Nhìn, nghe, nhưng không dám xen vào, dù sao cũng là chuyện gia đình của nhà người khác, nói nhiều không tốt.
Nhưng cuối cùng hai mẹ con này lại mặt lạnh với nhau, phải làm sao đây?
Mẹ Trâu lên lầu.
"Dì ơi, giúp cháu lên lầu an ủi mẹ cháu với, dưới này để cháu dọn dẹp cho." Trâu Niệm nhìn bóng lưng lên lầu của mẹ mình, nhỏ giọng nói với dì giúp việc.
Dì giúp việc gật đầu, đứng dậy nói với Trâu Niệm: "Để đó đi, cháu đừng dọn, lát nữa dì xuống dọn sau."
Nói xong, dì giúp việc lên lầu.
Vừa đi vừa khuyên mẹ Trâu đừng giận...
Tả Niệm ngồi ở bàn ăn dưới lầu mấy phút, mười ngón tay đan vào tóc, ôm chặt đầu, hít thở sâu, kìm nén cảm xúc muốn khóc.
Sau khi ổn định lại tâm trạng không bình tĩnh này, cô đứng dậy, bắt đầu dọn bát đĩa trên bàn. Cô có thể hiểu được lòng mẹ, mẹ đây là không nỡ để con gái rời xa mình, lần này đi không phải mười ngày nửa tháng, mà một khi đi rồi thì gần một năm.
Đổi lại là mình, Trâu Niệm cảm thấy nếu mình ngày nào đó làm mẹ rồi, thì cũng không muốn con gái rời xa mình lâu như vậy.
Nhưng cô không thể không đi, nếu không đi mà ở thành phố B thì không thể giải thích rõ ràng đầu đuôi chuyện đứa trẻ này.
Thú nhận mọi chuyện, nhất định sẽ thế giới sẽ đại loạn.
Nếu Nguyễn Duật Nghiêu là một người đàn ông độc thân, Trâu Niệm có lẽ sẽ làm liều một phen, kể hết mọi chuyện cho mẹ nghe. Đàn ông chưa kết hôn, phụ nữ đã kết hôn và đang trong quá trình ly hôn, có lẽ mẹ sẽ nghi ngờ động cơ ly hôn của con gái là vì người đàn ông Nguyễn Duật Nghiêu này, nhưng cuối cùng của cuối cùng chắc mẹ sẽ không phản đối, con gái chưa kết hôn đã có thai, mẹ không chấp nhận thì còn có thể làm thế nào?
Dù sao con gái cũng sắp ly hôn rồi, đương nhiên là phải lấy chuyện tái hôn làm chính.
Nhưng bây giờ Nguyễn Dục Nghiêu là đàn ông đã có gia đình, chưa ly hôn, thú nhận với mẹ sẽ trực tiếp khiến mẹ tức chết!
Mê Truyện Dịch
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/hon-nhan-nguy-hiem-ben-canh-chu-tich-tan-nhan/chuong-2041.html.]
Nhất định sẽ bị cản trở nghiêm trọng, một người phụ nữ đã kết hôn và một người đàn ông đã kết hôn ở bên nhau, Trâu Niệm đã từng mắng mình là vô liêm sỉ, đê tiện, vậy thì với người có tư tưởng bảo thủ như mẹ, không biết sẽ có định nghĩa khó nghe gì nữa.
Trâu Niệm tưởng ly hôn rất dễ, thực ra không dễ, không nói tới việc đối phương không đồng ý ly hôn theo thỏa thuận, chỉ nói chuyện đệ đơn ly hôn này thôi thì cũng rất khó khăn, nhưng đối với Trâu Niệm, khó khăn không phải là khởi kiện, khó khăn chính là trình tự thủ tục pháp lý trong đó phải mất một khoảng thời gian, mà đứa trẻ trong bụng căn bản là không thể đợi được thời gian dài như vậy, nếu cô không mang thai, cô sẽ đợi mãi, nhiều nhất là 6 tháng mà thôi, tòa án nhất định sẽ phán ly hôn.
Dì giúp việc ở trên lầu nói chuyện với mẹ Trâu...Trâu Niệm rửa bát trong bếp, dọn dẹp bếp, không ngừng nghỉ phút nào, sợ dừng lại mình sẽ khóc.
Cả đêm điện thoại của Trâu Niệm đều ở chế độ tắt máy, trước khi tắt máy, cô đã gửi tin nhắn cho Nguyễn Duật Nghiêu, sợ anh lo lắng – Em phải tắt máy đi ngủ, mai liên lạc.
Sáng sớm, Trâu Niệm mở điện thoại, nhìn thấy tin nhắn trả lời của anh tối qua, rất nhiều tin, là giọng điệu sốt ruột lo lắng cho cô.
Trâu Niệm gọi điện cho anh trước khi rửa mặt, ở trên lầu, không dám để mẹ ở dưới lầu nghe thấy.
Lúc ăn sáng, Trâu Niệm thử nói vài câu với mẹ.
"Mẹ, hôm nay con tới công ty điền đơn xin đi nước ngoài, được không?" Cô hỏi.
Mẹ Trâu nhàn nhạt đáp: "Con đã tự quyết định đi nước ngoài rồi, còn hỏi ý kiến mẹ làm gì?
Tự mình quyết đi..."
"..." Tả Niệm.
Cô không dám nói gì nữa, vội vàng ăn sáng xong thì rời khỏi nhà.
Trên đường đi, cô nhận được điện thoại của Nguyễn Duật Nghiêu, Trâu Niệm nói với anh: "Em còn khoảng hai mươi phút nữa là tới dưới lầu tiệm hoa, anh đừng lên nữa, ở cửa đợi em đi."
"Ừm, em cúp máy đây." Cô cất điện thoại.
Không bị kẹt xe, nên tới sớm hơn dự kiến, cô xuống xe rồi quay người lên xe của Nguyễn Duật Nghiêu, ở chỗ đỗ xe, hai người ngồi im lặng trong xe, cửa sổ xe dán màng xe màu tối, không sợ bị người khác ở bên ngoài nhìn thấy, nhưng khi nhìn từ bên ngoài vào, thì đập vào mắt là màu sắc quá tối, sẽ cảm thấy có chút bí ẩn kỳ lạ.
Nguyễn Duật Nghiêu nói: "Bên kia đã sắp xếp xong rồi, nhà, xe và tài xế đi lại, mẹ anh nói chỗ bệnh viện sinh cần phải đặt trước sớm một chút, cũng đang trong quá trình làm thủ tục."