Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Hôn Nhân Nguy Hiểm: Bên Cạnh Chủ Tịch Tàn Nhẫn - Chương 55:1

Cập nhật lúc: 2025-06-27 16:17:38
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4VQydWuR98

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trâu Niệm: "..."

Đây là hối lộ đấy...

Anh thấy được suy nghĩ của cô, anh nói: "Tôi sẽ không tiếp xúc với những nhân vật cấp thấp, tôi chỉ tiếp xúc với những nhân vật lớn cấp cao. Con đường của tôi được thuận buồm xuôi gió là nhờ dùng tiền dễ dàng mua được, tiền có thể đẻ ra tiền... tặng cho người khác bao nhiêu tiền tôi cũng sẵn lòng. Cứ yên tâm, tôi rất an toàn, bức dây động rừng, những người ngồi trên cao an toàn thì tôi cũng bình an vô sự. Những người ngồi lên được vị trí cao thì đầu óc cũng không dốt, không phải mấy nhân vật cấp thấp có thể so sánh được. Họ làm quan chức, tiền để ngồi lên chức vụ cao từ đâu mà ra? Chẳng phải đều phụ thuộc vào những người làm kinh doanh như chúng tôi cho họ sao, cho nên tôi thích cảm giác tặng tiền cho người khác, không thích cảm giác người khác tặng tiền rồi dắt mũi mình. Khi cha tôi lâm bệnh nặng, tôi nhớ hết mỗi một gương mặt từng xem trò hay của nhà họ Nguyễn ——"

"..." Trâu Niệm không dám nói gì.

Anh chọn cách tặng tiền cho người khác và dắt mũi họ, còn anh trai anh chọn cách nhận tiền của người khác, lại bị một số người có quan hệ trực tiếp với mình dắt mũi?

Làm quan cũng rất lợi hại, nhưng dù có quyền thế đến đâu, họ vẫn sợ gặp phải những doanh nhân có đầu óc ngông cuồng hãm hại chứ?

Ví dụ như thỉnh thoảng có quan chức gặp rắc rối, bị điều tra, có người có ý đồ ác gây rắc rối thì họ rất khó vực dậy nổi.

Có câu nói "Vợ chồng vốn như chim một rừng, đại họa đến mỗi người tự bay đi", có lẽ trong giới quan trường cũng có chân lý này, một người xảy ra chuyện thì những người khác chỉ đứng nhìn, thậm chí họ cố gắng hết sức để tránh bị liên lụy, tìm cách bịt miệng người phạm tội!

Mê Truyện Dịch

Ý của Nguyễn Duật Nghiêu rất rõ ràng, anh không muốn như vậy, anh không muốn giống như khi cha mình lâm bệnh nên quyết định chọn con đường kinh doanh.

Hai anh em không muốn phụ lòng mong đợi của cha, không muốn cha lúc nào cũng phải thở dài, anh cho biết anh trai đã vì anh mà hy sinh, chọn con đường chính trị.

Anh trai anh không có dã tâm lớn, tham vọng được cưới chị dâu nhiều hơn tham vọng trong sự nghiệp, có thể thấy anh trai anh yêu chị dâu đến mức nào.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/hon-nhan-nguy-hiem-ben-canh-chu-tich-tan-nhan/chuong-551.html.]

Anh trai anh cũng là người khôn ngoan, rất cẩn thận trong chốn quan trường, đã giúp đỡ em trai mình rất nhiều. Hai anh em họ đều rất giỏi giang trong mắt một người ngoài cuộc như Trâu Niệm.

Anh trai của Nguyễn Duật Nghiêu là Nguyễn Duật Đình, từ khi học cấp hai đã bắt đầu thích vợ của mình cho đến tận bây giờ, sự chung thủy của người đàn ông này rất được người khác yêu thích.

Tối nay Nguyễn Duật Nghiêu đã nói với cô rất nhiều, Trâu Niệm có hơi quá tải, cô vốn phải không muốn dò hỏi gì về chuyện gia đình anh, hai người nói đến chuyện này một cách rất tự nhiên, sau đó anh chủ động nói tiếp và nói đến mức độ này.

Anh gần như kể hết tất cả về gia đình mình cho cô nghe.

Nhưng tại sao bỗng nhiên anh lại nói những điều này? Không phải Trâu Niệm suy nghĩ phức tạp, mà do bản thân anh là người rất khó lường, khiến cho Trâu Niệm người vừa quen biết anh không lâu cứ cảm thấy anh làm việc gì hay nói điều gì đó đều có mục đích.

Nguyễn Duật Nghiêu hút xong điếu thuốc, chuẩn bị lên xe.

Anh dùng ánh mắt sâu thẳm nhìn Trâu Niệm, có vẻ như có điều gì muốn nói, nhưng đang lưỡng lự...

"..." Trâu Niệm nhìn anh.

"Có gì anh cứ nói đi." Trâu Niệm mạnh dạng nói.

Nguyễn Duật Nghiêu l.i.ế.m môi, cau mày: "Có thể nói được không?"

"Đương nhiên có thể nói rồi..." Tối nay đã nói nhiều như vậy rồi, không cần thiết phải giấu những điều muốn nói với cô, dù tốt hay xấu, dù có liên quan đến cô hay không, dù cô có chấp nhận được hay không, cứ thoải mái nói ra.

Loading...