ phiền phức hơn nhiều.
Cô gọi vài tên côn đồ, đang ở phòng đối diện.
Nếu Chu Chỉ lời khuyên, thì chỉ thể hù dọa một chút, tiện thể chụp vài tấm ảnh để uy hiếp.
Đối phó với loại cứ bám riết tha như , nên dùng chút thủ đoạn.
Chu Chỉ ngửa cổ uống rượu, sửa lời Cố Uyển: "Quan hệ ."
Đôi mắt thiếu nữ mở to, hàng mi khẽ run rẩy, khi về phía Cố Uyển, mặt hiện rõ vẻ nghiêm túc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/hon-trom-thanh-mai-thieu-nien-ngang-nguoc-khom-lung-nhe-nhang-do-danh/chuong-27.html.]
Cố Uyển chế giễu: "Trong mắt , chẳng lẽ vài câu coi là quan hệ , đại học bá?"
Cứ nghĩ Quý Huyền Tự chịu để ý đến cô , hai liền coi là bạn bè ?
Thật nực .
Chu Chỉ , lẽ tự cho là trung tâm.
Ý của Cố Uyển rõ ràng, vì xung quanh vang lên một tràng ồ.
Gia tộc họ Quý loại mèo ch.ó nào cũng thể bám víu .
Ngô Nhã lùi về .
Ánh mắt khinh thường, coi rẻ rành rành trong mắt những bàn luôn đ.â.m sâu trái tim cô, khiến cô cảm thấy vô cớ tức giận.
Mặc dù nhắm đến cô, nhưng cô vẫn thích môi trường .
"Ngày thường vẻ thanh cao, chẳng lẽ lưng kẻ bợ đỡ cho khác , học bá?" Nam sinh gần nhất nở nụ bỉ ổi, ánh mắt đ.á.n.h giá khiến thấy khó chịu.
Tạ Tĩnh Văn nắm lấy tay Chu Chỉ, vẻ mặt khó coi.
Lời khó đến .
còn đợi cô gì, cô gái vốn hiền lành ngoan ngoãn bên cạnh lên tiếng.
"Liếm mày ?"
"Tao thấy mày mới giống chó, đến tiếng cũng ."
Vẫn là giọng thanh lãnh, nhưng khác với mặt nước tĩnh lặng thường ngày, giống như nước mùa xuân tan băng, tứ phía đều là những góc cạnh sắc bén đầy công kích.
Không khí chìm một sự ngưng trệ sâu hơn.
Loại lời mà thể thốt từ miệng Chu Chỉ !?
Làm thể!
"Vãi chưởng..." Tạ Tĩnh Văn nhịn kêu lên một tiếng, ánh mắt Chu Chỉ bỗng trở nên khác lạ.
trong cuộc vẻ gì là bận tâm.
Chu Chỉ xong, đầu nở nụ với Tạ Tĩnh Văn, dậy tiếp tục trò chơi: "Đến lượt tao ."
Chiếc chai dừng lâu bắt đầu xoay chuyển.
Không khí dần trở nên sôi nổi.
Ánh mắt đ.á.n.h giá Chu Chỉ chỉ nhiều hơn chứ ít .
Sắc mặt thiếu nữ ửng hồng, vẫn là vẻ ngoài ngoan ngoãn, nhưng ánh mắt dường như toát chút ánh sáng.
Trông tràn đầy sức sống.
Thật là... say nhẹ.
Nam sinh mắng mặt đỏ bừng, trừng mắt chằm chằm bóng dáng Chu Chỉ, bàn tay giấu bàn siết chặt thành nắm đấm.
Dù thế nào nữa, ngày thường cũng là đối tượng khác tâng bốc, Cố Uyển thì thôi , Chu Chỉ một kẻ học sinh chuyển trường quyền thế mà cũng dám sỉ nhục như .
Nếu tối nay lấy thể diện, mặt mũi sẽ để ở .
Bàn xoay thể điều khiển bằng tay.
Khi đến lượt nữa, lợi dụng ánh đèn mờ ảo che giấu, ấn giữ bàn xoay.
Thế là chai rượu một nữa chỉ Chu Chỉ.
Hành động như , những xung quanh đương nhiên rõ.
ai lên tiếng ngăn cản, dù hóng chuyện thì sợ chuyện lớn, hôm nay họ vốn cũng chỉ thuận theo ý tiểu thư Cố, khó dễ Chu Chỉ.
Nam sinh dậy, lợi dụng ưu thế xuống Chu Chỉ.
Tạ Tĩnh Văn khẽ hít một , ngược Chu Chỉ vẫn giữ vẻ mặt bình thường: "Đại mạo hiểm."
Nam sinh khẩy: "Học bá thích kẻ bợ đỡ, là sủa vài tiếng cho chúng xem nào."
Học ch.ó sủa là chuyện khó, nhưng kết hợp với ngữ cảnh, đây chính là sự sỉ nhục trần trụi.
Chu Chỉ xoa xoa ly rượu trong tay.
Đầu óc cô rối bời, suy nghĩ liên tục phân tán thu về, chằm chằm cái miệng đang đóng mở của nam sinh, cô thực sự nhét chiếc ly miệng .
Nam sinh lên tiếng: "Lần sẽ uống rượu chứ? Học bá chơi nổi ?"
Lại là bầu khí căng thẳng như dây đàn.
Mọi chuyện liên quan đến Chu Chỉ đều như .
Tuy thiếu nữ phần lớn thời gian đều im lặng, nhưng hề yếu đuối, ngược , sự đối phó bình tĩnh càng thể hiện một sự vô sợ hãi khó hiểu.
Nhiều sỉ nhục thất bại, khiến bực bội và khó chịu.
Trong tưởng tượng của họ, kẻ yếu nên sợ hãi, run rẩy, lóc cầu xin.
khi Chu Chỉ cầm ly rượu đột nhiên dậy, nam sinh kiêu ngạo bất giác lùi một bước.
Mặc dù ngay cả chính cũng , cảm giác áp bức đến từ .
Mèo Dịch Truyện
lúc , đột nhiên đẩy cửa bước .