Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Hôn Nhân Nguy Hiểm: Bên Cạnh Chủ Tịch Tàn Nhẫn - Chương 47:3

Cập nhật lúc: 2025-06-27 16:12:11
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/AKOms4MFnX

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nguyễn Duật Nghiêu đi đến trước mặt cô, vẻ mặt nghiêm trọng, hai tay nhẹ nhàng đặt trên vai cô: "Tôi cần chích thuốc, có được không. Tôi tiếc mạng sống hơn cô... cô bị cảm rồi, vừa rồi tôi hôn cô, hôn môi sẽ truyền bệnh cảm cho tôi..."

Trâu Niệm nhìn khuôn mặt anh tuấn của anh, không biết nên tiếp lời như thế nào, hôn một chút liền bị lây bệnh sao?

Trâu Niệm tức giận cau mày, Nguyễn Duật Nghiêu lại nói: "Cô đối xử với ân nhân của mình như vậy sao?"

"Được, đi lên chích thuốc, anh chích!" Trâu Niệm hất anh ra, đi lên phía trước.

Một phần ân tình liền định trước muốn đùa giỡn xoay cô vòng vòng rồi.

Trong phòng bệnh bệnh viện, Nguyễn Duật Nghiêu không đi ra ngoài, sợ người quen nhìn thấy anh, chỉ là anh rất tò mò Tô Chính Đông đến đây làm gì?

Cuối cùng Trâu Niệm vẫn bị ép chích một mũi, nhìn người đàn ông vắt chéo chân đọc báo trên sô pha, cô rất đau đầu. Tiền chích thuốc còn không đắt bằng phòng bệnh cao cấp dùng để nghỉ ngơi tạm thời này.

Lãng phí tiền bạc như vậy, lương tâm Trâu Niệm rất bất an!

"Cô có biết hôm nay Tô Chính Đông đến bệnh viện làm gì không?" Người đàn ông đang đọc báo trên sô pha thấp giọng hỏi.

"Không biết..."

Trâu Niệm tùy tiện trả lời.

Nguyễn Duật Nghiêu đã nghe thấy, mỉm cười: "Cô thật không quan tâm chồng của cô một chút nào, tình cảm nhạt đến nỗi có lẽ còn không bằng vị trí của tôi trong lòng cô."

"... không cần thiết phải quan tâm."

Một câu khác của Nguyễn Duật Nghiêu, Trâu Niệm cảm thấy cũng không cần phải hiểu.

"Hai người có ý định ly hôn hay không?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/hon-nhan-nguy-hiem-ben-canh-chu-tich-tan-nhan/chuong-473.html.]

"Vẫn chưa biết..."

Mỗi một câu cô trả lời đều là "không biết", nhưng Nguyễn Duật Nghiêu vẫn rất kiên nhẫn với cô, tiếp tục hỏi: "Vấn đề tôi quan tâm là cá nhân cô có thật sự muốn ly hôn với anh ta hay không?"

Mê Truyện Dịch

"Xin lỗi, tôi không thể trả lời cái này." Trâu Niệm trả lời dứt khoát.

Cho dù thái độ Trâu Niệm rất lạnh nhạt, nhưng Nguyễn Duật Nghiêu không hề tức giận. Thậm chí anh sống ở thành phố B này ba mươi sáu năm, cho đến nay đây là lần đầu tiên nhận được sự đối xử lạnh nhạt như vậy. Cũng là lần đầu tiên anh suy nghĩ vì người khác, đứng ở góc độ của Trâu Niệm mà suy nghĩ.

Anh an ủi chính mình, bị một cô gái hai mươi ba tuổi đối xử như vậy hoàn toàn bởi vì mình đã ép cô đến chích thuốc, làm cho cô tức giận.

Suy cho cùng cũng là phụ nữ, tức giận thì phát cáu với anh, đoán chừng như vậy cũng tốt.

Trâu Niệm vẫn còn nhỏ, trái tim ẩn giấu bên trong có lẽ cũng giống như hiện tại, chính là con người chân thật nhất của cô.

Phòng bệnh im ắng hồi lâu, Nguyễn Duật Nghiêu đặt tờ báo xuống, đi đến trước giường bệnh, nhìn chất lỏng trong ống nhỏ giọt của bình truyền nước, cúi đầu nói với người phụ nữ đang nằm trên giường: "Có vấn đề thì gọi y tá đến, không thể bỏ phí tiền ở phòng bệnh cao cấp."

Nguyễn Duật Nghiêu mệt mỏi xoa ấn đường, dường như đọc báo đọc đến hai mắt không thoải mái: "Tôi ra ngoài một lát, rất nhanh sẽ quay lại, có chuyện gì nhớ gọi điện thoại cho tôi." Anh giơ tay, trong tay anh đang cầm điện thoại của mình, sau đó một tay đút vào túi quần, bóng người cao to rắn rỏi ra khỏi phòng bệnh.

Ra khỏi phòng bệnh, Nguyễn Duật Nghiêu gọi một cuộc điện thoại.

Xe của Tô Chính Đông có thể đậu trong bãi đỗ xe, anh thử vận may một chút vậy mà thật sự hỏi được một ít chuyện. Xe của Tô Chính Đông là đã chào hỏi mới đỗ vào.

Nguyễn Duật Nghiêu cũng nghe ngóng được phòng bệnh mà Tô Chính Đông đến.

Tốc độ có được tin tức rất nhanh, Nguyễn Duật Nghiêu rất hài lòng.

Một y tá dẫn đường, Nguyễn Duật Nghiêu đi đến tầng lầu đó, đứng bên ngoài cửa phòng bệnh, anh không tiến lên phía trước, chỉ im lặng nghe âm thành truyền ra từ bên trong.

"Em sẽ không phá bỏ..." Là giọng của Tô Tư.

Loading...