Trâu Niệm đứng bên cửa sổ nhìn xe của Nguyễn Duật Nghiêu đi xa. Nhìn tốc độ lái xe của anh có thể nhìn ra tâm trạng của anh. Trâu Niệm cho rằng anh đang tức giận, nhưng cũng nghĩ rằng anh không nhỏ nhen như vậy. Anh lái xe tốc độ nhanh như vậy, là bởi vì cái gì?
Trâu Niệm nhìn phương hướng chiếc Land Rover màu đen rời đi mà trong lòng xoắn xuýt.
Xoắn xuýt là bởi vì Trâu Niệm hoàn toàn không biết Trác Đằng và Nguyễn Duật Nghiêu đã quen biết nhau từ lâu.
Hơn nữa còn thân như anh em.
Trâu Niệm nhìn ảnh chụp và video, cô vẫn luôn không phát hiện ra điều gì. Trong lòng chứa quá nhiều chuyện, gần đây suy nghĩ cũng không tinh tế như người khác, sự thông minh càng không so sánh được với người đàn ông Nguyễn Duật Nghiêu này.
Ưu điểm của cô chính là kiên quyết lại rộng lượng, quyết đoán, không ngu ngốc, nhưng cô không phải là nhân tài.
Trâu Niệm cẩn thận xem video, chính là đoạn phim Trác Đằng ăn cơm ở nhà hàng. Cô nhìn đến hoa văn in trên một gốc khăn trải bàn trong nhà hàng, lấy ra bức ảnh mà Nguyễn Duật Nghiêu đã lấy đi.
Anh nói hãy giao cho anh điều tra, có kết quả nhất định sẽ nói cho cô biết trước tiên. Trâu Niệm tin tưởng Nguyễn Duật Nghiêu, chỉ nghĩ rằng anh đang chia sẻ ưu sầu cùng cô. Trâu Niệm không muốn nói cảm ơn anh, nói cảm ơn giống như cô và anh có khoảng cách quá xa vậy. Nguyễn Duật Nghiêu cũng không thích như vậy.
Về đến tòa cao ốc của tập đoàn, xe của Nguyễn Duật Nghiêu lái vào bãi đậu xe dưới hầm.
Cửa phòng làm việc ở tầng cao nhất, trợ lý Đổng ra ngoài, báo cáo với Nguyễn Duật Nghiêu: "Nguyễn tổng, người đã đợi ở bên trong, xin anh dặn dò."
Mê Truyện Dịch
"Cô đi làm việc trước đi." Nguyễn Duật Nghiêu nói xong, đẩy cửa phòng làm việc ra.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/hon-nhan-nguy-hiem-ben-canh-chu-tich-tan-nhan/chuong-2112.html.]
Người đàn ông đang đợi trong phòng làm việc chào hỏi anh: "Nguyễn tổng."
Nguyễn Duật Nghiêu gật đầu, cởi áo khoác ra, tiện tay ném lên sô pha. Anh nới lỏng cà vạt, ngồi trên ghế điều hành. Một chuỗi hành động này chứng tỏ tâm trạng của anh rất không tốt. Nếu không thì sau khi cởi áo khoác ra anh sẽ treo nó lên rồi, không cần nhờ bất kỳ một người nào treo lên giúp, cũng không quen làm vậy.
Anh mở máy tính, cau mày nhận ảnh chụp từ máy tính của Trâu Niệm gửi đến, in ra một bản rồi đưa cho người đứng trước mặt anh chờ dặn dò.
"Anh lập tức đến nhà hàng này, cho dù anh dùng cách gì, tôi muốn anh điều tra được video giám sát của nhà hàng vào giờ này ngày này. Anh phải tìm được vị trí của bàn này từ góc độ hiển thị trong ảnh. Đồng thời phải nhìn cho rõ người đến ăn cơm là người như thế nào, tìm được người lén quay video và mặt của người đó. Tôi muốn nhìn thấy chính diện." Nguyễn Duật Nghiêu cứng rắn nói.
Người đó gật đầu: "Yên tâm đi Nguyễn tổng, giao cho tôi, nhất định nhanh chóng làm xong."
"Đi đi." Nguyễn Duật Nghiêu nhắm mắt lại.
Phòng làm việc khôi phục lại sự yên tĩnh, chỉ có một mình anh.
Anh lập tức hẹn bạn bè đi đánh golf. Anh cần tìm một nơi để bình tĩnh lại sự hỗn loạn trong lòng.
Ba giờ chiều, Nguyễn Duật Nghiêu ở trong sân golf. Anh mặc quần áo thể thao, đội mũ lưỡi trai, dáng vẻ vô cùng đẹp trai, trong sự thành thục lộ ra mấy phần ngỗ ngược.
Nguyễn Duật Nghiêu mím chặt môi mỏng, nơi này thỉnh thoảng lại có tiếng nói chuyện của mấy cô gái mà bạn bè đưa đến.
Anh chỉ hẹn bạn đến đánh golf, không ngờ bạn anh lại dẫn theo bạn gái mới của mình đến. Cũng bảo người bạn gái mới này đưa chị em đến cùng, chị em tốt chuẩn bị giới thiệu cho Nguyễn Duật Nghiêu đưa đi.
Đại khái là như vậy, đợi đến khi Nguyễn Duật Nghiêu đánh golf xong, đưa mọi người cùng nhau ăn cơm, ăn xong cơm tối, chỉ cần Nguyễn Duật Nghiêu đồng ý, người phụ nữ này có được sự yêu thích của anh, anh có thể đưa người phụ nữ này ra ngoài giải trí một phen.