Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Hôn Nhân Nguy Hiểm: Bên Cạnh Chủ Tịch Tàn Nhẫn - Chương 279:3

Cập nhật lúc: 2025-06-28 01:50:48
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8KdhCdzx3L

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khiến kẻ g.i.ế.c người chân chính có tội ngoài vòng pháp luật, còn tìm quan hệ để cha của kẻ sát nhân được giảm án...

Sau khi Đổng Nhân rời đi, Trịnh Lan sững sờ một lúc lâu, tim đập thình thịch.

Bảo mẫu của nhà họ Tô luôn bận rộn làm bữa sáng trong bếp.

Hiện tại nhà họ Tô chỉ còn lại hai mẹ con, mỗi ngày Trịnh Lan đều phải đợi con trai thức dậy mới bắt đầu ăn sáng.

Khi nhà có khách nói chuyện với Trịnh Lan, Trịnh Lan sẽ gọi bảo mẫu rót nước, bảo mẫu mới qua, nếu không bảo mẫu sẽ không được chủ động đi tới, sợ Trịnh Lan nói chuyện gì đó với khách mà không thích hợp để người khác nghe.

Bảo mẫu nhà họ Tô đương nhiên tuân theo quy tắc này nhiều năm như vậy, chưa bao giờ phạm sai lầm.

7 giờ 20 phút sáng, Tô Chính Đông thức dậy đi xuống lầu.

Trông mặt anh ta vẫn còn buồn ngủ và vẫn chưa tỉnh hẳn, anh ta nhìn thấy mẹ mình đang chán nản ngồi trên ghế sofa. Tô Chính Đông cau mày, quan tâm hỏi: “Sao vậy mẹ? Mẹ thấy không khỏe sao? Có cần đến bệnh viện không?”

Trịnh Lan mở mắt ra nhìn con trai mình, nước mắt bà ta rơi xuống.

Dọa Tô Chính Đông c.h.ế.t khiếp...

"Sao lại khóc rồi?"

Trịnh Lan lắc đầu, nhắm mắt lại nói: “Mẹ nhớ cha con, nhớ chị con…”

Cha, chị... Nhà họ Tô tổng cộng có bốn người, hai người trong số đó đã qua đời khá sát ngày, để lại hai mẹ con. Nghĩ đến điều này, Tô Chính Đông cũng cảm thấy rất khó chịu, bây giờ nhìn thấy mẹ mình vừa khóc vừa nói đến cha và chị gái, trong lòng anh ta đau như d.a.o đâm.

Anh ta vỗ nhẹ vào lưng mẹ, nói: "Mẹ đừng khóc nữa. Cha và chị con nhìn thấy sẽ thương mẹ."

Trịnh Lan không thể ngừng khóc.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/hon-nhan-nguy-hiem-ben-canh-chu-tich-tan-nhan/chuong-2793.html.]

Mê Truyện Dịch

Tô Chính Đông chỉ mặc một bộ đồ ngủ, anh ta vỗ lưng mẹ không ngừng an ủi, nếu mẹ không ngừng khóc, anh ta cũng muốn khóc.

Một vị khách đến nhà họ Tô vào sáng sớm, cũng đã thành công cắt được tiếng khóc của Trịnh Lan.

“Tôi có thể ở lại đây ăn sáng không?” Cô gái dễ thương kéo tay Tô Chính Đông hỏi.

Cô ấy đã quấn lấy anh ta rất lâu rồi, mỗi lần đến thành phố B, nơi đầu tiên cô ấy đến báo cáo là nhà của Tô Chính Đông. Anh ta không thích cô ấy, nhưng mẹ anh ta lại rất thích cô ấy nên cô ấy mới không biết mệt mà theo đuổi anh chàng lạnh lùng thành thục này!

Tô Chính Đông cau mày gật đầu: "Được, cho cô ở lại ăn cơm."

Anh ta hất tay cô ấy ra rồi đi lên lầu tắm rửa. Cô gái này đã từng đến đây làm khách từ rất lâu trước đó rồi, cũng là được mẹ đưa tới đây, thay vì ở khách sạn, cô ấy lại muốn ở nhà họ Tô.

Đây là lần duy nhất anh ta biết ơn cô gái này đã đến, cắt ngang nỗi buồn nhớ chị gái và cha của mẹ anh ta. Anh ta rất lo lắng mẹ sẽ khóc đến hại thân, anh ta càng cảm thấy người thân của mình cần được yêu thương và được chăm sóc nhiều hơn.

Sau khi Trâu Niệm đề nghị ly hôn, anh ta đi du lịch để giải tỏa tâm trạng. Anh ta cũng dần dần ý thức được trên thế giới này chỉ có mẹ và mình nương tựa vào nhau rồi.

Nên càng phải trân trọng hơn…

Buổi sáng ở nhà họ Nguyễn.

Trâu Niệm không dám dậy quá muộn, ở đây không thể tùy tiện giống như ở nhà mình, tốt nhất không ngủ nướng. Cô thức dậy lúc bảy giờ, tắm rửa sạch sẽ rồi đi xuống lầu. Bạc Mẫn, Nguyễn Vũ và Nguyễn Duật Đình hôm qua không tham dự bữa tiệc tối đều đã dậy. Cha Nguyễn và mẹ Nguyễn vẫn đang nghỉ ngơi.

Trâu Niệm chào hỏi người dưới lầu: "Anh, chị dâu..."

Nguyễn Vũ vui vẻ kéo Trâu Niệm qua, luôn miệng gọi "thím út" khiến Trâu Niệm ngượng ngùng ngồi xuống bên cạnh Nguyễn Vũ.

Loading...