Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Hôn Nhân Nguy Hiểm: Bên Cạnh Chủ Tịch Tàn Nhẫn - Chương 294:1

Cập nhật lúc: 2025-06-28 01:53:04
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/yXmolnt9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hai người ở trong phòng trên lầu đang nói chuyện phiếm, không có gì căng thẳng.

Nguyễn Duật Nghiêu rất muốn ôm cô, nhưng cô vẫn cứ né tránh anh, sợ sau khi bị anh ôm, bộ dáng của mình sẽ khác lạ, khi xuống lầu sẽ bị mẹ dễ dàng phát hiện. Chưa biết ý kiến của mẹ cô như thế nào, nên bây giờ Trâu Niệm không dám to gan, đặc biệt trân trọng anh, Trâu Niệm không dám phạm một lỗi nào có thể ảnh hưởng đến kết quả của hai người.

Khoảng một giờ trôi qua, Nguyễn Duật Nghiêu xách cặp tài liệu xuống lầu.

Trâu Niệm mang dáng vẻ của một cô gái nhỏ đi theo sau lưng anh.

"Các con nói chuyện xong rồi à?" Hướng Dương đứng dậy khỏi ghế sofa, quay lại hỏi.

Mẹ Trâu cũng đứng dậy, đánh giá ông chủ Nguyễn và con gái mình. Tuy trên mặt mẹ Trâu cười khách sáo, nhưng trong lòng lại đang suy nghĩ đến chuyện khác. Mẹ Trâu không biết là mình đã nghĩ nhiều về lời Hướng Dương nói, hay là giữa con gái và ông chủ Nguyễn này thực sự có chuyện gì.

Từ khi Hướng Dương nói nhỏ xong, Mẹ Trâu nhìn thế nào cũng thấy hai người này có vấn đề.

Mẹ Trâu hỏi anh: "Công việc của Niệm Niệm nhà chúng tôi thế nào? Có làm chậm trễ công việc đồng nghiệp không? Từ nhỏ đứa trẻ này đã nóng nảy, nếu đến công ty cũng như vậy thì chắc chắn không hòa thuận với đồng nghiệp được."

Nguyễn Duật Nghiêu lịch sự đứng trước mặt Mẹ Trâu, cười nói: "Cô ấy làm việc rất chăm chỉ, thường xuyên tăng ca."

Nói xong lời này, Nguyễn Duật Nghiêu quay đầu nhướng mày nhìn Trâu Niệm, Trâu Niệm nhìn anh, thực sự không biết phải tiếp lời anh thế nào, tăng ca trong miệng anh, chẳng lẽ là chỉ tăng "ca đêm" cùng anh sao.

Đúng vậy, bình thường cô không bao giờ tăng ca, chỉ khi anh yêu cầu cô tăng ca đêm, cô mới ở lại tăng ca cùng anh, địa điểm không cố định, nhưng phần lớn đều là trên * và trên ghế sofa.

"Vậy thì tốt, làm việc chăm chỉ là tốt rồi." Mẹ Trâu nhất thời cũng không có gì để nói, không thể trực tiếp hỏi anh một câu, anh và con gái tôi không xảy ra chuyện gì chứ?

Sợ rằng sẽ bị coi là thần kinh.

"Bác gái, vậy cháu đi trước." Nguyễn Duật Nghiêu gật đầu nói.

Mẹ Trâu cười nói: "Được, trời tối nhớ lái xe cẩn thận."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/hon-nhan-nguy-hiem-ben-canh-chu-tich-tan-nhan/chuong-2941.html.]

Ba người ra tiễn Nguyễn Duật Nghiêu, thực ra Mẹ Trâu chỉ tiếp xúc với Nguyễn Duật Nghiêu được vài lần, lần đầu tiên gặp mặt là khách sáo nhất, dù sao cũng là người tốt bụng đã để một căn nhà cho hai mẹ con họ ở. Nhưng lần gặp mặt này, Mẹ Trâu không thể khách sáo như lần đầu tiên được, nguyên nhân chính là con gái bà và Hướng Dương luôn nhắc đến anh, cộng thêm lần này Hướng Dương bóng gió nghi ngờ anh có ý khác với con gái mình.

Nguyễn Duật Nghiêu để cặp tài liệu lên xe, anh cũng lên xe, nổ máy rời đi.

"Ông chủ Nguyễn, nhớ lái xe chậm thôi!" Hướng Dương nói.

Tiễn xe anh đi khuất, ba người cùng nhau vào biệt thự, Hướng Dương liếc mắt ra hiệu với Trâu Niệm, Trâu Niệm nhận được, cô hiểu được ý của Hướng Dương bảy tám phần.

...

Trong phòng khách, Mẹ Trâu ngồi xuống.

Mê Truyện Dịch

"Niệm Niệm, nói chuyện công việc gì mà nói hơn một tiếng vậy con." Mẹ Trâu nhìn chằm chằm vào mắt con gái hỏi.

Trâu Niệm ngập ngừng, hơi lắp bắp: "Ừ, là, là nói chuyện công việc thôi mà, con nói kỹ thì mẹ cũng không hiểu đâu, chuyện công ty của chúng con Hướng Dương còn chẳng hiểu nổi, phức tạp lắm."

Cô cố tình giả vờ lắp bắp một chút, như vậy mới giống như đang nói dối, chỉ có như vậy mẹ cô mới hơi hiểu lầm con gái có quan hệ không bình thường với ông chủ một chút.

Bây giờ Trâu Niệm không dám để mẹ cô xác định trực tiếp chuyện này, nhưng cô rất muốn để mẹ cô nghi ngờ chuyện này.

"Ồ, đúng vậy, mẹ không hiểu nổi vấn đề công ty của chúng con đâu." Hướng Dương ngồi xuống bên cạnh Mẹ Trâu thở dài nói, sau đó dựa vào vai Mẹ Trâu, quay lưng về phía Mẹ Trâu nắm tay Trâu Niệm, động viên cô.

"Thế cũng không thể nói chuyện hơn một tiếng được." Mẹ Trâu trừng mắt nhìn con gái.

Cái trừng mắt này khiến Trâu Niệm ngồi xuống, hỏi: "Mẹ đang nghi ngờ gì thế? Con với ông chủ chúng con ở trên lầu nói chuyện công việc hơn một tiếng, đâu có gì là không đúng ? Ở công ty chúng con họp thường họp mấy tiếng mới xong, cả đám người ngồi trong phòng họp chịu trận, hôm nay chỉ đến lượt mình con xui xẻo, chịu trận một mình một tiếng thôi."

"Xui xẻo thật." Mẹ Trâu nhướng mày: "Đã muộn thế này rồi, ông chủ các con không tìm người khác nói chuyện công việc, lại cứ tìm con nói chuyện công việc, con là nhân vật lợi hại gì của công ty các con thế?"

"Không phải nhân vật lợi hại gì đâu." Trâu Niệm lắc đầu.

Loading...