Hôn trộm thanh mai! Thiếu niên ngang ngược khom lưng nhẹ nhàng dỗ dành) - Chương 17:: Thư ký Chu có vẻ không được tốt lắm? 1. ---

Cập nhật lúc: 2025-10-18 12:35:37
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Vương Giai Duyệt thất thần về phòng bao, sắc mặt còn khó coi hơn cả gặp ma, ngay lập tức thu hút sự chú ý của .

 

"Lão Vương, chứ?!"

 

Lưu Dao sợ hãi phun cả ngụm rượu , hoảng loạn hỏi.

 

Vương Giai Duyệt lóc nhào lòng Lưu Dao: "Dao ! Tớ sai , tớ với !"

 

Là do cô, một kẻ ngốc, rõ, còn cãi với nạn nhân.

 

Cô đáng c.h.ế.t mà.

 

Những khác , ánh mắt nhanh chóng truyền tải thông tin tám chuyện.

 

Bản Lưu Dao càng lúc càng suy nghĩ điên cuồng.

 

Chiếc bánh kem nhỏ cô để trong tủ lạnh Vương Giai Duyệt ăn vụng ?

 

Hay là tối qua cô chép bài văn của cô?

 

Hay là lén lút dùng mỹ phẩm của cô?

 

C.h.ế.t tiệt, tại nghĩ nguyên nhân chứ.

 

Vương Giai Duyệt gì, chỉ .

 

Lưu Dao gì, chỉ vắt óc suy nghĩ.

 

Những khác: "..."

 

Nhất thời ai dám đùa nữa, sợ ảnh hưởng đến tình chị em sâu sắc của hai .

 

“Giang Hữu, điên thật , một ly rượu mười vạn mà cũng uống?”

 

“Cậu sinh viên đại học bây giờ trường , thể một năm cũng kiếm nổi mười vạn ?”

 

“Cậu là sinh viên của Đại học Kinh Đô thì gì, nhưng tiền mà kiếm, vấn đề về thần kinh ?”

 

Người phục vụ đeo tai thỏ giống bước từ nhà vệ sinh, thấy Giang Hữu bồn rửa tay, nhịn vỗ vai .

 

Giang Hữu dùng sự im lặng để qua loa với đang khuyên .

 

Thiếu niên với đôi mắt phượng dài hẹp, lạnh lẽo, ẩn chứa những cảm xúc sâu sắc và phức tạp phù hợp với lứa tuổi.

 

“Tiểu thư Chu thích thì cứ nhịn một chút , coi như heo gặm một miếng.”

 

“Mấy cô tiểu thư nhà giàu bọn họ, đời sống riêng tư hỗn loạn lắm…”

 

“Ấy ! Cậu buông tay !”

 

Giang Hữu siết chặt vai trai tai thỏ, đến khi đối phương đỏ bừng mặt mới buông , giọng lạnh lùng: “Có quy định, cấm bàn tán về khách.”

 

Chàng trai tai thỏ: “Mẹ kiếp, thần kinh !”

 

“Làm vẻ thanh cao cái gì.”

 

Giang Hữu để ý đến những lời c.h.ử.i rủa phía , khi đẩy cửa phòng riêng nữa, bầu khí bên trong đang sôi nổi.

 

Chu Hạc Tuyết và Tề Trừng gọi N chai rượu .

 

Tề Trừng: “ khổ quá, nhớ năm đó lừa mất hai triệu, bố mặc kệ sống c.h.ế.t, khiến lưu lạc đến Thung lũng Hạnh Phúc!”

 

Chu Hạc Tuyết: “Không, khổ bằng ! chỉ là yêu sớm thôi, đưa sang Hàn Quốc du học, ngày nào cũng ăn cỏ!”

 

Tề Trừng: “Xì, khổ bằng , ăn nhỏ ở Thung lũng Hạnh Phúc tố cáo!”

 

Chu Hạc Tuyết: “ ở Hàn Quốc tên đàn ông tồi lừa tiền!”

 

Tề Trừng: “Mùng một Tết quỳ lạy dì của chỉ vì hai vạn tệ!”

 

Chu Hạc Tuyết: “…Vậy thì khổ hơn một chút.”

 

Hai ôm lóc t.h.ả.m thiết, hồi tưởng về những năm tháng qua, nước mắt tuôn như suối.

 

Khiến những xung quanh chứng kiến nghiến răng nghiến lợi.

 

Du học tùy tiện, lừa hai triệu tùy tiện ư?

 

Đây mà cũng gọi là khổ, những ngày tháng họ trải qua bao năm nay là gì chứ!

 

Mẹ kiếp, cuối cùng thì cũng hiểu tại phản diện hủy diệt thế giới .

 

Giang Hữu sững tại chỗ, hai ôm lóc om sòm, nắm chặt tay.

 

Anh hít thở sâu vài , mới kìm nén cảm xúc đang trào dâng , thì Chu Hạc Tuyết gọi tên .

 

“Giang… ợ, Giang Hữu!”

 

Giang Hữu vội vàng đầu, nhịp thở chậm nửa nhịp.

 

Chu Hạc Tuyết rạng rỡ: “Ợ, dì nhỏ của ! Bảo xin !”

 

ợ ợ… sẽ quấy rầy nữa!”

 

Chu Hạc Tuyết giơ bốn ngón tay thề thốt.

 

Tề Trừng bên cạnh cũng lập tức giơ bốn ngón tay lên, lớn tiếng : “Cái gì!? Dì nhỏ của kết nghĩa em với !?”

 

Khoảng chín giờ tối, cuộc nhậu bên phía Quý Huyền Tự gần như tan.

 

Lý do là Chu Chỉ ngày mai còn dậy sớm, theo sếp để đàm phán hợp tác.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/hon-trom-thanh-mai-thieu-nien-ngang-nguoc-khom-lung-nhe-nhang-do-danh/chuong-17-thu-ky-chu-co-ve-khong-duoc-tot-lam-1.html.]

Làm việc với Tập đoàn Bạc Viễn.

 

Thật trùng hợp, Tập đoàn Bạc Viễn là chi nhánh lớn nhất của Chu thị ở Kinh Đô.

 

“Liên quan đến công nghệ cao và trí tuệ nhân tạo, tưởng Mirari sẽ là lựa chọn hàng đầu của các cô.” Quý Huyền Tự xe phàn nàn với Chu Chỉ.

 

Chu Chỉ: “……”

 

Cô im lặng một lúc mới lên tiếng: “Bây giờ việc ở Quý thị, quyết định của Bạc Viễn liên quan đến .”

 

Quý Huyền Tự nay luôn phân biệt rạch ròi Mirari và các ngành công nghiệp trướng Quý thị.

 

Mặc dù Quý thị thể sẽ rơi tay , nhưng ít nhất bây giờ, dựa chính để tạo thành tích chứng minh cho Quý Sâm thấy.

 

“Lão già đó họp sớm quá, ảnh hưởng đến Chu Chu nghỉ ngơi, đáng mắng!” Quý Huyền Tự cứ nhất định vươn tay xoa bóp vai cho Chu Chỉ, tiện thể thì thầm mắng Quý Sâm, “Sếp vô lương tâm.”

 

Chu Chỉ đầu , khẽ : “Trẻ con.”

 

Quý Huyền Tự: “Đâu ?”

 

Chu Chỉ: “Nếu quyết định của Bạc Viễn, sẽ chọn hợp tác với Mirari.”

 

Bàn tay đang xoa bóp vai dừng .

 

Rất nhanh, Quý Huyền Tự liền xích gần, ôm Chu Chỉ lòng từ phía , cằm đặt lên vai cô, hai má kề sát , truyền cho ấm của đối phương.

 

Rất nóng.

 

Vòng tay của Quý Huyền Tự luôn nóng bỏng, như lửa đốt tan chảy thứ.

 

“Chu Chu, em là nhất với mà.” Quý Huyền Tự , giọng dịu dàng như pha mật, mềm mại, ngọt ngào và dính dáp.

 

Chu Chỉ nhịn , tay cô khẽ vỗ cánh tay đang siết chặt eo .

 

“Đương nhiên , Quân Việt dù đây cũng chủ yếu về bất động sản.”

 

“Dù mấy năm gần đây liên tục tìm kiếm đột phá, cũng chuyên nghiệp và đáng tin cậy bằng Mirari.”

Mèo Dịch Truyện

 

“Đáng tiếc là danh tiếng trong nước vẫn còn quá nhỏ.”

 

Chu Chỉ nhún vai, giọng điệu bất lực.

 

Nói là , nhưng trong giới ai mà mối quan hệ giữa Mirari và Quý thị.

 

Quý Huyền Tự im lặng một lúc lâu, mới cúi đầu c.ắ.n nhẹ vai cô.

 

Răng cọ qua da thịt cô, đau, nhưng đủ mờ ám.

 

“Chị.”

 

“Em thật lạnh lùng.”

 

Rất nhanh, lời tố cáo bất mãn liền lướt qua tai cô, đợi cô kịp đáp .

 

Người đàn ông lên tiếng trở : “ thích.”

 

Chu Chỉ hít sâu một , nhẹ nhàng c.ắ.n môi.

 

Tiêu .

 

Sao gần đây chồng sắp cưới của cô càng ngày càng lẳng lơ nhỉ?

 

Chu Chỉ đầu , hôn nhẹ lên má Quý Huyền Tự.

 

Không còn cách nào khác, cô cũng thích.

 

Chu Chỉ về ký túc xá, nhưng trong nhóm chat ký túc xá sôi sục .

 

Chỉ hai , nhưng c.h.ử.i như vạn mã quân reo.

 

Vương Giai Duyệt: “Á á á á á! sợ lúc đó nên ghi âm !”

 

Lưu Dao: “Cô quả nhiên ch.ó sửa tật ăn phân!”

 

Chu Chỉ liếc một cái, bình luận gì.

 

Thực cô căn bản cơ hội để bình luận, tốc độ lướt màn hình của Vương Giai Duyệt dạng .

 

Động lực của fan thoát fan lưng cũng dạng .

 

Huống hồ, bên cạnh cô còn một nam yêu tinh.

 

Vừa mới cầm điện thoại lên nắm chặt tay, đang áp sát cô bày tỏ sự bất mãn với vẻ mặt khó chịu.

 

“Chu Chu, chuyện với ai đó?”

 

“Muộn thế , em nên ngủ .”

 

“Còn năm phút nữa là mười giờ, thể xin hôn năm phút .”

 

Chưa đợi Chu Chỉ từ chối, những nụ hôn như mưa trút xuống.

 

Cuối cùng vẫn hôn đủ năm phút.

 

Trước mười giờ, đột nhiên chạy trốn mất dép.

 

Chu Chỉ c.ắ.n răng trong chăn, cố nhịn phát tiếng.

 

Mọi đều là trưởng thành.

 

Quý thiếu gia vẻ trẻ non chút chuyện.

 

 

Loading...