Hôn trộm thanh mai! Thiếu niên ngang ngược khom lưng nhẹ nhàng dỗ dành) - Chương 21: Dâng hoa
Cập nhật lúc: 2025-10-18 12:33:57
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chu Chỉ lễ đài, xuống, một biển đen kịt, vô ánh mắt đổ dồn cô, khiến cô chút choáng váng.
Máy bay lái lơ lửng , những dải ruy băng đầy màu sắc bay lượn tứ phía.
Tay Chu Chỉ cầm bản thảo, khẽ siết chặt, trong lòng bỗng dâng lên một cảm giác căng thẳng hưng phấn khó tả.
Cô nhát sân khấu, nhưng giờ phút , cô dường như đồng cảm với tất cả .
"...Dù đường chông gai, lối hiểm trở, chúng vẫn sẽ dũng cảm tiến bước......"
"...Dẫu Thái Hành tuyết phủ, Thục đạo núi liền, chúng vẫn sẽ căng buồm vượt sóng......"
"......"
" xin thề với danh nghĩa tuổi trẻ: Giương buồm lèo lái, dũng mãnh tranh đấu, hãy lớp 12 chúng , khí thế ngất trời."
Giọng của cô gái hề hùng hồn, đừng là lên bổng xuống trầm, nhưng như dòng suối nhỏ hòa biển lớn, nhấn chìm và thấm đẫm tất cả .
Một khi liên kết những lời với chính , dòng m.á.u sôi sục khó mà nguội lạnh.
Lớp 12 quyết định vận mệnh, lớp 12 đảo ngược vận mệnh, phấn đấu ba trăm ngày.
Đây là tuyên thệ tập thể đầu tiên của họ.
Mèo Dịch Truyện
Những cánh tay giơ cao, những lời thề xé lòng.
Ngay cả Chu Chỉ cũng cảm thấy lòng dâng lên từng đợt sóng, cô thể thấy khuôn mặt đỏ bừng của các bạn học phía , cũng rưng rưng khóe mắt.
Giờ phút , bên cạnh cô dường như tràn ngập những đồng hành.
Tiếng tuyên thệ vang vọng khắp quảng trường, mãi tan, cho đến khi hiệu trưởng phát biểu, công bố danh sách những đạt giải đặc biệt.
Chu Chỉ vẫn sân khấu xuống, những câu chuyện về cô bắt đầu lan truyền trong đám đông.
Tiếng khen ngợi và ngưỡng mộ ngừng.
Cố Uyển sắc mặt khó coi, cô ngẩng đầu, chằm chằm mặt Chu Chỉ, khẽ hừ lạnh một tiếng.
Có gì mà khen chứ.
Học giỏi thì gì.
Có học giỏi đến mấy, cũng thuê cho tập đoàn Cố thị của bọn họ thôi.
Rốt cuộc gì ho , thật trầm lặng và vô vị, cô căn bản thấy một chút điểm sáng nào ở Chu Chỉ, mà Quý Huyền Tự mê hoặc đến mức cuồng.
Bỗng nhiên, xung quanh vang lên một tràng kinh ngạc, ngay đó là tiếng vỗ tay như sấm dậy, thỉnh thoảng xen lẫn những tiếng hò reo.
Bầu khí dường như từ sự im lặng ban nãy trở nên sôi nổi.
Cố Uyển đầu, liền thấy Quý Huyền Tự ôm hoa dậy từ trong đám đông, ánh mắt của tất cả , về phía lễ đài.
Quý Huyền Tự gì ?
Dâng hoa để kiểm điểm á?
Trường học thể chọn Quý Huyền Tự chuyện chứ, cho dù chọn chăng nữa, thì công việc vô vị mất mặt như thế Quý Huyền Tự thể đồng ý.
Không ai thể ép buộc , trừ khi...
Cố Uyển đầu, cô buộc đ.á.n.h giá Chu Chỉ, thể kiềm chế mà siết chặt nắm đấm.
Không thể tiếp tục như thế nữa.
Cô nghĩ cách giải quyết Chu Chỉ .
Tiếng loa phát thanh xung quanh vẫn đang phát khúc quân hành, âm nhạc sôi nổi và mạnh mẽ khiến trái tim đập rộn ràng.
Ánh mắt Chu Chỉ dừng Quý Huyền Tự.
Chàng trai ôm hoa, trong làn sóng hò reo bước về phía cô.
Những đóa hoa tươi trong tay rực rỡ sắc màu, nở rộ trong gió, như ánh nắng ban mai ấm áp, từng chút một xua tan băng giá.
Đông tàn sắp hết, mong xuân tới.
Chu Chỉ chợt nhận , cô đón lấy bó hoa từ Quý Huyền Tự, giống như vô trong quá khứ.
Những ký ức xám xịt tô điểm, trở nên tươi mới và rực rỡ.
" ở đây, đại diện cho tất cả học sinh yếu kém, xin học hỏi từ đại diện học sinh xuất sắc."
Giọng của Quý Huyền Tự thông qua micro, vang vọng khắp quảng trường trống trải.
"Chu Chỉ, hôm nay quá!"
"Tớ ở suýt nữa thì cảm động đến phát ."
Khi tan họp, Tạ Tịnh Văn xán gần, khuôn mặt vẫn còn ửng đỏ phai.
Cô cảm thấy vẫn đủ cố gắng, giờ đây một cảm giác trách nhiệm gánh vác tương lai.
Chu Chỉ đầu, Tạ Tịnh Văn: "Cảm ơn ."
Không ai ghét lời khen cả.
Không khí đột nhiên im lặng, Tạ Tịnh Văn chẳng bận tâm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/hon-trom-thanh-mai-thieu-nien-ngang-nguoc-khom-lung-nhe-nhang-do-danh/chuong-21-dang-hoa.html.]
Việc Chu Chỉ trầm lặng, cô quen từ lâu.
ngờ sự im lặng, bên cạnh mở miệng: "Bản thảo là do giáo viên chủ nhiệm đưa."
Tạ Tịnh Văn ngớ một lúc: "Cậu định kể chuyện ?"
Lạnh lùng thật.
Triệu Chân Chân bên cạnh đang học thuộc từ vựng tiếng Anh: "...Ha ha ha."
Không cố ý lén, nhưng thật sự buồn .
Tạ Tịnh Văn xán gần hơn: "Chu Chỉ, với Quý Huyền Tự vẻ lắm nhỉ?"
"Lúc nãy hai sân khấu, trông đúng là trai tài gái sắc, trời sinh một cặp."
"Tớ lớp ba , dâng hoa lúc đầu Quý Huyền Tự ."
Lời Tạ Tịnh Văn dứt, ít xung quanh đều nín thở, vểnh tai ngóng.
Hóng chuyện tầm gần, sướng gì bằng.
Câu hỏi mấy hóc búa khó Chu Chỉ.
Thân ?
Chắc là lắm, bọn họ là hàng xóm, chỉ cách một bức tường.
Lớn lên cùng từ bé.
giữa họ ba năm trống rỗng.
Theo dòng , tất cả đều im lặng chờ đợi câu trả lời của Chu Chỉ.
"Chưa từng A Tự nhắc đến bao giờ, Chu Chỉ." Giọng Cố Uyển cùng với cô chen ngang , hề che giấu vẻ khinh miệt của kẻ bề .
Nói xong, đợi phản ứng, cô Tạ Tịnh Văn: "Tạ Tịnh Văn, đừng vấn đề quá hời hợt. A Tự là lịch sự, sân khấu đương nhiên sẽ mất mặt trường học."
Trong giọng điệu của Cố Uyển chứa đầy sự kiêu căng, vẻ vui hiện rõ mặt.
Những tụ tập , đột nhiên cảm thấy vô vị.
Ai cũng Cố Uyển và Quý Huyền Tự là thanh mai trúc mã, nếu Chu Chỉ với Quý Huyền Tự, thì cũng nên với Cố Uyển mới đúng.
Xem chuyện gì ho để hóng nữa .
Ngô Nhã đang khiêng ghế nhanh chóng lướt qua mấy , cô sự thật nên nhúng tay chuyện .
Tạ Tịnh Văn, đầu tiên khơi mào chủ đề , khuôn mặt tràn đầy sự ngượng ngùng.
Cô chỉ tùy tiện buôn chuyện, Cố Uyển như , nâng cao quan điểm, cô gì cho .
Cố Uyển thu hết phản ứng của mắt, cô hài lòng.
Vì thế tiến lên một bước, chắn mặt Chu Chỉ, trầm giọng cảnh cáo: "Học sinh giỏi , tránh xa A Tự của bọn một chút, nhà họ Quý là nơi mèo ch.ó nào cũng thể bám víu ."
Đừng mơ giữa ban ngày.
Cố Uyển hung hăng quá mức, ít tụ tập tản .
Chuyện e là cũng đang ám chỉ họ.
Bảo họ đừng lan truyền những chuyện nên hóng.
Ai cũng là học sinh lớp 12 , dù hiểu chuyện đời, thì cũng bốn chữ " quyền thế".
Chu Chỉ chợt thẳng mắt Cố Uyển, khẽ mở lời: " sẽ suy nghĩ về câu hỏi ."
" và Quý Huyền Tự, ."
Bó hoa trong lòng tươi rói như nhỏ nước, còn tỏa hương thơm ngát, cô dường như ôm trọn cả mùa xuân.
Không mãi mắc kẹt trong cơn ác mộng, cứ mãi lùi bước trốn tránh.
Tình tiết bất ngờ, rốt cuộc thì họ vẫn chuyện để hóng.
Nụ kiêu ngạo của Cố Uyển cứng đờ mặt.
Cô ngờ Chu Chỉ trả lời như , gần như là khiêu khích, mất mặt cô .
Rất nhanh, Cố Uyển điều chỉnh tâm trạng.
Cô và Quý Huyền Tự là thanh mai trúc mã, còn Chu Chỉ chẳng qua chỉ là một học sinh chuyển trường.
Lời ai đáng tin hơn, rõ như ban ngày.
Chỉ là, đợi Cố Uyển mở lời, phía bỗng vang lên một tiếng khẽ.
Uể oải phóng khoáng, âm cuối kéo dài, xen lẫn chút cảm xúc vui vẻ.
Lập tức thu hút ánh mắt của tất cả .
——
Nội dung bài diễn văn lấy từ mạng và một lời thề của trường cấp ba chúng .