Hôn trộm thanh mai! Thiếu niên ngang ngược khom lưng nhẹ nhàng dỗ dành) - Chương 13:. Lâu rồi không gặp, cha nuôi 1.
Cập nhật lúc: 2025-10-18 12:35:34
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Quý Huyền Tự chậm rãi nhận , về phía chiếc Cullinan phía với đèn pha vỡ nát, lúc đó mới nhớ họ dừng ở đây là để xử lý t.a.i n.ạ.n giao thông.
Biển xe lạ hoắc.
Đây là...
Chu Chỉ: “Không lắm, chỉ là tiện đường thôi.”
Cô quá rõ ràng, nhưng chỉ cần đến đó là đủ. Hai chữ “thôi ” vốn đến bên môi Quý Huyền Tự nuốt ngược trở .
Sự chú ý của chuyển sang điều mới.
“Đây là ngoại ô ? Định ?”
Chu Chỉ: “Tinh Hải Lâm Loan, sinh nhật sư .”
Quý Huyền Tự: “Tiện đường.”
Là một câu lạc bộ cao cấp khá hẻo lánh, những đến đây cũng đủ loại thành phần, đủ cả.
Chi nhánh trong nước mới thành lập, lý do để tụ tập với những quyền quý trẻ tuổi ở Kinh đô.
Khi Chu Chỉ đầu về phía , Lưu Dao đang điên cuồng vẫy tay với cô.
Nhóm chat ba điện thoại đang liên tục cập nhật.
Lưu Dao: “Đây chính là ' trai du học' trong truyền thuyết, ôi ơi trai quá!”
Vương Giai Duyệt: “Cái tên học gì đó tuổi lớn mà chuyện cứ kiểu 'ông cụ non', đây sai , còn chẳng bằng một ngón tay của du học .”
Lưu Dao: “Đừng bận tâm bọn , chị Chỉ cũng trả tiền xe , thì phí.”
Chu Chỉ tắt điện thoại, nghiêng đầu Quý Huyền Tự: “Quý tổng đưa một đoạn nhé?”
Tim Quý Huyền Tự chợt đập mạnh.
Anh cúi đầu Chu Chỉ, bỗng cảm thấy một sự cấm kỵ khó hiểu.
Rõ ràng là cùng tuổi, nhưng như một lão làng trong chốn danh lợi, đang quyến rũ cô thư ký ngây thơ từng trải sự đời.
Quý Huyền Tự khẽ tặc lưỡi một tiếng, xoa xoa giữa hai lông mày.
Chắc chắn là do nội dung sách mà Từ Nghiêu gần đây quá biến thái vô hình trung ảnh hưởng đến .
Hơn nữa...
Quý Huyền Tự cúi đầu, nụ của cô gái vẫn rạng rỡ.
Đâu cái gì gọi là từng trải sự đời.
Chỉ là bề ngoài mà thôi.
Hai họ quá hiểu .
“Em đấy...” Quý Huyền Tự véo nhẹ má Chu Chỉ, mở cửa xe cho cô, giọng lộ rõ sự bất lực.
Luôn khiến cảm giác như đang phạm tội, ngược đạo đức thế tục.
Mấy chuyện thì thôi .
Đôi khi vô cớ cảm thấy 'trâu già gặm cỏ non' mới thật là điên rồ.
Sự im lặng và bất lực của Quý Huyền Tự thật đột ngột, nhưng Chu Chỉ thấu suy nghĩ trong lòng .
Trước khi Quý Huyền Tự đóng cửa xe, cô mở miệng trêu chọc: “Công việc khiến lão hóa nhanh hơn.”
Quý Huyền Tự đen mặt: “Thôi , nữa.”
Mấy lời thật lòng như thế thì quỷ tha ma bắt .
Quý Huyền Tự còn kịp lên xe từ phía bên , điện thoại Chu Chỉ nhận biểu tượng cảm xúc mèo con của Quý Huyền Tự.
— Kẻ nào dám chỉ thẳng lầm của quả nhân, sẽ trọng phạt.
Chu Chỉ: “......”
Cửa xe bên mở , câu đầu tiên Quý Huyền Tự là: “Phạt em hôn .”
Chu Chỉ: “......”
Đôi khi chồng sắp cưới sự tương phản quá lớn, cứ như tâm thần phân liệt thì ?
Chuyện va chạm xe xử lý thế nào .
Dù thì khi Trịnh Khâm trở xe, sắc mặt âm trầm, môi tái nhợt, còn gượng , tiếp tục tỏ vẻ ngông nghênh đến cùng.
Cứ như để vãn hồi danh dự, chủ động mở lời: “Hèn chi học tỷ để mắt đến , hóa còn giàu khác.”
Lời nước đôi, đầy rẫy ý tứ phỉ báng.
Lưu Dao thầm c.h.ử.i một tiếng, lườm nguýt: “Thứ nhất, đây là loại giàu vớ vẩn nào đó, đây là chồng sắp cưới của Chu Chỉ!”
Vương Giai Duyệt vội vàng tiếp lời: “Thứ hai, gia đình chị Chu bọn vốn dĩ giàu !”
Thằng thần kinh.
Phì!
Tinh Hải Lâm Loan, phòng riêng lớn nhất tầng ba.
Chu Hạc Tuyết đang vênh váo chỉ chai rượu mở mặt: “Uống ! Uống thì sẽ cho tiền!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/hon-trom-thanh-mai-thieu-nien-ngang-nguoc-khom-lung-nhe-nhang-do-danh/chuong-13-lau-roi-khong-gap-cha-nuoi-1.html.]
“Bổn tiểu thư cho mày uống rượu là coi trọng mày đấy!”
Sau khi xong cảnh phim ở California, đoàn phim cũng nhanh chóng về nước.
Hai ngày nay quá bận, phim trường gần đây, ít thường xuyên đến đây giải khuây.
Đông đủ như thế thì là đầu tiên.
Nữ chính, nữ phụ, nam chính, nam phụ và một diễn viên phụ đều mặt.
Lúc , khí trở nên căng thẳng.
Người phục vụ mặc đồng phục, đầu đeo tai thỏ, mặt mày tái mét ghế sofa, c.ắ.n chặt môi, khi ngẩng đầu lên, ánh mắt ẩn chứa sự phẫn uất.
Chu Hạc Tuyết mặt , mang theo vài phần kiêu ngạo, vẻ bề .
Những trong phòng riêng , ai lời nào.
Mọi đều đang giải trí riêng, hiểu tình hình đột nhiên diễn biến thành thế .
“Giang Hựu, mau uống ...”
“Đừng để cô Chu đợi lâu, chỉ là một ly rượu thôi mà...”
Không ít phục vụ khuyên nhủ, nhưng Giang Hựu nắm chặt nắm đ.ấ.m dậy: “ uống.”
Chu Hạc Tuyết: “Mày...”
Không khí căng thẳng, Ngô Nhã dậy từ đám đông, khẽ thở dài: “Cô Chu , còn nhỏ, đừng khó .”
Tối qua mới từng chút một đăng tải sự thật lên Weibo, hôm nay chuyện vẫn đang lan truyền.
Ngô Nhã luôn ghi nhớ hình tượng thiện lương của , cũng lấy lòng trong đoàn phim.
Trong bữa tiệc riêng tư quản lý cùng , cô cho trợ lý nhỏ lén lút ghi âm.
Nếu thể dẫm đạp lên một tài nguyên, tính tình tệ hại, công khai tỏ vẻ ngôi như Chu Hạc Tuyết để tẩy trắng, lẽ độ hot sẽ còn cao hơn cũng nên.
Chu Hạc Tuyết nhíu mày: “ á? khó ? Mắt nào của cô thấy thế?”
Ngô Nhã lộ vẻ khó xử: “Chuyện ... uống rượu, cô cũng thể ép chứ......”
“Cô Chu, để uống thì ?”
Sắc mặt cô trắng bám, giọng nghẹn ngào nhưng kiên cường.
Có lẽ quản lý đúng, cô hợp với diễn xuất.
Trong phòng riêng xúc động, cũng rục rịch khuyên giải, nhưng đa chọn khoanh tay .
Trong cái vòng tròn coi trọng lợi ích , nào ai là 'bạch liên hoa' bước từ bùn mà vương bẩn?
11. [Chu Hạc Tuyết tức giận đến bật : “Cô uống ? dựa cái gì để cô chiếm cái lợi .”
“Chưa đến chai rượu đắt thế nào, hứa uống một ly sẽ cho mười vạn, cũng coi là ức h.i.ế.p ?!”
Lời Chu Hạc Tuyết dứt, cả phòng riêng vang lên tiếng hít khí.
Một ly rượu mười vạn?
Trong phòng ít vẫn là tân binh, cái giá khó mà khiến động lòng.
Khốn kiếp!
Có thể bảo cái tên Giang Hựu tránh sang một bên , cái thằng nhóc con đó uống ? Bọn họ uống ! Uống cả trăm ly!
Ngô Nhã: “......”
Cô há miệng, cứng họng thêm lời nào.
Bái phục!
Đâu cái loại thần kinh , bỏ tiền để rước bực .
Chu Hạc Tuyết hừ lạnh một tiếng, ngẩng đầu Giang Hựu, cằm nhếch lên: “ cần tiền, uống !”
Thiếu niên mặt mũi non nớt vẫn còn vẻ thanh xuân, hình gầy gò nhưng hề khô quắt, ngũ quan hài hòa, thậm chí tinh xảo, nhưng hề chút âm nhu.
“Không uống.” Giang Hựu nghiến răng nghiến lợi, giọng run rẩy.
Anh đột nhiên đẩy Chu Hạc Tuyết đang chắn mặt , sải bước rời .
Chu Hạc Tuyết thầm c.h.ử.i một tiếng: “Mau chặn !”
Mèo Dịch Truyện
Từ đến nay từng ai nể mặt cô như .
Cô rõ ràng là ý !
Vài bảo vệ lập tức chắn ngang cửa.
Trong lúc khí căng thẳng, cánh cửa mở .
Hai bóng ngược sáng ở cửa, khiến rõ mặt.
giọng truyền đến .
“Chu Hạc Tuyết.”
“Cô đang gì .”