Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Hôn Nhân Nguy Hiểm: Bên Cạnh Chủ Tịch Tàn Nhẫn - Chương 47:2

Cập nhật lúc: 2025-06-27 16:12:09
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/qXel6Vjon

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tô Chính Đông lấy chìa khóa xe, đứng trước xe của anh ta, không vui nhận điện thoại. Nghe thấy lời nói trong điện thoại là Trịnh Lan, mẹ của anh ta gọi đến.

Tô Chính Đông nhắc đến Trâu Niệm, vậy chắc chắn là chuyện có liên quan đến Trâu Niệm. Trâu Niệm nhìn Nguyễn Duật Nghiêu một cái, sẽ không phải là cũng có quan hệ với anh chứ?

Vậy câu "làm sao con có thể không tiếc" kia, có lẽ là chỉ chuyện cô qua lại với Nguyễn Duật Nghiêu. Hoặc là chuyện ly hôn... Trâu Niệm cũng không hiểu rốt cuộc là nói gì.

Tô Chính Đông cúp máy.

"Ầm" một tiếng, anh ta tức giận đóng cửa xe lại!

Lúc quay đầu, Tô Chính Đông cau mày, sau đó anh ta từng bước đi về phía bên này...

"Anh ta..." Trâu Niệm hít sâu một hơi.

Thật ra Trâu Niệm cũng không sợ bị Tô Chính Đông nhìn thấy. Tô Chính Đông để cô qua lại với Nguyễn Duật Nghiêu, nhìn thấy rồi liền xem như cô thật sự đang qua lại với Nguyễn Duật Nghiêu. Trâu Niệm ở sau lưng trong sạch cũng không sợ, cô không làm chuyện gì trái với đạo đức.

Hiện tại là Nguyễn Duật Nghiêu không muốn bị nhìn thấy, quan hệ trong nhà của Nguyễn Duật Nghiêu và Tô Chính Đông phức tạp, Trâu Niệm không hiểu được, chỉ có thể phối hợp với anh, cùng nhau trốn.

Tô Chính Đông đi qua, trực tiếp đi đến chiếc Land Rover của Nguyễn Duật Nghiêu... nơi đó chỉ cách cây cột chỗ cô và Nguyễn Duật Nghiêu đang trốn ba bốn mét.

"Đừng lên tiếng..." Bời vì sợ Tô Chính Đông nghe thấy, Nguyễn Duật Nghiêu cúi người nói nhỏ bên tai Trâu Niệm, hơi thở bên môi nóng ấm chui vào lỗ tai Trâu Niệm, cô hơi ngượng ngùng trốn tránh.

Nguyễn Duật Nghiêu mỉm cười, nhìn ra sự thẹn thùng của Trâu Niệm. Anh kéo cánh tay cô, kéo cô qua một hướng khác của cây cột. Lần này, anh ôm lấy người cô, quấn chặt trong lòng n.g.ự.c mình.

Trâu Niệm nghi ngờ, anh là đang cố ý chiếm tiện nghi của cô?

Bình thường sao không nhìn thấy anh sợ nhìn thấy Tô Chính Đông chứ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/hon-nhan-nguy-hiem-ben-canh-chu-tich-tan-nhan/chuong-472.html.]

"Buông ra..." Trâu Niệm nhỏ giọng giãy dụa.

Nguyễn Duật Nghiêu không buông ra, Tô Chính Đông đi đến bên cạnh chiếc Land Rover, gõ cửa xe, anh ta nhìn vào bên trong lẩm bẩm một câu: "Anh ta đến bệnh viện làm gì chứ?"

Trâu Niệm nghe thấy lại rất căng thẳng.

Tay Nguyễn Duật Nghiêu vỗ nhẹ lên eo Trâu Niệm, quần áo mùa hè mặc trên người rất mỏng, Trâu Niệm cảm nhận được cơ thể bị anh đè ép rất đau. Bàn tay to lớn của anh vừa động, liền làm cho Trâu Niệm không thoải mái.

"Anh ta không nhìn thấy..." Trâu Niệm gần như đang dùng khẩu hình để nói chuyện.

Hai tay siết chặt thành nắm đ.ấ.m nhỏ, chống đỡ lấy n.g.ự.c của anh, rất rõ ràng, Nguyễn Duật Nghiêu đang đùa với cô mà thôi!

Trâu Niệm lại không dám kêu lớn, cô không phải người bốc đồng, không chịu nổi hậu quả. Nếu như ở đối diện gặp mặt cũng không sao, nhưng nếu như sau khi trốn lại bị Tô Chính Đông nhìn thấy, cái này không thể nào nói nổi, cảm giác như giấu đầu lòi đuôi vậy.

Trâu Niệm muốn hoàn thành mọi chuyện một cách bình thường, không muốn sau này còn mang tiếng xấu!

Mê Truyện Dịch

Nguyễn Duật Nghiêu cau mày, nhìn khẩu hình của Trâu Niệm, anh không hiểu cô đang nói cái gì. Anh cúi người, nhắm mắt hôn lên cánh môi Trâu Niệm, ánh mắt lướt qua gương mặt cô, hơi thở gần trong gang tấc. Anh nhìn thấy lông mi cô run rẩy, rất đẹp, môi mỏng khẽ động cảnh cáo cô: "Không có đùa giỡn, không được lên tiếng!"

Cô bị sự bỉ ổi và nghiêm túc đột ngột của anh dọa sợ!

Tô Chính Đông lưỡng lự nhìn xung quanh chiếc Land Rover, ánh mắt lại không nhìn thấy mặt bên kia cây cột, anh ta châm một điếu thuốc rồi rời đi.

"Người đi rồi..." Trâu Niệm thoát khỏi lòng n.g.ự.c anh.

Nguyễn Duật Nghiêu nhếch cánh môi mỏng, cau mày nhìn về hướng Tô Chính Đông biến mất. Anh quay người nhìn Trâu Niệm bị anh hôn dưới tình thế cấp bách: "Không sao rồi."

Trâu Niệm đứng bất động: "Tôi không cần chích thuốc, anh ép tôi đến đây làm gì, tôi uống chút thuốc là được rồi."

Loading...