"Sờ nó một chút, cứng rắn đến mức sắp nổ tung rồi..." Nguyễn Duật Nghiêu ngậm lấy vành tai cô, sự mềm mại truyền đến lòng bàn tay khi nhào nặn bộ n.g.ự.c cô làm anh cấp bách muốn dùng cơ thể mình mạnh mẽ nghiền ép cô, phóng thích chính mình!
Anh nắm lấy bàn tay nhỏ bé của cô, để tay cô chạm vào thân dưới của anh, nơi đó đã phồng lên khó chịu.
Trong cơn mơ hồ, trong tích tắc khi ngón tay Trâu Niệm chạm phải nó, dọa cô sợ hãi mở to mắt. Mắt thấy thân dưới của anh phồng lên như một lều vải lớn, ngón tay vuốt ve hình dáng nơi cứng rắn thô to của anh, cổ họng Trâu Niệm khô khốc, toàn thân đều tê cứng đến không cử động được.
Muốn lâm trận chạy trốn...
Tay Trâu Niệm muốn rút khỏi tay anh, nhưng anh lại không buông ra!
Tiếp tục dùng ngón tay cô ma sát đường nét thân dưới của anh. Yết hầu của người đàn ông trượt lên trượt xuống, Nguyễn Duật Nghiêu cảm nhận được ma lực của đôi tay nhỏ bé của cô, thoải mái "ưm" một tiếng. Anh l.i.ế.m cánh môi cô, lưu luyến nơi khóe môi cô, rồi chiếc lưỡi trơn trượt lại tiếp tục trượt vào trong miệng, nụ hôn của anh làm người phụ nữ dưới thân liên tục thở gấp.
Nơi đang căng cứng ở thân dưới của anh hưng phấn dị thường, vì cô mà run rẩy.
Trâu Niệm do dự, trước sau trong lòng vẫn có một chút giãy dụa, nếu làm như vậy sẽ gặp báo ứng!
Nhưng đã như vậy rồi, từ chối anh có phải là tàn nhẫn quá rồi không, hoặc là dứt khoát nhắm mắt lại, không suy nghĩ gì hết, chỉ xem như giống như lần trước?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/hon-nhan-nguy-hiem-ben-canh-chu-tich-tan-nhan/chuong-681.html.]
Ngay khi tâm trí cô đang lơ lửng, cơ thể của người đàn ông đã gần như trần trụi. Vật to lớn trong quần lót của người đàn ông đã nhô lên, toàn bộ phía trước đều nhô lên... Nguyễn Duật Nghiêu rời khỏi miệng cô, thưởng thức nước bọt trong suốt bị kéo ra ngoài. Anh l.i.ế.m khóe môi cô, bàn tay to lớn vén váy của cô lên, ngón tay ma sát lên da thịt ở bắp đùi cô, đè lên người cô, cọ xát vào nhau qua một lớp quần lót mỏng manh. Máu nóng khắp người anh dường như đang sôi trào.
Mê Truyện Dịch
Anh kẹp chặt lấy cô, cho dù cô cắn lên cánh tay anh, anh cũng không để cô xuống giường. Anh di chuyển trên người cô, ngón tay vuốt ve một mảnh quần lót ướt át của Trâu Niệm. Âm thanh khàn đục dỗ dành bên tay cô: "Đừng khóc, đừng giãy dụa, đừng nghĩ đến những thứ đó, đừng để ý đến những thứ vô dụng kia..."
Hơi thở của anh đột nhiên trở nên nặng nhọc: "Chúng ta có cảm giác, tại sao không thể làm, hửm?... Em như vậy tôi rất khó chịu, đáp lại tôi một chút, ôm lấy eo tôi... ngoan... ôm tôi..."
Nguyễn Duật Nghiêu vừa nhẹ giọng dỗ dành người dưới thân, vừa dịu dàng hôn cô. Anh rất động tình, cảm nhận được sự mềm mại trên môi, hô hấp trở nên gấp gáp. Lưỡi anh dẫn dắt Trâu Niệm, cùng nhau triền miên, khơi dậy dục vọng và ham muốn mạnh mẽ hơn bao giờ hết. Ấn cô dưới thân để vuốt ve, làm anh có cảm giác thành tựu!
Theo anh thấy Trâu Niệm hai mươi ba tuổi là một người phụ nữ khó đối phó. Cô sẽ không khuất phục trước tiền bạc và quyền lực mà anh cho cô, thậm chí còn có sự cố chấp không đầu hàng của tuổi trẻ!
Anh chưa bao giờ hết lòng theo đuổi một người phụ nữ, nhưng Trâu Niệm là người duy nhất anh từng ở bên cạnh, cũng đã xác định hai người có tình cảm với nhau, cô cũng là người phụ nữ đầu tiên mà anh cố gắng hết sức để đến gần.
Có lẽ giờ phút này cô nằm dưới người anh, là do cô bị sự ưu ái mà anh dành cho cô thúc ép, là bị cảm giác trên cơ thể hai người ép đến mức không thể trốn thoát. Anh nhìn thấy rõ cô sắp khóc, nội tâm của cô đang giãy dụa. Biểu hiện rõ ràng như vậy, nhưng anh thật sự sẽ không dừng lại như vậy.
"Đừng khó chịu, em nhắm mắt lại đừng suy nghĩ gì cả, cái này không có gì..." Hô hấp nóng rực của anh phun lên gò má ửng hồng của Trâu Niệm. Người phụ nữ dưới thân sợ hãi trốn trong lòng n.g.ự.c anh, khẽ thở dốc một tiếng.
Ngón tay thon dày có lực của anh lướt qua đáy quần lót của Trâu Niệm. Cơ thể của cô rất nhạy cảm, từng trận thở dốc rên rỉ không ức chế được mà truyền ra, cô kẹp chặt hai chân của mình...