Hôn trộm thanh mai! Thiếu niên ngang ngược khom lưng nhẹ nhàng dỗ dành) - Chương 15: ---
Cập nhật lúc: 2025-10-18 12:33:51
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Gặp bao ngày, bố nuôi 3.
3. Tề Trừng ở bãi đậu xe thì tỉnh rượu gần hết.
"Anh Tề, thật sự xin , vỡ đèn pha của , em đáng c.h.ế.t vạn ."
"Cũng tại đêm tối quá, đường chật hẹp, thêm nữa xe sang em cũng đầu lái, trong lòng thấp thỏm, động tác cứng ngắc."
"Nếu trách thì trách chiếc Bentley đó, đột nhiên phanh gấp, đúng là sát thủ đường phố!"
"Anh Tề, đừng quá tức giận....."
Trịnh Khâm mặt Lưu Dao và những khác còn ưỡn n.g.ự.c thẳng lưng, hận thể hất cằm lên trời, giờ đang cúi gật đầu theo Tề Trừng.
Tự kiểm điểm bản , trách mắng đối phương, an ủi Tề Trừng.
Trong chốc lát, vài câu trôi chảy, tuyệt nhiên nhắc đến chuyện tiền bạc.
Theo thấy, mười mấy vạn mấy chục vạn đối với những phú nhị đại căn bản đáng là gì.
Tề Trừng còn thể vì chút tiền mà trở mặt với ?
Tề Trừng liếc Trịnh Khâm một cái, định mở lời, chợt liếc chiếc xe phía .
Chiếc Bentley đ.â.m một vết lõm ở phía .
Tề Trừng: "Ối! Hai thằng nhà quê mắt cũng ở đây !?"
Anh xem thử, rốt cuộc là nhân vật nào mà thể thích chiếc Cullinan đẽ cấu kết với một kẻ lái Bentley rách nát.
"Biển Kyoto A·0203A?"
"Cái biển xe rách nát gì thế."
Tề Trừng đầu chiếc xe bốn sáu của , lập tức cảm thấy thắng đậm, thể hiểu nổi.
Anh định gặp đôi nam nữ nhà quê đó.
Ai ngờ ngang qua phòng riêng thấy kêu uống một ly rượu mười vạn.
Tề Trừng: "......"
C.h.ế.t tiệt, nổi nữa .
Giọng của Tề Trừng khiến phòng riêng chìm một vòng im lặng mới.
Vô ánh mắt đổ dồn về phía Tề Trừng, vẻ mặt phức tạp.
Chu Hạc Tuyết: "...Đồ thần kinh!"
Nói hươu vượn cái gì !
Trịnh Khâm theo Tề Trừng, thấy Chu Chỉ và Quý Huyền Tự thì hai mắt sáng rỡ, sự hư vinh lập tức trỗi dậy.
Anh theo Tề Thiếu mà!
Chu Chỉ chọn , chắc hẳn bây giờ đang lóc hối hận !
Trịnh Khâm sửa sang áo , ho nhẹ hai tiếng, chuẩn tìm thời cơ thích hợp để khoe khoang mối quan hệ giữa và Tề Trừng.
Tề Trừng: "Đừng mà giữ lời, uống một ngàn vạn thì thành vấn đề."
Chu Hạc Tuyết: ???
Không ít xung quanh hít một lạnh.
Vỏn vẹn một trăm ly, những mặt hôm nay đều thể uống!
Chu Hạc Tuyết: "Anh!"
Cô bé từng thấy nào mặt dày đến thế!
Một ngàn vạn, cô bé nhất thời cũng lấy .
"Cô út! Cô xem kìa!" Chu Hạc Tuyết kéo tay áo Chu Chỉ, nghiến răng nghiến lợi mách tội.
Cô bé cả một bụng lời c.h.ử.i rủa đang nghẹn trong miệng, nhưng vì Chu Chỉ ở đây nên đành nuốt xuống .
Chu Chỉ xoay , nửa tựa vai Quý Huyền Tự, Tề Trừng với nụ như như : "Chào?"
Cô khẽ nâng tay, ngón tay cong, tùy ý chào hỏi.
Tề Trừng: "Bố nuôi!?"
Đã quá lâu gặp Chu Chỉ, trong khoảnh khắc đó, nhớ tên, trong đầu chỉ còn hai chữ .
Thế là buột miệng .
Nụ môi Chu Chỉ biến mất, cô rụt tay , một xung động rời ngay lập tức.
Bao nhiêu năm gặp.
Tề Trừng vẫn tài năng gây khó xử cho khác hề suy giảm.
Bản Tề Trừng nghiến nát răng.
Không ...
Sao thốt một cách trôi chảy như ?
Vậy thể diện của để ?
Trịnh Khâm theo Tề Trừng kinh ngạc c.h.ử.i thề hai tiếng, mắt gần như lồi .
Không ...
Cái gì?
Tề Thiếu gọi Chu Chỉ là gì?
Bố nuôi!
Anh vắt óc suy nghĩ cũng rốt cuộc đây là kiểu "play" quái đản gì, tiền đều chơi "lạ" như ?
Tề Trừng ho nhẹ hai tiếng.
Anh đảo mắt quanh, ở đây quen.
Tề Trừng: "Chị Chu, chị xem cái đầu óc của em , em bậy bạ đó mà."
"Đều tại hôm nay thằng thần kinh lái Bentley đ.â.m xe của em, tức quá hóa hồ đồ , tức quá hóa hồ đồ ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/hon-trom-thanh-mai-thieu-nien-ngang-nguoc-khom-lung-nhe-nhang-do-danh/chuong-15.html.]
Đang cố gắng giữ thể diện.
Anh còn là thiếu niên vì hai vạn tệ mà vứt bỏ lòng tự trọng, nhận cha nữa .
"Tề Thiếu, nếu nhớ nhầm thì—"
"Xe của đ.â.m đuôi xe chứ?"
Quý Huyền Tự đ.á.n.h giá Tề Trừng từ xuống , nhếch môi, mặt mỉm , nhưng giọng điệu lạnh lùng.
Tề Trừng sững sờ, đó hồn: "Quý Huyền... Tổng giám đốc Quý, lâu gặp!"
"Đâm đuôi xe? Đâm đuôi xe gì cơ......"
Tề Trừng hít một lạnh, nụ mặt cứng đờ.
Không chứ chứ.
Quý Huyền Tự là chủ xe Bentley đó chứ!
Cứu mạng!
Thời thế đổi , Quý Huyền Tự giờ đây thể ngang hàng với bố để bàn chuyện hợp tác, còn (Tề Trừng) thì kém hơn hẳn.
!
Đã tự tổng tài, tự mở công ty , cần khiêm tốn đến mức ?
"Ôi chao, mắt như mù! Tổng tài Quý, xin , xe cứ giao cho sửa!"
Tề Trừng xòa, Chu Chỉ và Quý Huyền Tự mà nghiến răng ken két.
Cả đời coi như cặp đôi trẻ nắm trong tay .
Nói thêm cuối!
Có quyền thế thì khoe khoang một chút chứ! C.h.ế.t tiệt!
Còn cái tên Trịnh Khâm !
Ai theo đuổi, theo đuổi Chu Chỉ? Đừng là mượn một chiếc Cullinan, mà ngay cả bản dám theo đuổi Chu Chỉ thì cũng đ.á.n.h gãy chân chứ chơi.
Thật dám nghĩ tới.
Tề Trừng: "Nhà khóa gas, đây, nhất định sẽ mời ăn cơm, nhất định đấy..."
Thật quá hổ.
Cảm giác như ngón chân thể đào ba phòng một khách .
Tề Trừng xoay định , thì Chu Hạc Tuyết đột nhiên thò đầu từ phía Chu Chỉ: " nhớ , !"
"Tề Trừng! Anh là em họ của Tổng tài Tề của tập đoàn Tứ Hải!"
Trong giới công tử nhà giàu, dù quen , thì ít nhiều cũng từng danh.
Tề Trừng: "..."
Biểu cảm mặt sắp giữ nổi nữa .
Trong cái khoảnh khắc khó xử , cần thiết giới thiệu phận của chứ.
Chu Hạc Tuyết: "Trời ạ, nhà còn gas tự nhiên ?"
"Thảm hại thế, trách gì cốt khí uống rượu."
"Anh họ cũng thật , keo kiệt c.h.ế.t !"
Đường đường là thiếu gia nhà họ Tề mà còn dùng gas bình, haizz!
Tề Trừng: "...Haha."
Thôi thì một cái .
Có những sống, nhưng thật c.h.ế.t từ lâu .
Chu Hạc Tuyết: "Thôi , thương , rượu để uống."
Chu Hạc Tuyết nhét chai rượu lòng Tề Trừng.
Mèo Dịch Truyện
Tề Trừng: "..."
Cái mồm c.h.ế.t tiệt, nhanh lên !
Nói nhanh rằng đường đường là thiếu gia nhà họ Tề, thề bán rẻ tôn nghiêm.
một ly mười vạn lận đó!
Chẳng cái còn kiếm tiền nhanh hơn cả việc lừa đảo ở Công viên Giải trí năm xưa !?
Chẳng cái còn tôn nghiêm hơn việc quỳ xuống gọi Chu Chỉ là nghĩa phụ ?
Tề Trừng: " uống!"
Anh hạ quyết tâm, cầm chai rượu thẳng lưng ghế sofa bắt đầu rót.
Không thể trách mất mặt.
Chỉ thể trách bố cứ động một tí là cắt tiền tiêu vặt.
Khiến hình thành thói tham vặt.
Chu Hạc Tuyết ghé sát bên Chu Chỉ thì thầm: "Xem thật sự thảm."
Thậm chí còn t.h.ả.m hơn cả Giang Hựu, bố tù, bệnh nặng.
Chu Chỉ: "...Ừm."
Cô vẫn giữ nguyên câu đó, mỗi một chí hướng, tôn trọng và thấu hiểu.
Quý Huyền Tự khẽ khịt mũi, nhưng khi về phía Chu Chỉ, ánh mắt trở nên dịu dàng: "Chu Chu, còn dự tiệc sinh nhật ?"
"Chúng thôi."
Ánh mắt lướt nhẹ qua Trịnh Khâm đang c.ắ.n chặt môi, mặt mày tái mét, nhưng thần sắc hề gợn sóng.
Mấy kẻ xí vô dụng.
Anh bao giờ để trong lòng.
Dù là Trịnh Khâm hiện tại, Trần Chính Thanh năm đó.