Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Hôn Nhân Nguy Hiểm: Bên Cạnh Chủ Tịch Tàn Nhẫn - Chương 298:2

Cập nhật lúc: 2025-06-28 01:57:04
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8KdhCdzx3L

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cuối tháng 11, sắp qua tháng 12, hai ngày gần đây cô phải rời khỏi nhà của Nguyễn Duật Nghiêu.

Bên ngoài trời rất lạnh, nhưng nhiệt độ trong căn hộ của anh rất ấm. Vốn dĩ hôm nay cô định sẽ rời khỏi nơi này, do vết thương ở chân cô đã hồi phục, có điều khi đi qua đi lại thì cô vẫn hơi khập khiễng, nhưng đã không cần phải người khác phải giúp đỡ nữa.

Trâu Niệm buổi sáng thức dậy, một mình bước vào phòng tắm tắm rửa.

Khoảng hơn năm giờ sáng, Nguyễn Duật Nghiêu đang ở nhà thì có cuộc điện thoại gọi tới bảo anh ra ngoài, anh không nói với cô rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, chỉ bảo cô nghỉ ngơi thật tốt, nhắm mắt ngủ thêm một lát, anh sẽ quay về sớm thôi.

Trâu Niệm ngơ ngác, nằm xuống giường ngủ thiếp đi.

Bây giờ đã 9 giờ, mặt trời đang dần nhô lên khiến căn hộ sáng bừng lên, nhưng anh vẫn chưa trở về.

Tắm rửa xong, Trâu Niệm bước ra khỏi phòng tắm, mặc một chiếc áo sơ mi trắng rất rộng của anh, nếu không phải vì chiếc áo sơ mi này, thì Trâu Niệm sẽ không nhận ra rằng anh cường tráng như thế nào mà mình thì lại nhỏ bé ra làm sao.

Mê Truyện Dịch

Vừa bước đến cửa phòng ngủ, cô đã nghe thấy tiếng chìa khóa đang mở cửa…

“Nguyễn Duật Nghiêu?” Trâu Niệm gọi.

Cô bước đi một cách chậm rãi về phía cửa.

Cửa căn hộ mở ra, Nguyễn Duật Nghiêu đang đứng ở bên ngoài cửa, gật đầu: "Đương nhiên là anh rồi, còn có thể là ai nữa? Đây là căn hộ của anh, ai sẽ tới đây chứ?"

Anh đóng cửa lại, quay người lại cởi áo khoác rồi bước vào.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/hon-nhan-nguy-hiem-ben-canh-chu-tich-tan-nhan/chuong-2982.html.]

“Em đói không?” Anh bước đến gần cô, dang tay ra, ôm cô vào lòng, ôm cô thật chặt.

Trâu Niệm nhẹ nhàng rúc vào trong n.g.ự.c anh, nói: "Em vẫn chưa đói lắm, ngủ một giấc đã bắt đầu cảm thấy mất hết sức lực, có lẽ là do em ít vận động."

“Chờ vết thương của em lành lại, anh sẽ đưa em đi, chúng ta cùng nhau tập thể dục.” Anh hôn lên trán cô, nhẹ nhàng nói.

Trâu Niệm gật đầu.

Điện thoại trong phòng ngủ của cô vang lên, Trâu Niệm thoát khỏi vòng tay anh, xoay người chậm rãi đi vào phòng ngủ nghe điện thoại. Nguyễn Duật Nghiêu nhìn thấy trước mắt mình trống rỗng, người ôm trong n.g.ự.c cũng biến mất tiêu, anh mỉm cười, nhìn dáng đi của cô và đôi chân trắng nõn của cô đang lộ ra dưới chiếc áo sơ mi, anh không kiềm lòng được mà đi theo cô.

"Alo?" Trâu Niệm nhấc máy.

Nguyễn Duật Nghiêu đứng ở phía sau nhẹ nhàng ôm lấy thân thể của cô.

"Ồ, là Trịnh Khiết à. Chân của tớ bị bong gân ở mắt cá chân, tớ đang nghỉ ngơi, có lẽ các cậu cũng biết phải không?" Trâu Niệm nói, "Ừ, cậu có thể vào phòng làm việc của tớ để tìm hồ sơ, tớ để nó trên bàn, chắc là dễ tìm thôi, tớ đều đã sắp xếp theo từng tệp tài liệu rồi. "

——Đó là cuộc gọi từ một nữ đồng nghiệp trong công ty của cô.

Hai cánh tay của người đàn ông đang ở phía sau ôm cô, đã từ từ di chuyển từ bụng lên n.g.ự.c của cô, cánh tay rắn chắc của người đàn ông ấn vào hai bộ n.g.ự.c mềm mại và đầy đặn, anh nghiêng đầu nhìn cô, đôi môi mỏng hôn lên gò má trắng nõn của cô, lại di chuyển cánh môi xuống phía dưới, hôn vào cái cổ trắng ngần của cô.

Trâu Niệm cử động một chút, không dám nói gì, hai má cô đã nóng bừng, hành động này khiến cô cảm thấy rất khó chịu…

Nữ đồng nghiệp ở đầu dây bên kia nói với cô: "Niệm Niệm, tớ đang đi bộ tới phòng làm việc của cậu rồi, đừng cúp máy, tớ sẽ đến ngay thôi, nếu không tìm được hồ sơ, tớ chỉ cần hỏi cậu là được rồi."

"Ồ, được thôi..." Trâu Niệm nói, cố gắng giữ nhịp thở của mình ổn định.

Loading...