"Nếu không như vậy, làm sao tôi có thể có được em?" Tô Chính Đông tự tin nói: "Tôi không nghĩ thủ đoạn của mình hèn hạ! Tôi thích em, đơn giản chỉ là thích em, còn việc em cho rằng tôi vì muốn cướp người phụ nữ của Trác Đằng mới theo đuổi em thì em đã hiểu sai tôi rồi. Tôi ghét Trác Đằng, nhưng vẫn chưa tới mức độ hận thù, hai gia đình không qua lại với nhau, nhưng không đến mức gay gắt! Có một số việc em nhìn thấy chỉ là bề ngoài! Tôi đã chạy khắp nơi móc nối quan hệ để giảm án cho cha em, trả tiền viện phí, tiền thuốc thang cho mẹ em, tôi có mưu cầu gì chứ? Điều tôi mưu cầu là em, tôi muốn có em mà cũng là một việc làm sai sao?"
"Xin lỗi, tôi không thể đồng tình với cách làm của anh!" Trâu Niệm quay đầu đi.
Con người của Tô Chính Đông khi thì đơn giản, khi thì phức tạp, Trâu Niệm thật sự không dám nhìn nhận anh ta bằng mắt con thường, sợ sẽ không thể nhìn thấu được anh ta.
Thật ra Trâu Niệm vẫn nhớ những điều tốt của Tô Chính Đông, tính tình anh ta có hơi ngang bướng, thích tranh giành, cướp đoạt, thích hơn người, thích lên mặt, thích khinh thường tất cả những người động chạm đến anh ta, khiến anh ta không vui.
Khi Trâu Niệm đang học năm nhất, cô đã coi thường anh ta nên đã trở thành mục tiêu của anh ta, khi Tô Chính Đông đi về phía cô đã nhìn thấy Trác Đằng đang đến gặp cô, bỗng chốc trong ánh mắt của hai chàng trai lóe lên tia lửa khó chịu.
Từ đó trở đi, Tô Chính Đông và Trâu Niệm luôn tình cờ gặp nhau, Trâu Niệm biết đây là những cuộc gặp gỡ do Tô Chính Đông sắp xếp, đi đến đâu họ cũng có thể gặp nhau, giống như là oan gia.
Được một chàng trai giống chàng hoàng tử vạn người mê tỏ tình, thực sự là một việc rất hạnh phúc, vì trong khoảnh khắc Trâu Niệm được tỏ tình, những cô gái xung quanh nghe thấy đều đau lòng, buồn bã và cũng có người si mê nụ cười mê người đáng ghét của Tô Chính Đông.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/hon-nhan-nguy-hiem-ben-canh-chu-tich-tan-nhan/chuong-393.html.]
Người này có xuất thân từ gia đình cao quý, vẻ ngoài trông như người mẫu, có thể gọi là đẹp trai tuấn tú khi anh ta không làm những việc làm đốn mạt như vậy...
Sau đó, cha cô sắp bị kết án vì tội cố ý gây thương tích cho người khác, Tô Chính Đông đã kịp thời xuất hiện để giúp đỡ cô, mẹ cô vì cú sốc do cha cô bị ngồi tù nên đã tự sát, dù được cứu sống nhưng sức khỏe đã trở nên rất tệ, phải trường kỳ nằm trong bệnh viện để truyền thuốc duy trì sự sống, ở đó có người theo chăm sóc mẹ, ban đầu khi mẹ tỉnh dậy vẫn tìm cách để tự tử, mãi đến khi bà ấy cảm thấy thương xót cho đứa con gái đã bị cha mẹ mình dày vò đến kiệt sức thì bà ấy mới mạnh mẽ lựa chọn sống tiếp.
Ngay cả khi mẹ cô không thể cử động, ngay cả khi bà ấy cần có tiền để cầm cự sự sống, Trâu Niệm vẫn sẵn sàng tìm đủ mọi cách để nuôi mẹ mình theo cách như vậy, chỉ vì cô muốn trên đời này mình vẫn còn một người thân để có thể đến thăm khi mình lẻ loi và bất lực nhất.
Một sinh viên như Trâu Niệm, thực sự không có khả năng chi trả tiền thuốc thang cho mẹ mình, Trác Đằng cũng không có nhiều tiền, chỉ đủ để trang trải việc học và chi tiêu trong chuyện tình cảm. Nhưng Trác Đằng rất tốt với Trâu Niệm, anh ta làm việc rất chăm chỉ để kiếm tiền, nghĩ đủ mọi cách có thể nghĩ được, và anh ta cũng đã kiếm được một số tiền rất lớn cho Trâu Niệm.
Trâu Niệm không biết làm sao báo đáp Trác Đằng, cô sẽ đi theo Trác Đằng suốt cả cuộc đời, cho dù Trác Đằng sau này tốt nghiệp, bước sang tuổi ba mươi bốn mươi, hay người đàn ông trưởng thành sẽ thay lòng đổi dạ, Trâu Niệm đều có thể chấp nhận vì cô nợ Trác Đằng quá nhiều! Thật sự quá nhiều!
Trâu Niệm còn chưa động đến một xu trong số tiền đó, ngày hôm sau số tiền đó đã bị đóng băng, đông thời Trác Đằng cũng biến mất.
Mê Truyện Dịch
Lúc này đây Trâu Niệm đối mặt với Tô Chính Đông, thậm chí cô không dám tưởng tượng những chuyện đã xảy ra trong quá khứ, nỗi đau xé lòng lan ra trong lòng n.g.ự.c cô, giống như có một đôi bàn tay sắc bén đang xé nát trái tim cô...
Cô ngẩng đầu lên, không muốn nhớ lại nữa.