Bản thân không sai thì tuyệt đối không xin lỗi, tùy tình hình mà định đoạt.
Nếu Nguyễn Duật Nghiêu ngủ lại, không định nói chuyện, vậy thì cô chỉ cần dứt khoát quay người rời đi là được ——
Trâu Niệm đặt áo khoác vest của anh lên giường, sau đó quay người.
"Đứng lại." Anh nói với giọng vô cùng khàn.
"..."
Trâu Niệm không nói gì, đứng ở cửa không đi ra ngoài.
Anh nói: "Em có cần cho anh một lời giải thích không?"
Giọng Nguyễn Duật Nghiêu khàn khàn như bị ai đó xé cổ họng vậy, Trâu Niệm nghe thấy mà đau lòng, nhưng cô vẫn quay đầu hỏi ngược lại anh: "Lúc anh nhìn thấy, anh đã có định vị tâm lý của mình về cảnh tượng đó, nếu anh tin em, anh sẽ không chiến tranh lạnh với em, sẽ không bảo em giải thích với anh".
Lúc nói ra những lời này, mắt cô đã ươn ướt...
Những lời chất chứa trong lòng trong ba ngày nay, cuối cùng cũng nói ra. Ngoài mặt Trâu Niệm sẽ không nhượng bộ, nhưng trong lòng cô đang mong anh chủ động hỏi, giải quyết vấn đề này. Không phải là chuyện nghiêm trọng đến mức phải chia tay, nên cô sẽ không nhẫn tâm nói những lời tuyệt tình, nhưng trong hiểu lầm có nên dành cho đối phương sự tôn trọng tối thiểu không?
Sự tôn trọng này là sự tin tưởng.
Anh và Đổng Nhân mập mờ, anh hôn lên trán Đổng Nhân, có phải cô chỉ nghe một lời giải thích của anh là tin không? Đổi lại là anh, hình như anh hoàn toàn không tin cô.
Không thể tin tưởng, rốt cuộc là không đủ yêu hay yêu quá sâu?
..... Câu hỏi này dường như không có lời giải.
Nguyễn Duật Nghiêu từ từ đứng dậy, anh chỉ cởi áo khoác vest nằm trên giường nghỉ ngơi mà thôi, lúc này, bóng dáng cao lớn của anh đứng lặng bên giường, cúi người cầm lấy áo khoác vest, đôi giày da của anh đạp lên tấm thảm trắng, đi tới trước mặt Trâu Niệm .
Anh nhíu mày, yết hầu chuyển động, giơ ngón tay lên bóp cằm cô, khẽ nâng cằm cô lên, nhìn chằm chằm vào mắt cô nói: "Không phải không tin tưởng, mà là anh không tự tin lắm. Trong số tất cả những người trên thế giới, Nguyễn Duật Nghiêu anh có lẽ chỉ sẽ không tự tin khi đứng trước mặt Trâu Niệm em, anh không biết tình cảm giữa em và Trác Đằng trong mấy năm qua sâu đậm đến mức nào, anh càng không biết trong những ngày chúng ta ở bên nhau, em có yêu anh nồng nhiệt như đã từng yêu cậu ta không? Anh sợ em sẽ thường xuyên nhớ lại quá khứ, anh sợ em sẽ vì cậu ta mà bỏ rơi anh. Là không tự tin, không phải không đủ tin tưởng, là đang đấu tranh với chính mình, không phải đang chiến tranh lạnh với em."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/hon-nhan-nguy-hiem-ben-canh-chu-tich-tan-nhan/chuong-2752.html.]
Trái tim Trâu Niệm mềm nhũn, dù sao cũng là phụ nữ, chỉ cần anh có thể đưa ra một thái độ, cô có thể vì anh mà mềm lòng.....
"Em muốn ở bên anh đến già..."
Mê Truyện Dịch
Trâu Niệm đã nói một câu như thế, sau đó nhìn thấy sự hốt hoảng và phấn khích nhảy múa trong mắt anh.
Nhưng anh còn chưa kịp nói gì, cô cũng chưa nói hết lời thì cửa phòng đã bị Tiêu Ngọc Hoa gõ, Tiêu Ngọc Hoa đứng bên ngoài cách cánh cửa nói: "Con trai, Niệm Niệm, hai đứa xong chưa?"
Trâu Niệm quay người, ngượng ngùng...
Sợ người lớn bên ngoài hiểu lầm cô lâu như vậy mà vẫn chưa xuống là đang làm gì đó với Nguyễn Duật Nghiêu trong phòng.
Nhìn ra sự ngượng ngùng của cô, anh nói: "Mẹ, con và Niệm Niệm sẽ xuống ngay."
"Được, hai đứa nhanh lên nhé."
Tiêu Ngọc Hoa ở bên ngoài nói xong thì quay người đi xuống lầu, trong phòng có thể nghe thấy tiếng giày cao gót giẫm trên cầu thang.
Nguyễn Duật Dao đưa chiếc áo khoác vest trong tay cho Trâu Niệm, cô giúp anh cầm, Nguyễn Duật Nghiêu chỉnh lại áo sơ mi, thắt lưng, quần của mình, rồi mặc áo khoác vest vào, cúi đầu nói với cô: "Tóc anh có được không?"
Trâu Niệm dùng ngón tay chạm vào: "Không có bị rối."
"Đi thôi." Anh ôm lấy cô rồi đi ra ngoài, tới chỗ lối cầu thang thì tách ra đi một cách tự nhiên.
Hai người xuống lầu, trông giống như cấp trên và cấp dưới, nhưng cũng có người bước lên chào hỏi: " Nguyễn tổng, người đẹp bên cạnh anh là?"
"Trợ lý đặc biệt của tôi." Nguyễn Duật Nghiêu giới thiệu đơn giản.
Trâu Niệm đứng bên cạnh anh, không nhìn vào ánh hào quang của anh. Cô lịch sự mỉm cười và chào hỏi người bước tới, làm một trợ lý đặc biệt vô cùng đàng hoàng chu đáo xứng với chức vụ.
Một số người vốn đang buôn chuyện dưới lầu, nghe Nguyễn Duật Nghiêu giới thiệu như vậy, đều càng thêm nghi ngờ. Con dâu nhà họ Tô tới làm trợ lý đặc biệt cho cậu hai nhà họ Nguyễn ?
Chỉ cần dùng móng tay nghĩ cũng biết chuyện này chắc chắn không đơn giản, cho nên tối nay không ai dám nhìn nhiều vào Nguyễn Duật Nghiêu và Trâu Niệm, sợ chỉ cần một ánh mắt cũng sẽ rước họa vào thân. Khi Nguyễn Duật Nghiêu dẫn cô on dâu nhà họ Tô đi giữa đám người, những người buôn chuyện không dám công khai bàn tán nữa.