Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Hôn Nhân Nguy Hiểm: Bên Cạnh Chủ Tịch Tàn Nhẫn - Chương 298:5

Cập nhật lúc: 2025-06-28 01:57:11
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Ux8gfDXfh

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Về đến biệt thự, Trâu Niệm xách theo một cái va li nhỏ, bên trong đựng những bộ quần áo và vật dụng cá nhân, Hướng Dương cũng xách theo một vài cái túi đi vào, giống như cô vừa đi công tác trở về thật vậy.

Về đến nhà, mẹ Trâu đi theo con gái, hỏi: “Niệm Niệm, con đi đứng làm sao thế này?”

Trâu Niệm lên lầu, cất vali vào phòng.

Lúc xuống lầu, Trâu Niệm nói với mẹ mình rằng: “Con bị bong gân ở chân trong lúc đang đi công tác, nhưng vết thương rất nhẹ, giờ đã khỏi rồi.”

“Thật sự không sao hả?” Mẹ Trâu lo lắng.

"Thật sự không sao rồi, nếu mẹ không tin thì cứ nhìn xem." Trâu Niệm động đậy chân mình, cười tự nhiên: "Vết thương này rất nhẹ, lúc đó thì chỉ có hơi đau một chút thôi, ngủ một giấc là chân của con đỡ hơn nhiều rồi ."

Mẹ Trâu gật đầu, thấy chân và bàn chân của con gái mình khá linh hoạt.

Hướng Dương ngồi trên sofa gần đó, đang nhai một quả táo, cô ấy xen vào: “Chuyến công tác lần này của em có vui không?”

“Cũng khá vui đó.” Trâu Niệm cởi áo khoác, đặt lên ghế sô pha.

Mẹ Trâu hỏi: "Niệm Niệm, bây giờ trong nhà không có người ngoài. Nói cho mẹ biết, có phải là do sếp của con cố tình sắp xếp, để con cùng sếp đi công tác nhiều ngày như vậy không?”

Trâu Niệm ngẩng đầu nhìn vào ánh mắt của mẹ, mẹ cô có vẻ rất tin chắc rằng đây là do Nguyễn Duật Nghiêu một tay sắp xếp.

.

Mê Truyện Dịch

"Không phải đâu mẹ, con và anh ấy chỉ là một lần trùng hợp đi công tác với nhau mà thôi. Mẹ...con người anh ấy cũng rất tốt, không phải người xấu, sếp của chúng con đã chiếu cố cho con rất nhiều khi trên đường đi và khi đến nơi công tác. "

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/hon-nhan-nguy-hiem-ben-canh-chu-tich-tan-nhan/chuong-2985.html.]

Mẹ của Trâu quan sát sắc mặt của con gái, và dáng vẻ của con gái mình khi nói về người đàn ông đó, thì bà ấy đã phán đoán được phần nào.

"Con có vẻ rất ngưỡng mộ sếp của con."

Trâu Niệm gật đầu: “Anh ấy là một người ngay thẳng. Tuy nhiên, một người đàn ông dù có chính trực đến đâu thì cũng sẽ có cảm xúc tình cảm. Được rồi mẹ, nên nói thế nào nhỉ, con nghĩ dù đàn ông ở độ tuổi nào, chỉ cần là người tốt, thì cũng sẽ có quyền theo đuổi hạnh phúc của mình... Khoảng cách tuổi tác thực ra không phải là vấn đề..."

Càng về sau cô nói càng nhỏ.

"Ý của con là gì? Nói như vậy là có ý gì?" Mẹ Trâu nghe thấy vậy liền hỏi.

Hướng Dương cau mày, cũng nghe hiểu ý của cô, nhưng Hướng Dương lại sợ mẹ Trâu tức giận…

Trâu Niệm không nói nữa, cúi đầu, đưa tay vuốt tóc mình, vén ra sau tai.

Bầu không khí yên lặng này, cô không dám nói một lời hay bào chữa gì hết, cô giống như đang ngầm thừa nhận vậy.

Cô thừa nhận bản thân mình và Nguyễn Duật Nghiêu có mối quan hệ nào đó, có thể không phải mối quan hệ về mặt thể xác, nhưng nhất định phải là mối quan hệ có sự giao tiếp về mặt tâm hồn bên trong, ví dụ như anh thổ lộ tình cảm của mình, cô thì động lòng rồi.

"Niệm Niệm, em nói gì đi chứ." Hướng Dương cố gắng giải quyết ổn thỏa sự mâu thuẫn này.

Lông mi của Trâu Niệm động đậy, nhưng vẫn không dám nói, nhíu mày, ngón tay run rẩy, cô sợ bản thân sẽ bị mẹ mắng!

Cô vẫn là quyết định nói chuyện này càng sớm càng tốt, nhưng Nguyễn Duật Nghiêu lại không biết điều này.

"Đừng để nó nói nữa, nó có thể nói ra cái gì đây?" Mẹ Trâu lập tức cuối mặt xuống nhìn con gái.

Loading...