Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Hôn Nhân Nguy Hiểm: Bên Cạnh Chủ Tịch Tàn Nhẫn - Chương 250:1

Cập nhật lúc: 2025-06-28 01:42:12
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2VfvXerZvn

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sự lãng mạn tuyệt vời nhất của con người có lẽ là một lòng một dạ an an ổn ổn. Phải biết rằng, một người đàn ông có địa vị cao như vậy, có thể khiến cuộc sống của người phụ nữ của mình bình lặng không có những lời mắng chửi, lăng mạ, đó chính là bản lĩnh của người đàn ông.

Giữa bữa ăn, Nguyễn Duật Nghiêu nhận được cuộc gọi của Tiêu Ngọc Hoa.

Khi nghe điện thoại, Nguyễn Duật Nghiêu ngẩng đầu nhìn Trâu Niệm, nói với mẹ: "Vâng, Niệm Niệm hôm nay đến công ty làm việc. Bọn con... bọn con đang ăn trưa cách công ty không xa".

"Cùng qua đây? Được, bọn con cũng vừa mới ăn.” Nguyễn Duật Nghiêu cười nói.

Anh cúp điện thoại, Trâu Niệm căng thẳng hỏi: "Mẹ anh đến sao?"

"Ừ, mẹ anh muốn đến xem em, anh không ngăn được. Mẹ chồng tương lai muốn đến gặp em là chuyện bình thường". Anh nói, đưa tay vuốt tóc Trâu Niệm, ánh mắt an ủi cô đừng căng thẳng.

Đến 12 giờ 25 phút, Tiêu Ngọc Hoa tới nhà hàng, xe dừng ở bên ngoài, tài xế cũng đợi ở bên ngoài, Tiêu Ngọc Hoa một mình đi vào. Nguyễn Duật Nghiêu chạy xuống đón, đưa bà lên lầu gặp Trâu Niệm.

Khi hai mẹ con lên, Trâu Niệm lịch sự đứng dậy.

Bữa trưa này ăn hơi chậm một chút, vì có Tiêu Ngọc Hoa ở đó, lúc ăn cơm Tiêu Ngọc Hoa vẫn luôn trò chuyện với Trâu Niệm. Có một số câu hỏi Trâu Niệm trả lời không tốt, Nguyễn Duật Nghiêu đều thay cô chặn lại, giúp cô trả lời.

Trâu Niệm rất biết ơn Nguyễn Duật Nghiêu. Cô biết, trong nhiều gia đình hào môn như vậy, mẹ chồng vì một số chuyện mà gây khó dễ cho bạn gái của con trai rất nhiều. Về điểm này Trâu Niệm xử lý rất tốt, Tiêu Ngọc Hoa không tìm ra bất kỳ khuyết điểm nào. Trâu Niệm biết, Nguyễn Duật Nghiêu ở giữa đã làm không ít chuyện, tránh cho cô bị mẹ anh làm khó. Điều này cũng thể hiện anh là một người đàn ông rất thành công, trị được thế giới của cánh đàn ông ở bên ngoài, cũng quản được thế giới mẹ chồng con dâu của cánh phụ nữ ở trong nhà.

Sau bữa ăn, Tiêu Ngọc Hoa cùng con trai và Trâu Niệm cùng nhau xuống lầu rời đi.

Tiêu Ngọc Hoa nhìn vóc dáng của Trâu Niệm, khen ngợi: "Niệm Niệm, cháu và con trai dì nhìn rất xứng đôi. Đừng làm việc mệt quá, cháu cứ dưỡng cơ thể thật tốt. Duật Nghiêu nhà dì sức khỏe tốt, dì rất mong chờ đứa con của hai đứa sẽ sớm đến".

Trâu Niệm xấu hổ cười, bình thường nói chuyện với Nguyễn Duật Nghiêu về chủ đề sinh con thế nào cũng được, nhưng nghe mẹ anh nói như vậy... cái gì mà Duật Nghiêu sức khỏe tốt... Trâu Niệm vẫn có chút ngượng ngùng.

Tiêu Ngọc Hoa về nhà, Trâu Niệm và Nguyễn Duật Nghiêu về công ty, Nguyễn Duật Nghiêu nói với cô: "Sau này em có thời gian vào ban ngày, có thể đi ăn đi chơi với mẹ nhiều hơn, bà ấy sẽ thích em hơn cả anh".

"Tuân lệnh". Trâu Niệm gật đầu.

Nguyễn Duật Nghiêu thở dài, vừa lái xe vừa nắm lấy một tay cô: "Anh hy vọng mọi người trong nhà anh đều yêu thương em, mến em nhiều hơn cả anh".

Trâu Niệm mím môi gật gật đầu, thở phào nhẹ nhõm.

Một ngày làm việc, dưới sự hướng dẫn của anh đã hoàn thành. Về cơ bản là không làm việc gì chính thức cả, cô vẫn đang trong giai đoạn làm quen, phải mất vài ngày mới có thể quen được. May là hôm nay chỉ tiếp xúc với anh, không tiếp xúc nhiều với những người khác.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hon-nhan-nguy-hiem-ben-canh-chu-tich-tan-nhan/chuong-2501.html.]

Buổi tối Trâu Niệm về nhà, không tham gia nấu cơm. Cô cảm thấy hơi mệt, đã lâu rồi cô không đi giày cao gót liên tục.

Ăn tối xong, Trâu Niệm đã đi tắm và nghỉ ngơi rất sớm.

Sáng hôm sau, Trâu Niệm vừa đánh răng rửa mặt vừa mở máy, chờ điện thoại của Tô Chính Đông nhưng Tô Chính Đông không gọi đến. Trâu Niệm bảy giờ rưỡi đã rời khỏi nhà, gọi cho Tô Chính Đông, Tô Chính Đông nói cô tám giờ mười phút gặp ở Cục Dân chính, nhớ mang theo giấy tờ tùy thân

.

Trâu Niệm mang theo đồ, có lẽ vì đã chờ đợi quá lâu nên cô không ăn sáng, mang theo đồ đạc trực tiếp đến Cục Dân chính chờ anh ta.

Tô Chính Đông đến muộn, giống hệt như lần trước.

Anh ta xuống xe, nhận lấy đồ trên tay Trâu Niệm, nói: "Vào thôi."

"Ừm." Trâu Niệm lúng túng, đi theo anh ta vào trong.

Hai người đứng cứng đờ trong Cục Dân chính, còn sớm như vậy mà chỗ ngồi đã hết sạch. Trâu Niệm ngạc nhiên, mỗi ngày có nhiều người ly hôn đến vậy sao?

Trâu Niệm và Tô Chính Đông xếp hàng trong Cục Dân chính. Sau khi chờ mười mấy phút, cuối cùng cũng có chỗ ngồi trống, đến lượt một cặp vợ chồng đang cãi nhau dữ dội vào làm thủ tục.

"Em ngồi xuống chờ đi." Tô Chính Đông khoanh tay đứng xa xa, nói với cô.

"Không cần đâu." Trâu Niệm lắc đầu.

Hai người đều không ngồi, rất nhanh đã có người khác chờ đợi không khách sáo ngồi xuống. Tô Chính Đông liếc nhìn, cau mày không vui. Trâu Niệm chỉ cười cười, lùi sang bên cạnh hai bước, tiếp tục đứng chờ.

Đến khi ly hôn thật rồi, trong lòng Trâu Niệm có chút cảm giác phức tạp. Ngồi xuống cũng không yên lòng, chi bằng đứng chờ cùng anh ta.

Một lúc sau, Trâu Niệm dự đoán, ít nhất còn phải xếp hàng nửa tiếng nữa.

Cô và Tô Chính Đông chỉ đến muộn hơn giờ mở cửa một chút, kết quả liền trực tiếp thành ra như này. Những người khác đoán chừng đều xếp hàng trước cửa từ khi chưa mở cửa. Điều khiến Trâu Niệm kinh ngạc nhất là sao lại có nhiều người ly hôn đến vậy.

Mê Truyện Dịch

9 giờ 10 phút, Tô Chính Đông liếc nhìn đồng hồ. Anh ta đã đợi đến có chút mất kiên nhẫn, nói với Trâu Niệm: "Anh ra ngoài hút điếu thuốc, đến lượt thì gọi anh."

"Được." Trâu Niệm nói.

Nhưng thế mà anh ta không quay lại nữa.

Loading...