Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Hôn Nhân Nguy Hiểm: Bên Cạnh Chủ Tịch Tàn Nhẫn - Chương 289:5

Cập nhật lúc: 2025-06-28 01:52:33
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Ux8gfDXfh

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hai người đi dọc bờ biển, anh hôn cô trong âm thanh của sóng biển và tiếng gió, từ môi cô đến cổ rồi xương quai xanh, anh dụi đầu vào cổ cô, mút mát nó. Trâu Niệm ngẩng đầu, nhắm mắt lại, hai tay anh giữ chặt lấy eo cô, trong tay anh, cơ thể cô bắt đầu cảm nhận sự thay đổi chấn động.

“Làm sao đây, xuống xe là một quyết định sai lầm.” Anh nói.

Trâu Niệm chậm rãi mở mắt ra nhìn anh.

Ngay sau đó, anh bế xốc cả người cô lên, đi về phía chiếc xe đậu trên bờ biển.

……

Dưới ánh trăng thuần khiết, xung quanh lại không có ai, bên trong xe, cơ thể người đàn ông cường tráng quyến rũ, nhấp nhô trên cơ thể của người phụ nữ, khi thì nhịp nhàng hối hả khi thì thong thả ra vào.

Anh bảo cô nghỉ ngơi chút đi, đến nhà sẽ gọi cô dậy.

Trâu Niệm thật sự cho rằng anh sẽ đưa cô về, dù sao cũng đã làm một lần rồi, chắc là cũng thỏa mãn anh rồi. Trâu Niệm vẫn luôn không dám đi chơi qua đêm, nhưng Nguyễn Duật Nghiêu lại nghĩ, dù gì cô cũng đã 23 tuổi rồi, cũng đã trưởng thành rồi, mẹ cũng sẽ không can thiệp quá nhiều vào quyền tự do yêu đương của cô, anh cũng không phải người gì quá xấu xa, cũng sẽ không hại cô, đều đã là người trưởng thành, người lớn sẽ không bảo thủ mà không hiểu cho việc hai người sống chung trong lúc đang yêu nhau chứ?

Hiểu hay không thì Trâu Niệm cũng không đoán được ý nghĩ của mẹ mình.

Mê Truyện Dịch

Gần đây hầu như anh luôn làm với cô, thỉnh thoảng Trâu Niệm nghi ngờ rằng có phải anh đã nhịn lâu lắm rồi, vất vả lắm mới tìm được một người bạn gái, anh bắt đầu mạnh mẽ giải phóng lượng hormone tích trữ bao lâu nay, nhưng đây lại là nỗi khổ trong lòng Trâu Niệm, cả người cô mệt lả đi, không muốn ra khỏi giường chỉ muốn ngủ mà thôi. Trong lúc đang mơ mơ màng màng, cô cảm giác được vòng tay ấm áp của người đàn ông đang ôm lấy cô và hơi thở của anh nhẹ nhàng lướt trên mặt mình. Cô không biết bản thân đang ở đâu, muốn mở to mắt nhưng không thể nào mở được mắt. Cuối cùng cả người cô nằm trên một chiếc giường mềm mại, cựa quậy một hồi rồi cô lại thoải mái, an tâm mà chìm vào giấc ngủ sâu.

Sáng sớm hôm sau.

Trâu Niệm vươn vai, ngáp một hơi rồi chui ra khỏi chăn.

Cô cúi đầu nhìn trần nhà, cửa sổ,… Mọi thứ đều không giống với biệt thự của cô, khung cảnh vừa lạ vừa quen, sau khi Trâu Niệm suy nghĩ lại mới nhận ra đây là nhà anh!

Người đàn ông bên cạnh dường như cũng đã tỉnh lại, nửa thân trên anh không mặc gì vô cùng quyến rũ, anh dịu dàng mỉm cười với cô.

“Anh thật không biết xấu hổ đó Nguyễn Duật Nghiêu!”

Trâu Niệm tức giận lấy điện thoại xem, điện thoại tắt máy rồi, là hết pin hay do anh tắt vậy? Cô nói phải về nhà, anh cũng rõ ràng nói rằng sẽ đưa cô về, nhưng cuối cùng anh lợi dụng việc cô ngủ say trên xe mà đưa cô tới đây sao? Trâu Niệm buồn não nuột, bản thân ngủ sâu thế nào mà bị một người đàn ông bế đến giường cũng không biết vậy!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/hon-nhan-nguy-hiem-ben-canh-chu-tich-tan-nhan/chuong-2895.html.]

Nguyễn Duật Nghiêu đè lên người cô, lấy mất điện thoại trên tay cô, tuỳ tiện vứt dưới thảm.

Người đàn ông dùng tay giữ chặt lấy cánh tay mảnh mai của cô, cọ mũi vào những dấu hôn trên người cô: “Chẳng qua chỉ là đổi địa điểm, tăng ca buổi tối thôi mà… Lương ở tập đoàn Nguyễn thị rất cao, không dễ kiếm, ông chủ không có đạo đức, em còn có thể làm sao…”

Sau khi bị anh làm một hồi, Trâu Niệm bắt đầu xù lông, bắt đầu đùa giỡn trong phòng ngủ với anh như đôi vợ chồng mới cưới, không cẩn thận làm xước cánh tay anh, cô thấy vậy thì vô cùng đau lòng, anh lại vui vẻ tận thưởng sự quan tâm của cô, ôm lấy cô, anh cảm thấy đây là khoảnh khắc hạnh phúc, viên mãn nhất trong cuộc sống.

Trâu Niệm gọi cho mẹ bảo tối hôm qua ở lại nhà đồng nghiệp, sáng nay đến công ty luôn, tối sẽ về.

Trâu Niệm ăn sáng tại nhà họ Nguyễn, Trâu Niệm không biết vì điều gì mà Nguyễn Duật Đình liếc nhìn cô mấy lần, Bạc Mẫn thì chỉ cười với cô, Trâu Niệm cảm thấy không khí vô cùng kỳ lạ nhưng cô không hỏi Nguyễn Duật Nghiêu gì cả.

Ăn xong thì mọi người cùng đi làm.

Khoảng chín giờ hơn, Tô Chính Đông gọi điện cho Trâu Niệm nói rằng anh ta đang chờ bên ngoài tòa nhà của tập đoàn Nguyễn thị.

Chưa đến chín giờ, Hướng Dương đã đem những giấy tờ cần cho thủ tục ly hôn đến tập đoàn Nguyễn thị, hôm qua Trâu Niệm không ngờ rằng Nguyễn Duật Nghiêu sẽ không đưa cô về nên chỉ có thể nhờ Hướng Dương đem đến giúp cô.

Trâu Niệm lấy điện thoại, xách túi, khoác áo đi ra ngoài.

Cô quay đầu nhìn thoáng qua văn phòng của Nguyễn Duật Nghiêu, anh biết chuyện thì để cô qua đó yên tâm xử lý mọi việc. Khoé môi Trâu Niệm cong lên, một tiếng sau khi bước vào thang máy, cô là một người phụ nữ độc thân, có thể quang minh chính đại yêu đương với Nguyễn Duật Nghiêu, rất nhanh thôi anh cũng sẽ là một người đàn ông độc thân.

Tô Chính Đông ngồi ở hàng ghế phía sau, Trâu Niệm cũng thế, một vị tài xế của Hồng Viễn lái xe.

Xét thấy đã sắp xếp trước, cũng đã nói qua về thoả thuận ly hôn cho nên bây giờ chỉ cần ký tên thì Cụ Dân Chính sẽ công nhận việc ly hôn này có hiệu lực. Ly hôn thuận lợi hơn Trâu Niệm tưởng, chưa đến 40 phút cô đã cầm trong tay giấy ly hôn.

Trong suốt thời gian đó, Tô Chính Đông không nói gì với Trâu Niệm, cũng không nhìn cô.

Hai người cùng nhau ra khỏi Cục Dân Chính, Trâu Niệm quay đầu nhìn anh ta: “Tạm biệt Tô Chính Đông, tôi vẫn sẽ xem anh như một người bạn. “

“Bạn bè.” Tô Chính Đông nhướng mày, cười lạnh, tay anh siết chặt tờ giấy ly hôn, xoay người sải bước lên xe.

Chiếc xe của Hồng Viễn nhanh chóng rời đi trong ánh nhìn chăm chú của Trâu Niệm.

Loading...