Cho dù anh có gọi thế nào, trong siêu thị cũng không có ai trả lời anh.
Thân hình nam tính cao lớn của Nguyễn Duật Nghiêu đi qua đi lại trong siêu thị. Anh cầm chìa khóa và điện thoại trong tay, ánh mắt thâm sâu đang tìm kiếm nhân vật mục tiêu, làm người mua sắm nhao nhao nhìn anh. Nhưng anh không hề nhìn họ, ánh mắt chỉ tìm kiếm bóng dáng Trác Đằng.
Trác Đằng không biết đã trốn đi đâu, không xuất hiện.
Đại khá tìm kiếm mười mấy phút, Nguyễn Duật Nghiêu lựa chọn từ bỏ. Anh không tìm người phụ trách trong siêu thị để hỏi Trác Đằng đang ở đâu, camera giám sát cũng chưa chắc có thể tìm được người một cách chính xác, sẽ luôn có góc c.h.ế.t để người khác chạy trốn. Huống chi lúc thương lượng e là Trác Đằng sớm đã bỏ chạy rồi.
Anh quay người rời khỏi siêu thị, trở về trong xe.
Anh ấn gọi điện thoại, khởi động xe, đánh tay lái rời khỏi nơi này: "Theo sát chỗ ở của cậu ấy, cho dù cậu ấy muốn rời khỏi, cũng sẽ quay về chỗ ở lấy đồ."
Mê Truyện Dịch
"Vâng." Bên kia trả lời.
Trên đường rời khỏi, Nguyễn Duật Nghiêu đưa tay xoa ấn đường, anh quyết định gọi cho Trâu Niệm.
Trâu Niệm không bắt máy, anh cầm điện thoại trong tay chờ cô gọi lại. Mỗi lần cô không bắt máy đều là vì cô đang ở bên cạnh mẹ của mình.
Mấy phút sau cô đã gọi lại cho anh.
"Sao vậy?" Cô hỏi.
Nguyễn Duật Nghiêu nói với cô: "Người của anh tìm được Trác Đằng rồi, anh cũng tận mắt nhìn thấy cậu ấy. Nhưng cậu ấy nghe thấy có người gọi tên của mình liền xoay người bỏ chạy."
"Bỏ chạy? Tại sao lại bỏ chạy?" Trâu Niệm ở bên kia vô cùng kinh ngạc.
Anh im lặng, cô lại tiếp tục hỏi: "Anh ấy trông như thế nào? Anh ấy đi một mình sao? Anh gặp anh ấy ở đâu? Vừa gặp sao?" Trâu Niệm hỏi liên tiếp mấy câu, làm Nguyễn Duật Nghiêu trở nên càng thêm trầm mặc. Anh không biết mình có đang ghen hay không, chỉ hỏi cô: "Em hỏi anh một lúc nhiều vấn đề như vậy, anh nên trả lời cái nào trước mới thích hợp?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/hon-nhan-nguy-hiem-ben-canh-chu-tich-tan-nhan/chuong-2321.html.]
"Em..." Trâu Niệm cảm nhận được cảm xúc của anh, giải thích một câu: "Xin lỗi, chỉ là em nghe thấy anh ấy xoay người bỏ chạy nên hơi ngạc nhiên, tại sao anh ấy lại bỏ chạy? Em không hiểu."
Trong lòng cô có quá nhiều thắc mắc.
Trâu Niệm vội vàng muốn biết, năm đó Trác Đằng mất tích đã đi đâu? Hay là vẫn luôn sống ở thành phố Z? Tại sao không liên lạc với mọi người? Tại sao nghe thấy có người gọi tên của anh ấy liền xoay người bỏ chạy? Anh ấy đã gặp phải cái gì rồi?
Trâu Niệm quan tâm Trác Đằng, cô không thể nói rõ loại quan tâm này là ý nghĩa gì. Nhưng cô dám đảm bảo nhất định không giống như cô quan tâm Nguyễn Duật Nghiêu.
Chỉ là tình đầu khó quên, ít nhất đối với cô mà nói rất khó quên. Trác Đằng là người đàn ông đầu tiên cô thật lòng yêu thương. Thanh xuân đơn thuần của cô có Trác Đằng ở bên. Cuối cùng lại không thể không chia tay, không thể không xa nhau! Cũng không phải chia tay vì hết yêu!
Lúc chia tay cảm xúc của cô rất tệ, sau khi biết được tin tức anh ấy qua đời, đã kìm nén sâu trong đáy lòng. Ngoại trừ Hướng Dương, cũng không tìm được ai thích hợp để thổ lộ!
Cô muốn gặp Trác Đằng một lần, không vì gì khác, chỉ muốn nói cho anh ấy bắt đầu lại từ đầu. Đời người có rất nhiều bước ngoặt hướng đến hạnh phúc, còn có, hiện tại cô sống rất tốt... tình đầu, nghiêm túc đặt một dấu chấm hết.
"Hiện tại?" Trâu Niệm kinh ngạc nói.
"Đúng, chính là hiện tại, anh muốn gặp em!" Anh cúp máy, tắt điện thoại, ném điện thoại qua một bên.
Trâu Niệm ấn gọi lại, điện thoại lại hiển thị người dùng đã tắt máy. Cô hết nói nổi, không biết rốt cuộc anh đang có ý gì. Anh nói muốn gặp cô, nhưng lúc này làm sao gặp được? Đột nhiên lại tắt máy, là do điện thoại của anh hết pin hay là anh cố ý?
Bỏ đi, cô đặt điện thoại xuống, không suy nghĩ nữa.
Hai mươi phút sau, gần năm giờ chiều, chiếc Land Rover màu đen của Nguyễn Duật Nghiêu xuất hiện gần biệt thự, trực tiếp lái về phía biệt thự Trâu Niệm đang ở.
Bánh xe Land Rover màu đen chầm chậm lăn trên con đường lát đá màu xám đậm rộng rãi trước biệt thự. Nguyễn Duật Nghiêu lấy điều khiển ra mở cổng biệt thự.
Ngay khi cổng lớn biệt thự được mở ra, Trâu Niệm đang ở lầu hai đã nhìn thấy. Khi cô nhìn thấy xe của Nguyễn Duật Nghiêu trực tiếp lái vào trong sân biệt thự, dọa cô giật nảy mình. Trực tiếp như vậy sao?
Anh thật tự tin!