Người đàn ông này cau mày, bật đèn lên.
Căn hộ trở nên sáng sủa, anh đã lấy lại lý trí, Trâu Niệm không còn lo lắng nữa.
Cô hỏi anh, "Anh có thấy khó chịu không?"
"Khó chịu, cô đừng đến quá gần tôi, một người đàn ông cấm dục không dễ dàng gì." Anh quay đầu lại nói với Trâu Niệm, tỏ vẻ mặt đau khổ.
Có lẽ là anh đang cố ý trêu chọc cô.
Trâu Niệm giải thích: "Tôi không hỏi chuyện đó, ý tôi nói anh uống rượu có phải cảm thấy rất khó chịu không? Có cần tôi nấu ít canh giải rượu cho anh không?"
"Cần, đều cần cả."
Trâu Niệm: "..."
Cô không nói nên lời, cô đi đến tủ lạnh tìm ít đồ, mà chẳng có gì cả. Tầng một khu căn hộ có cửa hàng tiện lợi 24 giờ, Trâu Niệm cầm chìa khóa đi xuống lầu mua đồ.
Nguyễn Duật Nghiêu đi tắm, anh dội nước lạnh lên cơ thể nóng hừng hực của mình để tỉnh táo một chút!
Anh đang suy nghĩ, thuyết phục bản thân rằng mình sẽ phải trả giá khi dây dưa với một người phụ nữ hoặc một người phụ nữ đã có gia đình, anh không phải sợ mình không gánh nổi, không phải sợ bất cứ ai can dự vào, cũng không phải sợ mình không đủ sức quyến rũ. Chỉ là anh sợ Trâu Niệm không thể yêu anh, sợ Trâu Niệm không thể ly hôn, sợ Trâu Niệm không gánh nổi, anh sợ bản thân mình cũng như vậy, không thể dễ dàng ly hôn cuộc hôn nhân này.
Nếu lén lút một mối tình, lén lút qua lại với một người phụ nữ, chắc chắn cả hai sẽ được yên ổn.
Trác Địch sẽ chỉ nhắm mắt làm ngơ, không can thiệp quá nhiều, Trác Địch là một người phụ nữ biết chừng mực, cô ta trưởng thành rồi đã thật sự hiểu chuyện hơn, nếu anh quan tâm đến người phụ nữ khác, Trác Địch sẽ chỉ dùng trí thông minh của mình để đối phó, sẽ không ngu ngốc đến mức tự chuốc lấy phiền phức khiến bản thân không vui!
Nguyễn Duật Nghiêu không thể nhận ra trái tim mình, rốt cuộc đã dành bao nhiêu hứng thú cho Trâu Niệm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/hon-nhan-nguy-hiem-ben-canh-chu-tich-tan-nhan/chuong-391.html.]
Chưa đầy mười phút, Trâu Niệm đã chạy lên.
"Tôi vào nhà bếp..." Trâu Niệm nói.
Nguyễn Duật Nghiêu đáp lại một tiếng, anh vẫn đang ở trong phòng tắm.
Trâu Niệm đi vào nhà bếp lấy nguyên liệu ra, đồ đạc trong căn hộ của anh rất đầy đủ, nấu canh giải rượu rất thuận tiện, cũng rất đơn giản.
Cô vừa nấu vừa nghe thấy Nguyễn Duật Nghiêu tắm xong, ra khỏi phòng tắm, mặc áo choàng tắm vào, bởi vì cô nghe thấy tiếng cửa tủ được mở ra.
"Nấu thế nào vậy?" Nguyễn Duật Nghiêu đi vào nhà bếp.
Trâu Niệm quay đầu lại, anh mặc áo ngủ, toàn thân tỏa ra mùi hương của đàn ông khi vừa tắm xong.
Trâu Niệm liệt kê cho anh nghe trong món canh cô đã bỏ nguyên liệu gì vào đó, sau đó cô mới chợt nhận ra, hỏi anh: "Có cái nào anh không ăn được không?"
"Tôi cái gì cũng ăn."
Nguyễn Duật Nghiêu khẽ cười, nói xong anh đi ra phòng khách, bật TV lên, nằm nghiêng trên ghế sofa chờ một chén canh giải rượu nóng hổi.
Đột nhiên, anh nhặt hộp thuốc và bật lửa trên bàn trà lên, anh không bao giờ hút thuốc trong nhà mà chỉ ra ban công hút, anh đã châm một điếu thuốc trong phòng khách, nhiều năm qua, anh hút thuốc trong phòng khách hoặc phòng ngủ đều là những lần có lý do đặc biệt.
Anh nhìn vào bếp, nghe thấy tiếng động từ trong nhà bếp, ánh mắt anh chợt sâu thẳm buồn bã, trước đây trong bếp của anh cũng có một người phụ nữ đã từng nấu cho anh một chén canh giải rượu nóng hổi, thổi nguội rồi đút cho anh uống.
Mê Truyện Dịch
Rất nhanh, Trâu Niệm đã bước ra.
Cô ngửi thấy mùi t.h.u.ố.c lá nhưng cũng không nói gì, dù sao đây cũng là nhà của anh, anh muốn làm gì thì làm, tự do tùy ý muốn.
Cô đặt chén canh giải rượu xuống, Trâu Niệm nói: "Để nguội một chút mới uống, uống xong anh có thể nghỉ ngơi, cũng đã muộn rồi, tôi phải về trước." Trâu Niệm rời đi.