Hôn trộm thanh mai! Thiếu niên ngang ngược khom lưng nhẹ nhàng dỗ dành) - Chương 13: --- Tin đồn

Cập nhật lúc: 2025-10-18 12:33:49
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Lương Mộc Dã còn định gì đó thì chợt thấy Quý Huyền Tự ngang qua từ phía .

 

Thiếu niên một tay đút túi áo khoác đồng phục, vặn đối mắt với .

 

Trong đôi mắt đen láy, hàn ý như hóa thành vật chất.

 

Lương Mộc Dã giật trong lòng, chỉ thấy thiếu niên đầu, qua cửa , thèm liếc lớp họ thêm một nào nữa.

 

Tiếng chuông lớp nhanh chóng vang lên.

 

Chu Chỉ vẫn trở , giáo viên chủ nhiệm cũng xuất hiện.

 

Không giáo viên, lớp Hai chỉ còn tiếng xì xào bàn tán.

 

Không ít vẫn đang nhỏ giọng bàn tán về chuyện .

 

Trong lòng Ngô Nhã bắt đầu hoảng loạn.

 

Không ... rõ ràng chỉ cần lau bàn là , còn mách giáo viên ?

 

Chuyện sẽ xử lý thế nào, cô rõ.

 

Trước đây những khác đều nín nhịn chịu đựng, bao giờ với giáo viên.

 

giống Cố Uyển.

 

Cố Uyển dù thế nào cũng nhà họ Cố chống lưng.

 

Còn cô ...

 

Ngô Nhã chợt khựng , cô thật sự tự tát hai cái.

 

Rốt cuộc là sợ cái gì? Cùng lắm thì mắng, bản kiểm điểm, về nhà tự kiểm điểm thôi.

 

Có gì mà sợ, dù cũng trải qua nhiều .

 

Vài phút , khi tiếng ồn ào đạt đến đỉnh điểm, giáo viên chủ nhiệm xuất hiện.

 

Người phụ nữ trung niên đeo kính gọng đen, toát vẻ nghiêm nghị, ở cửa lớp, cả lớp lập tức im phăng phắc.

 

"Bây giờ, tất cả , dọn dẹp đồ đạc ngoài."

 

"Tiết chúng sẽ sắp xếp chỗ ."

 

Giáo viên chủ nhiệm cầm tay bảng xếp hạng mới , vẫn còn ấm, sắc mặt âm trầm, ngữ khí nghiêm khắc.

 

Tấm bảng đó như thỏi nam châm thu hút vô ánh mắt.

 

Nhanh !

 

Sớm năm ba cấp ba chấm bài nhanh, nhưng tốc độ cũng quá siêu phàm !

 

Mới thi xong chiều hôm qua...

 

c.h.ử.i thề vài câu.

 

Rất nhanh, tất cả đều ở hành lang, khi , ít ánh mắt ngầm hướng về phía Chu Chỉ.

 

Chà...

 

Thật sự đổi chỗ ?

 

Học sinh chuyển trường mới rốt cuộc là thần thánh phương nào.

 

Ánh mắt của lớp trưởng đặc biệt lạnh lẽo, xen lẫn sự bực bội, trong lòng dâng lên oán hận.

 

Tại Chu Chỉ may mắn đến , ngay cả mặt giáo viên chủ nhiệm cũng thể ưu ái đặc biệt, cô phục.

 

Những ánh mắt dò xét nối tiếp , giáo viên chủ nhiệm lộ vẻ nghiêm túc, đầu tiên cô gọi tên chính là Ngô Nhã.

 

"Ngô Nhã!"

 

"Em vị trí cuối cùng đó."

 

Giọng nghiêm khắc cho phép tranh cãi, Ngô Nhã sắc mặt khó coi, bàn đầy canh gà, định mở miệng cãi .

 

ánh mắt cô chợt lướt qua thiếu nữ đang phía giáo viên chủ nhiệm.

 

Gió nhẹ thổi tung mái tóc dài, phần cổ mảnh khảnh yếu ớt lộ , tựa như cỏ cây dễ dàng gãy vụn.

 

Cuối cùng Ngô Nhã vẫn hít sâu một , mặt cảm xúc bước trong.

 

bực bội xé giấy vệ sinh, bắt đầu lau dọn vết bẩn bàn.

 

So với nỗi sợ phạt, cô dường như còn thêm một nỗi sợ tự nhiên đối với Chu Chỉ.

 

Sắc mặt Cố Uyển cũng chẳng hơn là bao, cô xoay dựa lan can, ánh mắt rơi cành cây xa gần.

 

Một , hai .

 

Rõ ràng chỉ là một đứa ngu ngốc chỉ một khuôn mặt xinh , dựa sự yếu đuối để thu hút sự chú ý.

 

Tại Ngô Nhã cứ liên tục vấp ngã mặt Chu Chỉ.

 

Là Ngô Nhã quá ngu?

 

Hay là...

 

Tất cả bọn họ đ.á.n.h giá thấp học sinh chuyển trường .

 

Không ít Chu Chỉ với ánh mắt đầy vẻ kính nể.

 

Trước đây chỗ đều xếp theo thành tích, gọi Ngô Nhã đầu tiên, rõ ràng là để trừng phạt.

 

Đợi đến khi ánh mắt giáo viên chủ nhiệm rơi bảng thành tích, đó cô hắng giọng, tất cả đều nín thở chờ đợi.

 

Bây giờ, theo thành tích, thi , tất cả đều dựa xếp chỗ để đoán.

 

"Chu Chỉ."

Mèo Dịch Truyện

 

Giáo viên chủ nhiệm mở lời.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/hon-trom-thanh-mai-thieu-nien-ngang-nguoc-khom-lung-nhe-nhang-do-danh/chuong-13-tin-don.html.]

Cái tên đầu tiên, hiển nhiên là Chu Chỉ đang lưng cô .

 

"Ôi trời ơi..."

 

"Chẳng lẽ xếp theo thứ hạng ..."

 

"Không chứ, Chu Chỉ thi hạng nhất !?"

 

"Giáo viên chủ nhiệm bênh vực cô cũng đến mức thiên vị như chứ."

 

"......"

 

Những lời xì xào bàn tán như thể lây lan, lan rộng khắp cả lớp.

 

Chu Chỉ thể cảm nhận , những ánh mắt đổ dồn nhiều hơn.

 

Không còn là những cái lướt qua tùy ý, mà là những ánh mắt nóng bỏng, như thực.

 

Chu Chỉ mặt đổi sắc, bước phòng học giữa những tiếng kêu ngạc nhiên, thản nhiên vị trí giữa hàng đầu tiên.

 

Ánh mắt của lớp trưởng và Cố Uyển ngạc nhiên nhất quán.

 

cảm xúc khác biệt.

 

Một là tức giận.

 

Một là khó hiểu.

 

Cố Uyển cảm thấy sâu sắc rằng quá coi thường Chu Chỉ .

 

Giáo viên chủ nhiệm sẽ để ý đến những suy nghĩ nhỏ nhen của họ, giọng danh sách vẫn tiếp tục.

 

"Trần Chính Thanh."

 

Lời giáo viên chủ nhiệm dứt, một bóng thanh mảnh bước từ hàng ngũ, đó xuống bên cạnh Chu Chỉ sự chú ý của nhiều ánh mắt.

 

Bên cạnh đột nhiên một thở xa lạ.

 

Đầu ngón tay Chu Chỉ khẽ cử động, theo bản năng dịch sang bên cạnh một chút.

 

Ánh mắt Trần Chính Thanh hề che giấu, rơi khuôn mặt Chu Chỉ.

 

Cậu giáo viên chủ nhiệm tùy tiện bao che cho ai, vì việc cô gọi tên Chu Chỉ đầu tiên chứng tỏ Chu Chỉ thực sự đạt hạng nhất.

 

Hạng nhất...

 

Trước đây là vị trí của .

 

Trong kỳ thi lên lớp Mười Hai đó, chỉ là đầu lớp Hai, mà còn là đầu trường.

 

Bạn học Chu Chỉ mới chuyển đến thực lực hề tầm thường.

 

Rất nhanh, ngày càng nhiều bước lớp học.

 

Dựa thành tích của những , thể suy đoán rằng xếp chỗ quả nhiên là theo thứ hạng bảng xếp hạng kỳ thi tháng.

 

Tạ Tịnh Văn thi hạng năm, cô lưng Chu Chỉ, chút phấn khích chằm chằm khuôn mặt nghiêng của Chu Chỉ.

 

Hóa bạn cùng phòng mới của họ lợi hại đến !

 

Mười phút trôi qua, tất cả đều chỗ mới, giáo viên chủ nhiệm xác nhận vài mới phẩy tay, bảo dọn đồ đạc.

 

Trong lớp lập tức trở nên ồn ào.

 

Giáo viên chủ nhiệm dứt khoát ngoài, đóng chặt cả hai cửa , để tránh ồn đến các lớp khác.

 

Khi Chu Chỉ trở hàng cuối cùng, Tống Quân thở dài một tiếng với cô.

 

"Không ngờ thật sự là học bá."

 

"Thất kính thất kính."

 

Tống Quân lắc đầu, vẻ.

 

Trước đây gọi là học sinh giỏi chỉ là một cảm giác, bây giờ cảm giác đó chứng thực.

 

Thi còn hơn cả Trần Chính Thanh, chuyện quả thật giống thường .

 

Chu Chỉ khẽ gật đầu, xem như đáp .

 

Bàn của cô về cơ bản dọn sạch sẽ, mùi khó chịu thì nhất thời thể bay hết .

 

Chu Chỉ mới chuyển đến lâu, sách vở nhiều, loáng một cái dọn dẹp xong hết.

 

Lúc lấy hộp bút thì đụng mặt lớp trưởng.

 

Chu Chỉ lùi nửa bước, nhưng lớp trưởng buông tha, bước tới.

 

"Cậu thi hạng nhất bằng cách nào, trong lòng ?"

 

Không cố ý hạ giọng, giống như đang chất vấn.

 

Lập tức thu hút vô ánh mắt.

 

Hai họ trở thành tâm điểm của đám đông.

 

Quý Huyền Tự bên cửa sổ, chuyện lớp bên cạnh đổi chỗ đều rõ mồn một.

 

— "Giải quyết thông qua giáo viên."

 

Câu vô tình đêm qua đang dần trở thành hiện thực.

 

Kéo theo một vài ký ức mấy vui vẻ.

 

Khóe môi vô thức nhếch lên kìm nén xuống, trong đôi mắt đào hoa lấp lánh ẩn chứa vài phần bực bội, khó chịu.

 

Chiếc bút đầu ngón tay ngừng xoay tròn.

 

Thật sự là...

 

Khắp nơi.

 

 

Loading...