Trâu Niệm cau mày nói với Hướng Dương: “Em không còn giữ thông tin liên lạc của chú anh ấy nữa, trước đây em đã để lại số điện thoại di động, nhưng đã là chuyện hơn hai năm trước, chính là giai đoạn em suýt chút nữa vì xúc động đã quan hệ với Trác Đằng. Bình thường em cũng không có gặp chú anh ấy, sau này chú anh ấy đổi số điện thoại cũng không nói với em, sáng nay em đã gọi thử rồi, cũng biến thành số trắng. Em biết địa chỉ nhà chú của Trác Đằng, hy vọng là chưa chuyển đi, nhưng mà… Em còn chưa biết người gửi ảnh cho em là ai, có mục đích gì? Nhắm vào em, hay là ai? "
Trâu Niệm có chút sợ hãi, không biết mình đã đắc tội ai. Vụ ra tòa với Tô Tư đã chọc giận bạn của Tô Tư? Nhưng theo cô biết, Tô Tư không có người thân bạn bè nào ở thành phố B. Hay là Đổng Nhân? Cô đắc tội gì với Đổng Nhân?
Đơn giản chỉ có thể là vì Nguyễn Duật Nghiêu mà thôi.
Cô cũng cảm thấy buồn cười, trước đây cô là tình địch của Trác Địch, còn bây giờ cô lại là tình địch của mẹ Trác Địch, Đổng Nhân… Một chuyện cực kỳ vô lý...
Bây giờ Trâu Niệm có chút ngại ra ngoài vì quá nhạy cảm, chuyện lần trước Tô Tư sai người ném sơn và dùng xe máy tông vào cô khiến cô có một nỗi sợ hãi kéo dài, chuyện như thế này khó tránh khỏi còn người khác chướng mắt cô muốn làm với cô.
Mê Truyện Dịch
Nguyễn Duật Nghiêu cẩn thận bảo vệ đứa trẻ và cô, luôn cực kỳ cẩn thận khi ra ngoài, Trâu Niệm không muốn làm hại đứa trẻ trong bụng vì sự bốc đồng tìm kiếm Trác Đằng.
Hướng Dương viết địa chỉ, buổi chiều rời khỏi nhà Trâu Niệm, lập tức lái xe tới đó.
Trên đường đến nhà chú của Trác Đằng, đúng lúc này Lục Nguyên tình cờ gọi điện cho Hướng Dương, hỏi cô ấy đang ở đâu.
Hướng Dương nói mình đang giúp Niệm Niệm tìm người, buổi tối sẽ gọi điện lại, Hướng Dương nói xong lập tức cúp máy, nghiêm túc lái xe.
Lục Nguyên chán nản muốn đi bơi cùng Hướng Dương nhưng bị Hướng Dương từ chối khiến anh ta không vui.
Lái xe ngang qua tòa nhà Nguyễn thị, anh ta tìm một chỗ đậu xe, đỗ xe rồi xuống xe.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/hon-nhan-nguy-hiem-ben-canh-chu-tich-tan-nhan/chuong-2081.html.]
Đi vào gọi điện thoại cho Nguyễn Duật Nghiêu: “Anh ở công ty à?”
"Em sẽ lên tìm anh."
Lục Nguyên cúp máy, đi thẳng lên tầng cao nhất.
Đứng trong thang máy, Lục Nguyên chán nản huýt sáo, hai nữ đồng nghiệp đi trong thang máy sắc mặt đỏ bừng khó hiểu, Lục Nguyên cầm chìa khóa xe trong tay hoàn toàn không để ý tới.
Sau khi lên tầng cao nhất, thuận lợi đi vào phòng làm việc của Nguyễn Duật Nghiêu, Lục Nguyên đi đến ghế sô pha ngồi xuống nói: “Niệm Niệm nhà anh tốt hơn Hướng Dương nhà em nhiều, anh là anh của em giúp em nói một tiếng đi, nếu không thì chuyện tình của em và Hướng Dương cũng không đi theo tiết tấu bình thường nữa rồi.”
"Làm sao vậy? Giọng điệu dỗi hơn như vậy.” Nguyễn Duật Nghiêu nhìn Lục Nguyên bằng ánh mắt sâu xa.
Lục Nguyên nói: “Vừa rồi em tìm Hướng Dương, cô ấy nói là sẽ giúp Trâu Niệm tìm người, bây giờ lại để em một mình, còn bảo em tối hãy tìm cô ấy, bây giờ mới mấy giờ chứ? Còn phải chờ đến tối. "
Nguyễn Duật Nghiêu kinh ngạc: “Tìm người giúp Niệm Niệm?”
"Đúng vậy, nhưng cô ấy không nói rõ mình đang làm gì, cô ấy đang rất bận." Lục Nguyên nhướng mày nói.
"Anh đang nghĩ gì vậy?" Lục Nguyên hỏi hắn.
Nguyễn Duật Nghiêu cau mày không trả lời, nhìn ra ngoài cửa sổ sát đất...
Mấy phút sau, anh đột nhiên chỉ vào Lục Nguyên nói: "Hôm nay cậu giúp tôi một chút, lập tức gọi điện thoại cho Hướng Dương, cậu cứ nói… Cậu có đồ quan trọng muốn giao cho cô ấy nhờ cô ấy giữ giúp ngay bây giờ, hỏi địa chỉ của cô ấy, xem cô ấy đang ở đâu."